Tứ Lục trưởng lão nháy mắt ra tay, đánh cho Mộ Dung Hòe và Mộ Dung Hạt không kịp trở tay, đánh chúng văng ra ngoài phòng nghị sự.Trong phòng nghị sự vẫn còn rất nhiều chấp sự chưa khôi phục thực lực, cuộc chiến của võ giả Tiên Thiên rất dễ lan tới và làm tổn thương bọn họ, hai vị trưởng lão đương nhiên sẽ không để cuộc chiến diễn ra ở đây.Về phần Tiêu Dật, chiêu Phệ Hỏa Bách Nhận khi nãy đã nháy mắt giết chết một tên chấp sự Mộ Dung gia đã làm bảy người khác kinh hãi.Nhưng ba vị chấp sự tinh anh của Mộ Dung gia kịp phản ứng thoát khỏi trạng thái kinh hãi.Một vị chấp sự Hậu Thiên bậc tám chém ra một dao.Tiêu Dật nhẹ nhàng chống đỡ, trở tay lại đánh một chưởng ép hắn lui lại."Quá mạnh, tên nhóc này là Hậu Thiên bậc tám." Chấp sự Mộ Dung gia kinh hãi."Hậu Thiên bậc tám? Nửa tháng trước nó mới là Hậu Thiên bậc một bậc hai gì thôi mà.""Nhất định là công hiệu của quả yêu huyết viêm tâm, đáng chết, thiên tài địa bảo quý hiếm như vậy vốn nên thuộc về công tử Thiên Quân.""Làm thịt tên nhóc này đi." Chấp sự Hậu Thiên bậc chín hét lớn một tiếng.Bảy người lập tức ra tay, bao vây Tiêu Dật."Hừ." Tiêu Dật cười lạnh một tiếng: "Thiên tài địa bảo quý giá thì nên thuộc về Mộ Dung Thiên Quân? Người Mộ Dung gia các ngươi đúng là không biết xấu hổ."Trận chiến một lần nữa khai hỏa, Tiêu Dật đánh với bảy người nhưng không hề rơi vào thế yếu, chỉ có chút vất vả."Thằng nhóc này làm sao vậy chứ, tu vi của ta là Hậu Thiên bậc chín, còn có sáu người giúp đỡ mà lại không thể đè ép được hắn?" Chấp sự dẫn đầu lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.""Phệ Hỏa Bách Nhận." Tiêu Dật vừa vung kiếm lửa vừa thi triển võ kỹ."Cẩn thận." Một chấp sự tinh anh Hậu Thiên bậc tám quát lớn một tiếng, nhớ tới trước đó Tiêu Dật đã hạ đo ván một chấp sự bình thường ngay lập tức bằng chiêu lưỡi dao lửa này.Lần này hắn trực tiếp phun ra máu tươi, bị đẩy lùi về sau hơn mười bước mới có thể đứng vững.Đều là Hậu Thiên bậc tám nhưng Tiêu Dật có thể hoàn toàn nghiền ép vị chấp sự này là vì võ kỹ bậc huyền đủ mạnh mẽ."Hừ, oắt con, đừng tưởng chỉ có mình ngươi có võ kỹ bậc huyền." Gương mặt của ba vị chấp sự tinh anh lạnh như băng, đồng thời phóng ra võ kỹ: "Bích Ba Điệp Lãng Chưởng."Ba người không hổ là chấp sự tinh anh, uy lực của Bích Ba Điệp Lãng Chưởng mạnh hơn vài lần so với Mộ Dung Thiên Quân.

Từng đợt sóng nối tiếp đánh về phía Tiêu Dật, uy thế mạnh hơn, uy lực cũng mạnh hơn rất nhiều."Băng Sơn Trảm." Tiêu Dật cầm kiếm lửa hung hăng chém một phát, một luồng khí thế ngập trời như núi lở đất nứt, một kiếm chém nát tất cả gợn sóng tan ra thành bọt nước.Băng Sơn Trảm chính là võ kỹ bậc huyền cấp trung, mạnh hơn nhiều so với võ kỹ bậc huyền cấp thấp như Bích Ba Điệp Lãng Chưởng."Ầm ầm ầm..." Tầng tầng lớp sóng bị đánh tan, mà bản thân Tiêu Dật cũng bị đẩy lui lại ba bước.Ba vị chấp sự tinh anh mừng rỡ: "Ba người chúng ta bắt tay lại, cộng thêm võ kỹ bậc huyền đã đủ áp chế thằng nhóc này rồi, những chấp sự khác canh đúng thời cơ ra tay, nhất định phải đánh chết Tiêu Dật.Ba người thấy bên mình chiếm ưu thế liền tỏ ra vui mừng.Nhưng Tiêu Dật lại cười nghiền ngẫm, lẩm bẩm: "Thì ra thực lực của mình ở trình độ này, vậy cũng nên kết thúc chiến đấu rồi.""Cái gì?" Ba người nghe vậy thì lập tức khiếp sợ: "Vô liêm sỉ, khi nãy ngươi xem bọn ta là đối tượng luyện tập à?""Hừ, thằng nhóc không biết trời cao đất rộng, chẳng qua nó chỉ phô trương thanh thế mà thôi, chúng ta lên." Bảy người một lần nữa bắt tay, đồng thời cũng chuẩn bị thi triển võ kỹ.Tiêu Dật đứng tại chỗ, không hề để đòn tấn công của bọn họ vào mắt, thầm nghĩ: "Thời gian gấp gáp, cũng không biết bên gia tộc thế nào, nhanh chóng kết thúc cuộc chiến thì hơn.""Thăng long." Tiêu Dật quát khẽ một tiếng, trên người bùng nổ một luồng khí thế khủng bố."Khí thế mạnh quá, thằng nhóc này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao khí thế của nó còn mạnh hơn cả Hậu Thiên bậc chín như ta chứ? Một chấp sự Mộ Dung gia biến sắc.Một giây sau, Tiêu Dật đột nhiên biến mất tại chỗ.Lúc hắn xuất hiện một lần nữa thì đã ở sau lưng một chấp sự tinh anh, kiếm lửa nhẹ nhàng vung lên vẽ thành một đường cong xinh đẹp.Phốc, trên cổ chấp sự xuất hiện một vết máu.

Một giây sau máu từ cổ họng phun ra như dòng suối, không bao lâu sau đã vô lực gục ngã xuống đất, biến thành một cái xác.Tiêu Dật không chú ý tới cái xác này, cơ thể một lần nữa biến mất.Vèo, vèo, vèo...Nhóm chấp sự Mộ Dung gia chỉ thấy một bóng đỏ không ngừng biến mất rồi xuất hiện, mắt của bọn hắn hoàn toàn không theo kịp tốc độ của Tiêu Dật.Nhưng mỗi lần Tiêu Dật xuất hiện thì trên cổ một tên chấp sự sẽ xuất hiện một lằn máu.Bảy lần biến mất xuất hiện, bảy lằn máu.Lúc Tiêu Dật ngừng di chuyển và đứng lại thì bảy tên chấp sự Mộ Dung gia đã ngã ầm ầm xuống đất.Bảy cột máu xì ra nhuộm đỏ mặt đất phòng nghị sự.Bảy võ giả Hậu Thiên, một trong số đó là Hậu Thiên bậc chín, hai Hậu Thiên bậc tám, thế mà không thể chống đỡ nổi mấy giây, chỉ trong nháy mắt đã bị hạ đo ván."Mạnh...!mạnh quá." Nhóm chấp sự Tiêu gia vẫn còn bị cà độc dược hắc mặc đè ép thực lực nhìn tới sững sờ, vẻ mặt kinh hãi.Tiêu Dật xoay người nhanh chóng đi ra hướng cửa phòng nghị sự.Bên ngoài, từng tiếng nổ lớn truyền tới, Tứ Lục trưởng lão đang chiến đấu ác liệt với Mộ Dung Hòe và Mộ Dung Hạt, cây cối, kiến trúc trong quặng mỏ đều bị đánh tan nát, khắp nơi là một đống hỗn loạn.Cuộc chiến của võ giả Tiên Thiên quả nhiên không giống bình thường."Hửm? Tiểu phế vật." Mộ Dung Hòe liếc nhìn Tiêu Dật đứng ở cửa phòng nghị sự."Sao hắn có thể còn mạng đi ra ngoài chứ?" Mộ Dung Hạt cũng tỏ ra kinh ngạc.Bốn võ giả Tiên Thiên chiến đấu nhưng không có người nào chiếm được ưu thế, cuộc chiến lâm vào thế giằng co.Tứ trưởng lão đánh một chưởng hất văng Mộ Dung Hòe rồi hỏi: "Tiêu Dật, đám tạp chủng Mộ Dung gia kia sao rồi?"Tiêu Dật lớn tiếng nói: "Bị ta đánh chết hết rồi.""Tốt, rất tốt." Tứ Lục trưởng lão cười lớn một tiếng, thế tấn công đối với Mộ Dung Hòe và Mộ Dung Hạt lại càng hung hãn hơn."Khốn khiếp." Mộ Dung Hạt tức giận quát lên: "Tiêu Dật, ngươi giết chấp sự Mộ Dung gia bọn ta, thù này không đội trời chung, ta sẽ lấy cái mạng nhỏ của ngươi."Thật ra Mộ Dung Hòe và Mộ Dung Hạt sớm đã đoán được, Tiêu Dật có thể bình yên vô sự rời khỏi phòng nghị sự chứng minh nhóm chấp sự nhà bọn họ đã trở thành tám thi thể."Giết ta? Phải xem bọn ngươi có bản lĩnh đó hay không." Tiêu Dật cười lạnh, cầm kiếm lửa nhảy tới tấn công Mộ Dung Hòe và Mộ Dung Hạt."Băng Sơn Trảm." Tiêu Dật quát lớn một tiếng.Mộ Dung Hòe vốn không coi trọng Tiêu Dật, chỉ lo đấu với Tứ trưởng lão, hơi cảm nhận hơi thở của Tiêu Dật một chút, thầm khinh thường nói: "Chỉ là một kẻ Hậu Thiên bậc tám, một ngón tay của lão phu cũng có thể bóp chết ngươi."Mộ Dung Hòe khinh thường nghĩ, trên người bùng nổ một luồng khí thế.Kiếm lửa của Tiêu Dật chém tới, lúc chém gần tới người Mộ Dung Hòe thì bị luồng khí thế này chặn lại, kiếm lửa không có cách nào tiến tới gần hơn.Hậu Thiên và Tiên Thiên chênh lệch rất lớn, một Tiên Thiên bậc một có thể dễ dàng hạ đo ván vài kẻ Hậu Thiên bậc chín, hai người quả thực chênh lệch một trời một vực.Mà Mộ Dung Hòe chính là võ giả Tiên Thiên bậc sáu thì thậm chí không cần ra tay, chỉ dựa vào khí thế đã có thể chấn động tổn thương Hậu Thiên bậc chín."Thằng nhóc, không có tác dụng đâu, chết đi." Mộ Dung Hòe cười lạnh một tiếng."Tiêu Dật, mau lui lại, đòn tấn công của ngươi ngay cả khí chế của hắn cũng không phá được." Tứ trưởng lão quát một tiếng."Ồ, vậy sao?" Tiêu Dật không lùi lại, ngược lại cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm hô thăng long.Trước khi tới gần Mộ Dung Hòe, Tiêu Dật không sử dụng thăng long vì muốn Mộ Dung Hòe thả lỏng cảnh giác.Lúc này Mộ Dung Hòe cảm nhận được khí thế của Tiêu Dật tăng vọt thì lập tức biến sắc: "Tiên Thiên bậc một? Làm sao có thể, thằng nhóc này rõ ràng chỉ có tu vi Hậu Thiên bậc tám.""Băng Sơn Trảm, phá." Tiêu Dật hét lớn một tiếng, kiếm lửa trong tay nặng nề chém xuống."Không tốt." Mộ Dung Hòe phản ứng lại nhưng đã quá muộn.Kiếm lửa mang theo sức mạnh núi lở đất nứt phá nát khí thế trên người hắn, sau đó nặng nề chém xuống, tạo thành một vết thương dữ tợn trên người hắn."Phụt." Mộ Dung Hòe phun ra một ngụm máu tươi.Tứ trưởng lão thấy vậy lập tức thừa cơ tấn công.Vốn là trận giằng co giữa hai người, nháy mắt đã nghiêng sang một bên.Miệng vết thương dữ tợn trên người Mộ Dung Hòe không ngừng trào ra máu tươi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ, căn bản không phải đối thủ của Tứ trưởng lão.Mộ Dung Hạt khẩn trương, lập tức muốn qua giúp đỡ.Lục trưởng lão cười lạnh: "Đối thủ của ngươi là ta."Mộ Dung Hạt bị cản lại, không thế giúp một tay.Bên kia Mộ Dung Hòe gần như không có sức đánh trả, Tứ trưởng lão không ngừng tung chưởng, Mộ Dung Hòe không ngừng phun ra máu tươi, cuối cùng rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi, bọ Tứ trưởng lão tung một chưởng đánh gục.Trước khi chết Mộ Dung Hòe run rẩy chỉ về phía Tiêu Dật: "Võ kỹ bậc huyền cấp trung, chiêu ngươi dùng khi nãy là võ kỹ bậc huyền cấp trung...!võ kỹ mạnh nhất ở thành Tử Vân chỉ có bậc huyền cấp thấp mà thôi, ngươi...!làm sao ngươi lại có được..."Còn chưa nói xong thì hắn đã cạn kiệt sức lực ngã xuống, hai mắt trừng thật to, hiển nhiên là chết không nhắm mắt.Nếu không phải nhất thời sơ sẩy bị Tiêu Dật chém một kiếm bị thương nặng thì hắn căn bản sẽ không bị Tứ trưởng lão đánh chết như thế.Mộ Dung Hạt thấy Mộ Dung Hòe đã chết thì lập tức khẩn trương, biết mình không phải đối thủ của Tứ Lục trưởng lão liền xoay người bỏ chạy.Tứ Lục trưởng lão không đuổi theo.Tiêu Dật khó hiểu hỏi: "Không đuổi theo à?"Tứ trưởng lão lắc đầu: "Võ giả cảnh giới Tiên Thiên bọn ta rất mạnh, nếu không phải thực lực thua kém quá lớn, một khi đối phương quyết tâm muốn chạy trốn thì bên còn lại căn bản không giết được.""Cũng vì nguyên nhân này nên khi nãy Mộ Dung Hòe mới không cảnh giác.

Hắn nghĩ rằng nếu không đánh lại bọn ta thì có thể chạy trốn, nào ngờ tên nhóc nhà ngươi lại mạnh như thế, một kiếm chém hắn bị thương nặng, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có."Tiêu Dật gật đầu: "Là bản thân Mộ Dung Hòe quá khinh thường muốn dùng khí thế và cơ thể mình ngăn chặn một kiếm đó.

Bằng không ta cũng không có khả năng làm hắn bị thương nặng."[hết 51].

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play