Khúc Thiếu Bạch nhớ là em họ của mình đang là người thực vật nằm trong bệnh viện mà, sao giờ lại khỏe mạnh lành lặn đứng ở đây rồi?
Anh ấy cảm giác dung lượng não của mình không đủ xài!
Mục Hoài Ngôn lười nhìn bộ dáng ngu ngốc của anh ấy, trợn mắt nói: “Anh ngẩn người cái gì, còn không mau lại đây!”
Nghe vậy, Khúc Thiếu Bạch lập tức tỉnh táo lại, trong tiềm thức vứt bỏ sự thật đau lòng ở phía sau, lựa chọn tin tưởng vào những điều tốt đẹp trước mắt.
Anh ấy ôm ngực, cắn cắn môi dưới, làm bộ như một cô gái yếu đuối bị ức hiếp: “Vị công tử này, ngài muốn làm gì em hả? Người ta thuần khiết đơn thuần lắm... Ngài, ngài đừng có mà làm càng gây rối!”
Nhìn dáng vẻ thích diễn kịch của anh họ mình, Mục Hoài Ngôn xém nữa là lên thiên đàng: “Khúc Thiếu Bạch, anh còn không lại đây là tôi nói cho mọi người trong nhà biết chuyện bảy tuổi anh còn dấm đài đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play