Trường học.

Kỷ Tú Hiên đẩy cửa bước vào lớp, bọn học sinh đang thảo luận bỗng nhiên im bặt. Cậu liền biết, tụi này đang thảo luận về cậu đây mà. Mới không đi học một tuần, truyền thuyết của cậu còn lưu hành à?

Cậu đi vào chỗ ngồi xuống, liếc qua bàn kế bên. Hiếm thấy nha, Thẩm Lăng vậy mà đi học trễ hơn cậu. Có phải chuyện của Thẩm gia ảnh hưởng hắn?

Vậy cậu phải an ủi hắn thôi, làm mấy bài toán cấp cao chắc sẽ cắt đi nỗi sầu ha.

Chưa ngồi bao lâu thì Tống Giang và Cảnh Vân tới, bà tám chuyện Diệp Thiên Trần muốn đuổi học cậu. Với học lực hiện tại của cậu thì, đúng là không tư cách học ở Nhất Tây thật.

Kỷ Tú Hiên lướt thấy bài đăng trên diễn đàn trường, đầu tháng sau là ngày thành lập trường, ai top 1 sẽ được lên phát biểu cảm nghĩ và hi vọng. Chắc là Diệp Thiên Trần muốn vào lúc đó áp lực thầy cô đuổi học cậu đây mà. Ngày thành lập trường, phụ huynh cũng có thể theo dõi.

Cậu cười tự tin: "Nếu là tháng trước thì tao chịu thua, nhưng bây giờ khác rồi. Chờ xem, tao đuổi học cậu ta hay cậu ta đuổi học tao." Không phải cậu khoe khoang đâu, từ lúc còn nhỏ ai cũng đều nói với cậu "Học giỏi mới có tương lai", nên hình thành tư tưởng ăn sâu bén rễ bên trong cậu rồi.

Tống Giang không tin lắm: "Mày đừng nổ trước mặt đám fan thằng Diệp là được, tụi con gái kiếm chuyện thì khổ."

Kỷ Tú Hiên: "Tao không có quy tắc không đánh con gái. Giới tính không quan trọng, miễn sao-" Ngây ngẩn cả người.

Hai thằng bạn thấy cậu tắt tiếng, cũng quay ót lại nhìn, hiểu rõ. Đàn em nhà mình còn đẹp trai hơn mình, ai không sững sờ?

Thẩm Lăng cắt mái tóc quê mùa che cả đôi mắt đi, lộ ra đôi mắt đen bên dưới cặp kính. Tóc mái cắt tỉa gọn gàng, vầng trán no đủ, sóng mũi cao cùng đôi môi mỏng ý cười ngâm ngâm. Hắn đã cao sẵn, cả người như lột xác trứng gà, khôi ngô tuấn tú, so với Diệp Thiên Trần, không thua kém chút nào.

Hệ thống thất thanh: [...] Xem cậu trêu chọc trúng ai nè kí chủ? Phản diện hung tàn đó!

Hung tàn thì không thấy, Kỷ Tú Hiên chỉ thấy, Thẩm Lăng bây giờ, rất, phù, hợp, ăn, uống của cậu!

Cậu từ lúc đầu đã biết mình cong thành nhang muỗi, lúc trước cậu chú ý Diệp Thiên Trần là vì hắn ta vừa đẹp vừa tài, hơi chút kiêu ngạo nhưng thẳng thắn lắm. Đó là do cậu mù, hiện tại trai đẹp ở dưới mí mắt cậu múa ba lê mà cậu không phát hiện ra!

Thẩm Lăng bật cười, Kỷ Tú Hiên há miệng ngốc ngốc trừng mắt cũng đáng yêu lắm, hắn xách bịch đồ ăn sáng, đặt lên bàn cậu: "Ăn sáng không?" Hắn vòng qua bên kia kéo ghế ra ngồi.

Cậu gật đầu, mở bọc ra: "Ăn chứ." Hơn một tháng bạn cùng bàn, khẩu vị của cậu hắn rõ như lòng bàn chân, đều mua ngon cho cậu ăn.

Vừa ăn vừa hỏi hắn: "Chuyện Thẩm gia, không ảnh hưởng gì tới cậu chứ?" Thẩm Hải nếu rớt đài, thế nào cũng tuôn ra chuyện Thẩm Khương có con riêng. Gièm pha nhà giàu tuy kịch tính đó, nhưng cũng sẽ bị người khác ném đá.

Thẩm Lăng chính là đứa con riêng của Thẩm Khương với một người phụ nữ nào đó. Mẹ của hắn, sẽ bị phỉ nhổ là tiểu tam.

Hắn chớp mắt, chống cằm nhìn cậu ăn, thành thật nói: "Không đâu, Thẩm Khương lúc trước là lừa hôn mẹ tôi, khi bà sinh tôi ra thì mới biết, ông ta trùng hôn." Mẹ hắn ở Trung Tâm Thành, không biết rõ giao tế ở Tây Thành, nên bị Thẩm Khương lừa.

Kỷ Tú Hiên há hốc, hôm nay hít drama muốn bể ống phổi: "Nói chuyện quan trọng như vậy cho tôi nghe, được hả?" Chuyện nhà người ta mà.

Thẩm Lăng đưa qua tờ khăn giấy: "Sớm muộn gì khắp Tây Thành này cũng biết. Với lại, Hiên là ân nhân của tôi mà."

"..." Khi không lại nói chuyện tình cảm quá làm cậu không quen.

Kỷ Tú Hiên nhận lấy, quay đầu đi, lèm bèm: "Sao trời nóng thế..."

Tống & Cảnh: "..." Bọn họ tự động về chỗ ngồi, cảm thấy mình có chút dư thừa.

______

Lạc gia.

Kỷ Tú Hiên vừa đi vào đã được đám anh trai tiếp đón rầm rộ, Lạc Minh Huyên đóa hoa giao tiếp đứng ra: "Tú Hiên, lên cất tập sách rồi xuống đây. Tụi anh có chuyện muốn nói."

Chuyện nói? Lạc Minh Vũ cũng có ở đây, vậy chắc là chuyện Lưu Sơn rồi?

Hệ thống: [Đâu, chuyện cậu ta mua cư dân mạng bôi nhọ cậu cũng là một tay cậu ta.]

Ồ, chuyện này thì cậu không biết thật.

Kỷ Tú Hiên tìm một chỗ trống ngồi xuống: "Nói nhanh luôn đi, tôi còn phải giải đề thi thử nữa."

"..." Đổi phong cách là tưởng đâu mình học giỏi thật à em?

Lạc Minh Huyền vào thẳng chính đề, nói cho cậu những việc Lạc Minh Vũ đã làm: "Tụi anh làm Minh Vũ xin lỗi em, mong mọi chuyện có thể bỏ qua. Đều là người trong nhà, nhường nhịn nhau một chút."

Lạc Minh Vũ hai tay nắm chặt, gương mặt trắng bệch, hốc mắt ươn ướt: "Anh Tú Hiên, em xin lỗi! Cũng vì anh quá nổi bật, em đố kị anh đều được các anh em yêu thích nên mới làm chuyện xấu như vậy! Xin hãy tha lỗi cho em!"

Hệ thống: [Coi kia, lươn lẹo thấy ớn!]

Kỷ Tú Hiên ngồi bắt chéo chân, lau mắt kính, đều bị nước miếng của Lạc Minh Vũ phun bẩn: "Mày xin lỗi? Nhưng tao không chấp nhận."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play