Có lẽ là có ai đó thông báo cho Thẩm Mạt, cô ta biết anh đã quay về thành phố A, vậy nên cô ta tìm cách để anh tới buổi tụ tập cùng mọi ngừoi. Thật ra trước đó, cô ta đã mua chuộc được một người làm trong biệt thự của ông bà Mạc, nên tin tức anh về lập tức được báo với cô ta. Chỉ có chuyện trong bữa ăn và trong phòng khách, bọn họ bị cho lui xuống nên cô ta không biết chuyện gì.
Đều là người qua lại làm ăn với nhau, Mạc Khải Liêm không thể không nể mặt, vậy nên, buổi tụ tập ngày hôm nay mới có sự xuata hiện của anh.
Mọi người đều đã biết chuyện hai nhà Mạc, Thẩm có ý định kết thông gia với nhau, vậy nên khi Mạc Khải Liêm xuất hiện, mọi ngừoi cùng nhìn anh, sau đó lại nhìn Thẩm Mạt tỏ ra là mọi người đữ biết hết rồi, hai ngừoi đừng có ngại ngùng nữa.
Thẩm Mạt cũng tỏ vẻ bẽn lẽn, ánh mắt sáng rực nhìn về phía anh, bên cạnh cô ta có một chỗ trống, ai cũng biết chỗ đó là dành cho ai.
Mạc Khải Liêm tiến tới ngày càng gần, càng có nhiều tiếng cừoi nói trêu đùa, nhưng anh lại đi thẳng tới chiếc ghế sofa đơn gần đó, ngồi xuống. Nụ cười trên mặt cô ta cứng đờ, vơ tây cốc nước uống để che đi sự bối rối hiện tại.
Có ngừoi bạn thân thiết với cô ta mới lên tiếng nói đỡ:" Có phải anh ấy ngại không, hai ngừoi sắp kết hộ rồi mà vẫn còn xấu hổ trước mọi người như vậy, ai cũng biết chuyện rồi không cần phải giả vờ vậy đâu.''
Thẩm Mạt cũng nói thuận theo:" Bọn mình vẫn nên khiêm tốn khi ở ngoài.''
Người bạn kia hâm mộ không thôi. Cô ta vẫn lén nhìn về phía Mạc Khải Liêm.
Lại có ngừoi bạn nữa không ngại nhiều chuyện, lớn tiếng hỏi Mạc Khải Liêm:
''Khải Liêm, khi nào cậu và Thẩm Mạt kết hôn vậy, chúng tôi đều đang chờ uống rượu mừng của hai ngừoi đó.''
Sau đó là một tràng cười, cùng với tiếng mọi người hưởng ứng:'' Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi chờ được uống rượu mừng.''
Mặt Thẩm Mạt ngày càng đỏ hơn, trong lòng lại âm thầm vui vẻ. Nhưng sau đó, tiếng đáy cốc va chạm với mặt bàn bằng một lực khá lớn, thể hiện tâm trạng không mấy tốt của người vừa thực hiện hành động này.
Căn phòng bỗng im bặt, giọng Mạc Khải Liêm không có chút khó chịu nào, nhàn nhạt cất tiếng:'' Mọi ngừoi đừng gán ghép linh tinh nữa, cũng may bạn gái tớ hôm nay không ở đây, nếu cô ấy nghe thấy, chắc sẽ giận tớ một tuần không cho vào phòng mất.''
Phía gần đó, gương mặt Thẩm Mạt không còn đỏ lên vì ngại ngùng nữa, mà giờ này đã trắng bệch không còn chút khí sắc.
Mọi người cùng lúng túng, rõ ràng đã hiểu được chuyện Mạc Khải Liêm chắc chắn đã có bạn gái, hiện tại không có ở đây, mà anh còn thể hiện rõ, anh rất sợ bạn gái giận. Địa vị của cô bạn gái kia của anh cao như thế nào, mọi ngừoi cũng hiểu được rồi.
Nghe chính miệng anh thừa nhận có bạn gái, tim cô ta thắt lại đau đớn. Mạc Khải Liêm sẽ không bao giờ nói lung tung về chuyện này, vậy nên nếu anh đã nói có bạn gái, vậy thì chuyện này chắc chắn là thật rồi.
Sự lúng túng của cô ta không còn, thay vào đó toàn là căm hận, nắm tay cô ta nắm chặt, móng tay bấu vào lòng bàn tay từng vết sâu hoắm nhưng cô ta cũng không hề thấy đau. Mắt cô ta loé lên một tia giảo hoạt.
Mà phía bên kia, mọi người lấy lại tinh thần, đang trêu trọc Mạc Khải Liêm, cô ta chưa bao giờ thấy ánh mắt này của anh, tất cả đều là cưng chiều cùng tự hào. Trái ngược với cô ta đang bừng lửa giận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT