Trong không khí tẻ nhạt, cửa lớp B10 bị kéo ra, một học sinh đeo kính nhìn vừa lạ vừa quen bước vào lớp học, đi theo đó là bao ánh nhìn nghi hoặc của bạn cùng lớp.
Thằng nào đây?
Thẩm Lăng cần cù lau dọn bàn học cho Kỷ Tú Hiên bóng loáng, hắn đứng lên, lấy mấy tờ giấy chửi bậy Kỷ Tú Hiên ném vào thùng rác. Từ ngày bọn họ nảy sinh xung đột với Diệp Thiên Trần, những bức thư đe dọa đầy ác ý lần lượt xuất hiện trong ngăn bàn. Thẩm Lăng không muốn Kỷ Tú Hiên nhìn tới nên sáng nào cũng xử lý sạch sẽ.
Hắn vừa mới vò nát tờ giấy đứng dậy, liền thấy một người đứng trước chỗ ngồi. Ai mà không có mắt vậy? Biết chỗ này là của đại ca Tú không?
Hắn nhăn mặt, định nhắc nhở thì...nứt ra rồi: "Anh đại?"
Kỷ Tú Hiên đặt chồng sách lên bàn, đẩy gọng kính: "Kỷ Tú Hiên là tên tôi, từ nay cùng nhau cố gắng học tập nha, bạn cùng bàn."
Thẩm Lăng: "?"
Các bạn học gần đó: "..." Hóa ra là Lạc Tú Hiên, còn tưởng ai xa lạ chớ.
Cậu ngồi xuống bàn, từ trong hộc bàn lấy ra mấy tờ giấy Thẩm Lăng chưa kịp phi tang. Trên đó toàn là những dòng mắng mỏ cậu: "Học dốt mà tưởng đâu mình hay lắm!" "Tao viết đại đùa mấy câu còn cao điểm hơn mày!" "Học ngu, thiếu văn hóa, ngu dốt!" "Chết mẹ mày đi!"
"..."
Thẩm Lăng vớ tay, lấy hết qua, vò nát: "Kệ bọn họ, toàn là trẻ trâu." Kỷ Tú Hiên vẻ ngoài rất có tính lừa gạt, ngoan ngoãn, dễ nắn bóp, như con động vật bị ăn cỏ. Thêm tạo hình như bây giờ, nên gắn thêm cái mác nhu nhược, nhỏ yếu, mọt sách nữa là đúng bài.
Kỷ Tú Hiên gật đầu, ngồi xuống ghế: "Tôi không để ý đâu, thà dành thời gian giải hai bài toán còn hơn."
Cậu vỗ vỗ cái bàn: "Ngồi đi, sắp vào học rồi, học hành cho nghiêm túc đi."
Hắn há miệng thở dốc: "...Ừ."
Thế giới này điên hay Kỷ Tú Hiên điên rồi?
Thầy giáo cảm thấy đã tới lúc thể hiện quyền uy của mình rồi: "Em kia, em cuối lớp, đeo mắt kính ấy, lên tính số mol của nguyên tố này cho tôi." Thầy chỉ chỉ xuống cuối lớp, chỗ của Thẩm Lăng.
Tuyệt, hôm nay thằng đầu hồng cũng cup học rồi, đỡ quá chừng!
Kỷ Tú Hiên cùng Thẩm Lăng đồng thanh đứng lên, rồi quay qua nhìn thầy giáo: "..." Cả hai đều đeo kính, tính sao đây thầy?
Thầy vung tay lên: "...Hai đứa lên làm luôn đi, nhớ là xài cách khác nhau nhá."
Kỷ Tú Hiên còn trách nhiệm đại ca còn sót lại: "Cậu làm cách thầy hay giảng đi, cách khó cứ để tôi."
Thẩm Lăng giấu nghề, bày tỏ rất hoang mang: "..." Một đứa top 1 từ dưới đếm lên với một đứa top 2 từ chót đếm lên. Cậu lấy đâu ra tự tin, bọn họ làm được?
Giờ ăn trưa.
Lần này bốn người đều mang cơm hộp theo ăn, không cần phải xuống nhà ăn dòm mặt tụi Diệp Thiên Trần nữa. Kỷ Tú Hiên tự làm cơm hộp, thực phẩm là bà nội từ quê gửi lên cho cậu.
Cảnh Phong bà tám nói: "Lạc Minh Vũ đồn ầm lên là mày ngu học, người nhà quê, nhờ nhà bọn họ quyên tiền mày mới vào học được. Tao một chữ cũng không tin." Cậu ta top 30 toàn khối.
Tống Giang bổ sung: "Nhưng nguyên trường ai cũng tin, tụi nó thích lấy học giỏi học dốt ra làm đối lập. Mày con chừng bị tụi nó xanh lá." Thằng này top 50 toàn khối.
Kỷ Tú Hiên: "Chờ đi, cuối tháng này tao sẽ đạp đầu thằng Diệp Duyên Dáng đó xuống top 2."
"..." Nổ quá nổ.
Thẩm Lăng được Kỷ Tú Hiên kẹp cho quá trời dưa muối cải bẹ vào hộp cơm: "Ăn nhiều chút, bổ máu."
Thẩm Lăng: "..." Nể tình mấy miếng rau này, hắn sẽ giúp cậu đá đầu Diệp Thiên Trần xuống. Thẩm gia sắp bị hắn chơi xong rồi, cũng là lúc nới lỏng ra.
_______
Cổng trường.
Tống Giang chu mỏ: "Không ấy chúng ta lập team mắt kính luôn đi?" Bốn người đều đeo kính, đi cùng nhau, nhìn sau cũng thấy anh em một nhà.
Bốn người kết bạn ra khỏi trường học, Cảnh Phong hôm nay được má cho tiền tiêu vặt, thế là mời Kỷ Tú Hiên, Thẩm Lăng ăn tối chung. Tất nhiên là ăn KFC rồi, thức ăn nhanh luôn ngon!
Kỷ Tú Hiên vừa đi vừa lật sách, Thẩm Lăng phải dòm chừng xem dưới chân có sỏi đá gì cản đường cậu không, riết rồi hắn như vệ sĩ luôn. Cậu gật đầu: "KFC cũng được, nhưng vẫn là ít ăn thì tốt hơn." Thực phẩm rác rưởi đương nhiên là vì nó nhiều dầu mỡ, tinh bột rồi.
Lạc Minh Huyên cách đó không xa vẫy tay, cậu không để ý, thế là hắn xuống xe, bước chậm lại chỗ cậu và đám bạn, cười tươi rói: "Tú Hiên, xe nhà mình bên đây nè." Đánh giá Cảnh, Tống như tia X, Thẩm Lăng thì lần trước có gặp rồi, là thằng nhóc nhút nhát thôi.
Cảnh Phong biết là người nhà họ Lạc tới, lúng túng xách cổ áo Tống Giang kéo đi: "Tú, vậy tụi tao chờ tụi mày ở tiệm 3 Con Vịt nhá!" Lạc gia quan hệ rắc rối phức tạp, cậu ta với Tống Giang vẫn là chừa tí không gian cho anh em người ta.
Lạc Minh Huyên cười cười: "Bạn của em?"
Kỷ Tú Hiên khép lại trang sách, bỏ vào cặp: "Bạn? Anh đang hỏi về mặt khái niệm hay mặc nội dung? Nghĩa đen hay nghĩa bóng? Dựa trên mặt sinh học hay mặt khoa học?"
Lạc Minh Huyên, Thẩm Lăng: "..." Kỷ Tú Hiên tự dưng uyên bác quá, không thói quen, định giảng bài ngay tại chỗ?
Cậu kéo tay áo Thẩm Lăng: "Nay tôi đi ăn với bạn, không về đâu. Mấy người về trước đi."
Lạc Minh Huyên bước nhỏ theo: "Anh đi ăn chung được không nè? Em không tới nổi bủn xỉn như vậy chứ?"
Kỷ Tú Hiên ghét bỏ: "Ăn xong tụi này còn làm bài nhóm nữa. Anh tham gia làm gì? Muốn học lại lớp 11?"
Thẩm Lăng cũng chen mồm: "Lạc tam thiếu vẫn là về nhà đi, em trai của anh đang đứng vẫy tay kia kìa."
Chỉ chỉ Lạc Minh Vũ đã đứng đó từ chiều: "..."
Kỷ Tú Hiên: "Đi thôi Lăng, nói nhiều làm gì, phí nước bọt. Khoa học chứng minh, nước bọt có chất ứng chế bệnh quai bị đó."
Thẩm Lăng gian nan: "À, ừ..."
Lạc Minh Huyên hỗn độn trong gió.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT