Tết đến trời bắt đầu có tuyết, Hứa Ninh không đi đâu mặc quần áo giày cộm,một mình lên sân thượng,không có pháo hoa nhưng vẫn như mọi lần, chắp tay ước nguyện đầu năm.
Mong cuộc sống có thể nhẹ nhàng với người tôi yêu thầm Châu Tinh Duật___
Về phòng cô đổ sữa vào bát cho Thất Thất uống sau đó cầm điện thoại lại bàn học, mở danh bạ ra thì thấy tin nhắn của Mạn Đình Tiêu Vĩ và Lý Bạch gửi đến, chúc mừng năm mới.

Cô nhắn lại từng người cũng đến Châu Tinh Duật.
Tin nhắn bấm vào rồi lại nhấn xóa, cứ như vậy lặp đi lặp lại cuối cùng cũng nhắn ra được câu Năm mới vui vẻ.

Ngồi đợi tin nhắn cả một buổi trời nhưng không ai đáp lại, Hứa Ninh thở dài để di động sang một bên rồi bế Thất Thất lên giường nằm ngủ.
Tết qua đi, kì thi cuối năm thoáng chốc đã đến, Hứa Ninh ôn tập ngày đêm, từ lúc Châu Tinh Duật chuyển đi Điền Tư cũng không còn làm phiền cô nữa, nhưng tin nhắn cuối cùng của cuộc trò truyện của hai người vẫn dừng lại ở câu Năm mới vui vẻ vẻ, không hề có hồi đáp.
Kì thi kết thúc, Hứa Ninh cuối cùng xếp hạng 15 vượt qua được Điền Tư một bậc.

Sau một ngày trên lớp cô trầm lặng đi về nhà, hoa sơn trà rụng đầy hai bên đường.

Về đến nhà thấy Hứa Thẩm Khải đang ngồi ở ngoài cửa cô liền hiểu ra vấn đề, bố mẹ lại cãi nhau.
Cô không vào nhà mà dẫn em trai rời đi đến tận 9 giờ tối mới về lại nhà, bước vô nhà cơm nước không nấu, bố mẹ mỗi người một nơi.

Hứa Ninh vào phòng đóng cửa.

Ngày trước bố còn nhường nhịn không nói lại mẹ nhưng bây giờ một câu cũng không nhường.
Qua một mùa hè, Hứa Ninh ôn bài, bên tai là tiếng cãi nhau, bát dĩa vỡ nghe đến không còn gì đặc biệt.

Đến lúc ăn cơm trước mặt cô và em trai, đập hết bát dĩa.

Đôi mắt cô càng ngày càng trống rỗng.
Một năm học mới bắt đầu.
"A Ninh Ninh cả một mùa hè chẳng chịu đi đâu, không gặp được cậu nhớ chết mất ".

Mạn Đình vừa gặp cô đã chạy đến ôm trầm lấy cô.
"Thời gian gấp rút tôi phải ôn bài ".

Vừa nói cô vừa bày ra vẻ mặt cam chịu.

An Cửu Dị ra trường, hè đến rủ Hứa Ninh đi chơi nhưng cô đều từ chối, tâm trạng không tốt nên chỉ đành vùi đầu vào sách vở.

Năm nay học sinh cũng không giám lơ là,chăm chỉ học bài.

Đầu năm vẫn còn thoải mái một chút nhưng đến cuối năm ai cũng đều cầm sách, ra chơi đều ở lại trong lớp, lúc ăn hay học thể dục nếu rảnh sẽ đua nhau học bài, nhìn cũng thành quen bây giờ đi đâu cũng toàn thấy trên tay ai cũng cầm quyển sách.

Ngày tổng kết mọi người cùng nhau chụp ảnh kỉ yếu, Dạ Tiêu Vĩ khi chụp trên tay cầm tẩm hình của Châu Tinh Duật, Lý Bạch hôm đó cũng đến trường Hứa Ninh.

"Tiểu ngốc cùng tôi chụp một tấm, để làm kỉ niệm tôi đã từng thích cậu ".Hứa Ninh phì cười, cô trong bộ đồ cử nhân cười tươi dưới ánh nắng chói chang ngày hè, ánh mắt khi đó trong veo đầy sức sống biết nhường nào.

...
Kì thi đại học kết thúc, bước ra khỏi cổng trường nhìn bố mẹ người ta mang hoa đến chúc mừng Hứa Ninh cũng có chút chạnh lòng.

Đi ra khỏi đám đông bỗng cô thấy bóng lưng cao ráo đó ở phía xa."Châu Tinh Duật? " Nhưng vì quá đông đúc cô không thể đuổi theo bóng dáng đó cứ thế biến mất.

Cô thở dài dài đi về nhà, thì trước cây sơn trà nơi Châu Tinh Duật hay tựa lưng xuất hiện một hộp sữa socola.
Cầm lấy hộp sữa và một mảnh giấy từ dưới đất lên.

Chúc mừng bạn đã đậu Thanh Hoa.Đọc xong dòng chữ cô liền bật cười.

"Còn chưa biết điểm ".
Năm cấp ba không có bạn cùng bàn cuối cùng cũng kết thúc.Hứa Yến Đinh và Sa Chỉ Lôi kí giấy ly hôn.Em trai theo bố, Hứa Ninh theo mẹ.

Lý do chỉ là em trai nhất định phải có tài sản.

"Hứa Ninh hôm nay là ngày bố tái hôn...!con có thể đến được không? ".

Điện thoại im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.

"Vâng ".

Điện thoại ngắt máy Sa Chỉ Lôi lên tiếng.

"Ông ta bảo con đi xem ông ta tái hôn sao? "..
"Mẹ, dù sao cũng là bố con, mẹ cũng không thể cô đơn như vậy đến hết đời, bố cũng vậy "..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play