Sau khi mùi thối biến mất, xá.c của Chu Huệ Phương mới bị đem vứt.
Vậy nên, căn bản không phải là do cống bị tắc…..
Nói cách khác, gã thợ thông cống đó có vấn đề!
Tôi lập tức trình báo cho cảnh sát, vụ án nhờ thế đã có tiến triển mới.
Người đàn ông đó đã được tìm thấy, anh ta tên Đới Mân.
Qua lời kể của anh ta.
Có người đưa tiền và nhờ anh ta đến thông cống, câu hai ngày sau sẽ hết mùi cũng là người đó bảo anh ta nói.
Nhưng số điện thoại dùng để liên lạc với anh ta và tài khoản dùng để chuyển tiền đều là số ảo từ nước ngoài, không tìm được người nào như vậy.
Manh mối lại lần nữa bị đứt đoạn.
Cảnh sát bảo tôi nghĩ xem liệu có từng có xung đột với ai chưa, nhưng dù có nghĩ đến nát óc tôi cũng không nghĩ ra được người nào như vậy.
Mấy xích mích nhỏ trong cuộc sống thì chắc chắn có, cơ mà thực sự chẳng có cái nào đến mức to tát cả.
Trong những ngày tiếp theo, tôi thường xuyên buồn nôn và nôn mửa.
Ban đầu tôi chỉ nghĩ là do bản thân quá sợ hãi nên cũng không để tâm tới chuyện này, cho đến khi cơn nôn mửa trở nên dữ dội hơn, tôi mới báo cho bác sĩ ở trại tạm giam.
“Cô mang thai rồi.”
Hả?!
Tôi sốc đến mức cả nửa ngày vẫn không nói được tiếng nào, mất một lúc mới ổn trở lại.
“Không… không phải… muốn có thai thì phải thụ thai trước chứ, tôi chưa từng làm gì, sao có thể mang thai được chứ?”
“Kết quả xét nghiệm máu và nước tiểu đều cho thấy cô đang mang thai.”
Đúng là khổ đủ đường mà.
Một đòn chí mạng.
Cuối cùng, kết quả điều tra không chứng minh được tôi là hung thủ.
Sau 15 ngày và được kết luận vô tội, tôi đã được thả ra.
Vừa ra ngoài, tôi lập tức bắt xe đến bệnh viện, tôi không sao tin được chuyện mình đang mang thai là sự thật nên đã đến bệnh viện để kiểm tra thêm lần nữa.
Cho đến khi nhìn thấy chứng từ, tôi hoàn toàn tuyệt vọng, không chống đỡ được nữa mà ngất xỉu ngay tại phòng khám
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT