Kỷ Tú Hiên không hiểu lắm, mày nhăn lại, đôi mắt liếc qua liếc lại, không tập trung xem hợp đồng chút nào.
Ninh Thanh cười cười, nói cho rõ hơn: "Nhà tài trợ chính là ông chủ đài truyền hình Lily, mấy đài khác như Diên Vỹ hay Bằng Lăng cũng có suất chiếu nhưng không phải giờ vàng. Đầu tháng sau quay, em bận học thì có thể xin quay vào buổi tối, còn lại để chủ nhật quay bù."
Kỷ Tú Hiên cái này thì rõ, cậu lắc đầu: "Không vấn đề đâu anh, nghĩ mấy ngày quay phim kiếm tiền cũng được. Kiến thức 11 cơ bản em đều thuộc." Không có gì so với kiếm tiền quan trọng hơn lúc này, ông già Lạc Duẫn dùng tiền uy hiếp làm cậu bực bội lắm rồi.
Thẩm Lăng lúc này mới ra tiếng: "Có cái điều khoản hơn lạ, nghệ sĩ mang theo người nhà tới ghi hình, nhưng phải nghe đạo diễn chỉ đạo, không được trái lại. Nếu Boss bị ác ý cắt ghép hình ảnh thì sao?"
Chỉ đạo, có khi đạo diễn vì muốn tạo drama mà bắt Kỷ Tú Hiên đóng vai khách mời ác độc, hống hách câu view thì chẳng phải hủy hoại hình tượng của cậu?
Ừ thì với tính tình hiện giờ của Boss nhà mình, có khi lại thích hợp làm vai ác, nhưng hắn vẫn là lo xa chút.
Boss? Em hàng xóm nghèo của anh làm ông chủ công ty trách nhiệm hai thành viên hả?
Ninh Thanh chụp lại điều khoản: "Cái này hơi kì thật, để anh hỏi rõ ràng xem sao." Nếu em hắn bị ác ý xây dựng hình tượng để ghi hình thì đúng là nguy thật.
Kỷ Tú Hiên không hiểu luật pháp, suốt thời gian sau chỉ ngồi nghe hai người qua lại đối thoại với nhau, cậu thì ăn uống ngon miệng.
Bàn một lát mà bàn tới chiều luôn mới đổi xong bản hợp đồng mới, điều khoản mơ hồ cũng được sửa đổi, Ninh Thanh mới làm cho Kỷ Tú Hiên ký tên. Một buổi quay 30 triệu, nửa buổi thì 15 triệu, quay ba ngày, xác định là thứ 6,7 và chủ nhật. So với diễn viên này kia thì lương có thể nói là thấp thật, nhưng cũng là một số tiền khổng lồ đối với cậu.
Kỷ Tú Hiên kí xong cái tên, vỗ bàn nói: "Nếu anh rảnh thì đi ăn tối với bọn em luôn nha?" Tụi Cảnh Phong cũng hẹn cậu đi ăn rồi về, sẵn tiện ăn chung đông vui luôn.
Ninh Thanh bên này một nhóm 4 người anh là nhóm trưởng, hỏi ý kiến mấy thành viên khác muốn đi ăn không rồi mới nói: "Ăn ở Tinh Hiển Lâu nha? Anh đặt bàn rồi, gọi bạn em qua ăn chung luôn đi."
Tinh Hiển Lâu đồ ăn ngon lại chất lượng cao, không gian cũng yên tĩnh riêng tư, bảo đảm đám phóng viên chui không lọt.
Kỷ Tú Hiên lập tức đáp: "Được được, tụi mình đi liền cho nóng đi." Tinh Hiển Lâu, đồ ăn siêu cấp ngon!
"..." Anh coi như đã nhìn ra, thằng em này là đồ tham ăn.
____
Tinh Hiển Lâu phòng riêng, phòng VIP.
Nhà ăn này được trang trí theo kiểu cổ điển kết hợp với trang trí Trung Hoa hóa, bình sứ thanh hoa, hoa mai hạc trắng, cửa bằng gỗ Bạch Dương, nhè nhẹ từng đợt mùi hương thấm vào tâm trí, có hiệu quả an thần. Chưa ăn mà đã thấy rất chi là sảng khoái rồi.
Ninh Thanh có tiền, đặt một phòng riêng cho 10 người, tính luôn người đại diện với trợ lý của Ninh Thanh luôn là tròn 10 người.
Tống Giang và Cảnh Phong là con nhà giàu, cũng tới đây ăn mấy lần, thế là đề cử mấy món ngon ngon cho Kỷ Tú Hiên.
Tống Giang nhịn không được mồm hỏi: "Ê Tú, mày quen mấy anh trong nhóm N2VT luôn hả?" N2VT là viết tắc tên của bốn người trong nhóm.
Kỷ Tú Hiên đang nghiên cứu đồ uống: "Leader là anh tao, đương nhiên quen rồi."
Cảnh Phong nói nhỏ: "Lát xin giùm tao chữ ký về cho nhỏ cháu, nó mê mấy anh mày lắm."
Kỷ Tú Hiên gật đầu, ngó qua Thẩm Lăng: "Cậu có kiêng kỵ cái gì không?" Làm đại ca, quan tâm chút đàn em chứ, hôm nay hắn nguyên một buổi đều mua ăn mua uống cho cậu.
Một đám thanh niên trẻ tuổi tụ tập lại với nhau, tất nhiên là có nhiều đề tài để nói rồi. Ai cũng muốn kết bạn WLite với Kỷ Tú Hiên, em trai của trưởng nhóm bọn họ.
Em trai Ninh Thanh rất đáng yêu còn cá tính nữa, nói chuyện với cậu rất thú vị.
Phục vu bưng đồ ăn thức uống vào mà bị một dàm mỹ nam mỗi loại hình mê đắm, xém thì cầm mâm không nổi. Hôm nay là ngày gì vậy chứ, toàn trai đẹp tới ăn cơm.
Đồ ăn vừa lên, ai cũng động tác nhất trí mà cầm lên chiếc đũa, ăn ăn.
Đồ ăn ở Tinh Hiển Lâu, ngon tới nổi có thể nuốt đầu lưỡi luôn, không biết ông chủ là ai, chắc giàu chảy mỡ.
Ăn uống no nê, mấy người nhìn sức ăn của Kỷ Tú Hiên mà cảm thấy mình không bằng đứa con nít, bọn họ ăn 5 chén đã thở dốc thì cậu ăn tới chén thứ 10 còn có thể ăn nữa. Ninh Thanh với Thẩm Lăng hai bên buồn đầu mà gắp đồ ăn cho cậu.
"..." Bao tử mình lép tới vậy à? Có cần đi bom bao tử bự ra không?
Kỷ Tú Hiên buông chiếc đũa, lau miệng nói: "Em đi vệ sinh chút."
Vương Nhạc cũng đang mắc: "Để anh đi với nhóc."
Hai người nắm tay nhau ra khỏi phòng riêng, tìm chỗ xì xì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT