Ninh Vi Trần muốn cậu tham gia vòng thứ hai, nhưng Diệp Sanh chỉ muốn giành chiến thắng nhanh chóng và dùng điểm của mình để đổi lấy 《 Năm Thảm Họa 》sau khi vượt qua vòng loại trực tiếp.

《 Năm Thảm Họa 》sẽ mô tả Cục Phi tự nhiên được thành lập như thế nào, Đảo Bướm được thành lập như thế nào và lịch sử gia tài của Ninh gia.

Những kiến ​​thức lịch sử mà cậu không thể học được ở Học viện Quân sự số 1 thì có thể học ở đây.

Cậu sống ở Fensalir vào ban đêm và đến Không Gian Chủ Thần vào ban ngày. Nhìn cậu mỗi ngày qua lại, Andy không khỏi nói: "Cậu sống ở ngoại thành sao? Thế giới Khải Minh sắp bắt đầu, tốt nhất cậu nên sống ở Không Gian Chủ Thần, mỗi ngày quay đi quay lại như thế này cũng không tiện."

Diệp Sanh nói: "Không cần đâu, cũng khá gần rồi."

Andy ngơ ngác: "Ngoại thành cũng gần đây à? Cậu đang đùa tôi à?"

Diệp Sanh: "Tôi sống ở Fensalir."

Andy: "...cái gì?"

Fensalir là cái gì?

Diệp Sanh không thích môi trường đông đúc người, đó là lý do chính khiến cậu không ở lại đây. Vì có thẻ vàng của công hội King nên Diệp Sanh không cần phải tốn tiền để ăn uống ở quận Thượng Thành này.

Lúc trước cậu bị 600.000 tệ mỗi đêm vả vào mặt, nhưng cuối cùng cậu cũng có thể giữ được thể diện —— 3 triệu tệ là đủ để cậu ở lại Thành phố Giải trí Thế giới cho đến khi trò chơi kết thúc, thế là quá đủ.

So với những tòa nhà cao ngất ngưởng và lộng lẫy ở Thành phố Giải trí Thế giới, các bức tường và bậc thang trông giống như những tòa nhà làm bằng vàng và ngọc bích. Diệp Sanh thậm chí còn hứng thú hơn với những con hẻm tối tăm chạy qua chúng.

Ninh Vi Trần nói rằng kiếp trước họ có thể đã đính ước ở đây, và Diệp Sanh cảm thấy nơi duy nhất cậu có thể đến có lẽ là một quán bar. Nhưng hình như quán bar đã bỏ sót điều gì đó. Đó có phải là một con phố?

Màn đêm đầy sương mù, trong những con đường tối tăm, bẩn thỉu và ẩm ướt của Thành phố Giải trí Thế giới, vô số người vô gia cư đang chờ chết ở đây.

Diệp Sanh không hề tưởng tượng ra được việc một thiếu gia như Ninh Vi Trần sẽ xuất hiện ở đây. Nếu cậu nhớ không lầm thì chứng ở sạch của Ninh Vi Trần rất nghiêm trọng.

Sau khi Diệp Sanh bước vào Thành phố Giải trí Thế giới, cậu chỉ bình tĩnh lại một chút và hòa vào bóng tối mỗi khi bước đi trên đường.

Vào ngày thứ ba, Diệp Sanh nhận được một cuộc gọi khác từ Ninh Vi Trần.

Ninh Vi Trần nói: "Sanh Sanh, anh vẫn đăng ký Thế giới Khải Minh à."

Diệp Sanh nói: "Ừ, tôi rất hứng thú với một trong những phần thưởng của chúng."

Ninh Vi Trần nói: "Cái gì?"

Diệp Sanh: "Sách lịch sử tên là 《 Năm Thảm Họa 》."

Ninh Vi Trần cười như không cười: "Quả nhiên là anh sẽ có hứng thú, Sanh Sanh của em sẽ luôn khác biệt với những người khác."

Diệp Sanh: "Khi nào thì cậu tới đây?"

Ninh Vi Trần nói: "Chờ một chút, em sẽ đích thân đi gặp anh. Anh ở chung cư tầng cao nhất, có thể nhìn thấy bầu trời Fensalir đầy sao về đêm."

"Ra đây nhìn xem. Anh yêu, nó sẽ đẹp lắm."

Diệp Sanh sửng sốt một lúc, sau đó đứng dậy khỏi ghế sofa trong bộ đồ ngủ. Mở cửa kính bước ra ban công, cậu ngẩng đầu nhìn thấy bầu trời đầy sao sáng ngời như Ninh Vi Trần đã nói. Dải Ngân hà lộn ngược và các ngôi sao sáng rực rỡ, giống như một bức tranh vô song.

Thành phố Giải trí Thế giới không có khu công nghiệp, không ô nhiễm ánh sáng và không ô nhiễm không khí. Ở đây có rất nhiều tòa nhà cao tầng nhưng không khí lại rất trong lành. Đứng trên làn sương mù dày đặc và nhìn xung quanh, cậu thấy dải ngân hà sáng và trong vắt vô tận.

Đêm thực sự rất đẹp.

Diệp Sanh nói: "Cậu thật sự có lối sống sinh hoạt tình thú."

Ninh Vi Trần nói: "Cho nên em mới nói anh sẽ không hối hận nếu gả cho em."

Diệp Sanh không còn lười biếng sửa lại là 【gả】 hay 【cưới】 như lúc đang ở trong viện Bảo tàng Tín Ngưỡng. Ở khoảng cách này, cậu đưa tay ra, như thể có thể dễ dàng cầm được một ngôi sao.

Khi cậu không hề hay biết, Ninh Vi Trần đã ở ngay bên kia đường, thân người cao lớn đứng trong thang máy cao tầng của tòa nhà trung tâm, cầm điện thoại di động, lặng lẽ nhìn cậu với nụ cười trong đôi mắt hoa đào.

Thị lực của Ninh Vi Trần cực kỳ tốt, có thể nhìn rõ bóng người ở ban công đối diện.

Diệp Sanh không thích hoa, đương nhiên cũng không thích sao. Những gì cậu nói về "vẻ đẹp" đối với Ninh Vi Trần nhiều nhất chỉ là chiếu lệ, trong lòng không có bất kỳ cảm xúc lãng mạn hay cảm động nào. Cậu đưa tay ra chộp lấy những vì sao, như thể đang bóp ch ết một con kiến.

Ninh Vi Trần cười nói: "Đêm không đẹp sao?"

Diệp Sanh nghĩ thầm hắn dây dưa mãi không xong, nhưng cậu vẫn nói: "Đẹp."

Ninh Vi Trần nhìn chằm chằm khuôn mặt của cậu, nói: "Em cũng cảm thấy nó sẽ rất đẹp."

Diệp Sanh: "..."

Diệp Sanh: "Hôm nay cậu có chút không bình thường, tôi cúp máy trước."

Sau khi Diệp Sanh xử lý xong Ninh Vi Trần, cậu quay người, dang rộng đôi chân dài và đi thẳng vào căn hộ.

Cùng lúc đó, thang máy lên tới đỉnh, Ninh Vi Trần cúp điện thoại, đi ra ngoài. Bây giờ ENIAC đang chờ hắn chính thức bắt đầu Thế giới Khải Minh này.

Thế giới Khải Minh sắp mở ra, không chỉ có dị năng giả hưng phấn, người thường cũng hoang mang mờ mịt, còn có rất nhiều người lo lắng. Trên một hòn đảo nhỏ cạnh Thành phố Giải trí Thế giới, Turing và Demeter đang ở đây, chờ lệnh từ Tổng cục.

Demeter nói: "【Thiên Xu】 có thông tin mới về người điều hành thứ năm. Gã hiện đang ở gần U Linh Biển Chết."

Turing nhướng mày nói: "U Linh Biển Chết, nơi nguy hiểm thứ tư trên thế giới?"

Demeter: "Đúng vậy, anh đã đọc qua quy tắc trò chơi của Thế giới Khải Minh chưa? Tôi nghĩ U Linh Biển Chết sẽ bị Đế Quốc coi là phó bản áp chót hoặc phó bản cuối cùng."

Turing: "Nếu U Linh Biển Chết là phó bản cuối cùng, vậy có nghĩa là Đế Quốc Dị Giáo không có ý định cho phép người chiến thắng sinh ra."

Một U Linh Biển Chết đủ sức quét sạch mọi dị năng giả cấp A.

Demeter nghiến răng nghiến lợi: "Mấu chốt là thuốc sinh học nằm trong tay bọn họ. Hiện tại chúng ta hoàn toàn bị động."

Turing nói: "Chờ một chút đi, phía trước còn rất nhiều vòng đấu loại trực tiếp."

Nhiều người đến từ Học viện Quân sự số 1 nhưng đợt đầu tiên lại rất ít người dám tham gia.

Thành phố Giải trí Thế giới là một nơi rất kỳ quái đối với Cục Phi tự nhiên. Tổng cục Cục Phi tự nhiên rất bài xích nơi này và luôn phớt lờ nó.

Đây là lý do tại sao nhiều người vẫn không thể hiểu được. Tổng cục biết ở đây có tà ác, vậy tại sao họ không nghĩ đến việc phong tỏa nó?

Một số học sinh của Học viện Quân sự số 1 không dám mặc đồng phục nên chỉ mặc áo phông và quần dài đơn giản.

Họ ngồi trong quán bar lướt qua tin tức.

"Nghe nói Lộc Tĩnh đã tới đây từ lâu rồi, ngoại trừ hắn, Theodore và những người khác của tứ đại gia tộc cũng tới."

Họ là sinh viên năm thứ hai của Học viện Quân sự và là học sinh lớp A.

"Lộc Tĩnh và những người khác có cấp bậc dị là A hoặc B. Họ hoàn toàn là những công dân hạng nhất trong Thành phố Giải trí Thế giới. Bọn họ chỉ cần đợi đến sau và tham gia cuộc thi thăng cấp cấp B."

"Tch, dị năng cấp A và B thu được nhờ cấy ghép dị giáo quá nhàm chán."

"Trận đấu đầu tiên vào ngày mai là trận đấu loại trực tiếp dành cho người bình thường. Các cậu có định xem không?"

"Xem chứ, sao lại không xem. Chủ yếu nhìn vào cách chơi và kết cấu của Thế giới Khải Minh."

"Nếu như muốn lập tức thả xuống chỗ nguy hiểm, nó có quá nhiều phương diện đáng để nghiên cứu, tỉ như năng lực dịch chuyển không gian, năng lực phong tỏa không gian. Ai đã làm ra nó."

Các học sinh lớp A của Học viện Quân sự số 1 là những quan chấp hành dự bị cấp cao trong tương lai.

Họ vẫn tương đối bình tĩnh.

"Cậu không nghĩ chỉ học thôi là quá nhàm chán sao? Chúng ta cá cược nhé?"

"Cá cược gì cơ?"

"Chúng ta hãy xem ai trong số những người bình thường này sẽ là con ngựa đen và cuối cùng ai sẽ chiến thắng."

"...Các người thật nhàm chán."

"Ha, tôi cảm thấy khá thú vị, suy bụng ta ra bụng người, người mới cũng không dễ dàng, vậy chúng ta cũng có thể cho bọn họ một ít phần thưởng."

"Từ khi nào mà cậu có được trái tim thánh mẫu?"

"Thật ra tôi rất muốn tham gia Giải đấu loại bỏ tân binh. Tôi đã đi đến nhiều nơi nguy hiểm như vậy và gi ết chết nhiều kẻ dị giáo như vậy. Đây là lần đầu tiên tôi phát hiện ra có thể chơi nhập vai."

"Cậu có thể đi. Cậu có biết hiện nay trên thị trường chợ đen loại thuốc nào phổ biến nhất không?"

"Cái gì?"

"Một lọ thuốc che giấu dị năng của chính mình."

"...Chết tiệt. Những kẻ xấu xa ở Thành phố Giải trí Thế giới này sẽ không bao giờ làm tôi thất vọng."

"Họ quá kinh tởm."

Thành phố Giải trí Thế giới ban đầu là một nơi đầy bóng tối, tội lỗi, bất công và tham lam. Sự ưu đãi và thưởng gấp đôi điểm của Thế giới Khải Minh dành cho người bình thường đã khiến nhiều người ghen tị. Bọn họ bụng dạ khó lường và lên kế hoạch để giành lấy một phần chiếc bánh.

Tất nhiên, những dị năng giả có thể bị thuốc che giấu dị năng sẽ có mức dị năng cực kỳ thấp, không phải là cấp E thì cũng là cấp D.

Nhưng chỉ dựa vào 【kinh nghiệm】 thôi cũng đủ để họ giết tất cả những người mới đến ngay lập tức.

Người bình thường vẫn không dám xem nhiều phim kinh dị, khi đột nhiên gặp phải một kẻ dị giáo thì khó có thể bình tĩnh mà không gục ngã.

"Tôi đã có thể tưởng tượng được những dị năng giả cấp thấp đó sau khi bước vào sẽ chỉ tay vào người bình thường như thế nào."

Trung tâm Thành phố Giải trí Thế giới.

Đối mặt với những dấu chấm hỏi và câu hỏi máy móc phía trên đầu ENIAC, Ninh Vi Trần mỉm cười ưu nhã: "Tôi gặp một người bạn nhỏ rất thú vị trong Bảo tàng Tín Ngưỡng, nên tôi giữ lại làm kỷ niệm. ENIAC, ưu tiên hàng đầu bây giờ không phải là mở ra Thế giới Khải Minh sao."

Hai chiếc đèn đỏ như máu của ENIAC lóe lên, hắn gật đầu: "Ừ."

Ninh Vi Trần chưa bao giờ bộc lộ con người thật của mình với người khác trong Jeremiel. Ngoại hình của mỗi người điều hành luôn thay đổi và về cơ bản họ chỉ nhận ra "không gian". Ví dụ, người điều hành thứ năm, cơ thể của gã là một con sứa hải đăng, nhưng gã luôn có thể chuyển đổi liền mạch giữa con người, nam, nữ, già và trẻ.

Ninh Vi Trần vốn đã bắn một mũi tên vào Cố Sự Đại Vương, nhưng đó là trong câu chuyện của Cố Sự Đại Vương, và để duy trì sự tỉnh táo của mình, hắn đã không sử dụng hết sức mạnh của mình.

Hắn không nghĩ rằng người điều hành thứ bảy, người tài giỏi như thế sẽ không thể tìm ra cách tránh né nó.

Tuy nhiên, trong một khoảng thời gian ngắn, Cố Sự Đại Vương cực kỳ mong manh yếu ớt có lẽ sẽ không dính líu đến bất cứ việc gì liên quan đến Đế Quốc.

Tòa nhà trung tâm của Fensalir cuối cùng cũng đưa ra tín hiệu trò chơi bắt đầu! Thành phố Giải trí Thế giới, hãy tham gia! Mọi thế lực đều vô tình hướng tầm mắt về phía nó.

Diệp Sanh bước vào Không Gian Chủ Thần như một người bình thường, và điện thoại của cậu bắt đầu nóng lên. Cậu cúi đầu xuống và thấy một chấm đen xuất hiện trên điện thoại của mình.

Một phần mềm giãy dụa, đang cố gắng xuất hiện.

Nếu cậu đoán đúng thì đó hẳn là ứng dụng giao nhiệm vụ cho cậu và tính điểm cho cậu sau khi vào Thế giới Khải Minh.

Nhưng rất khó để ứng dụng này ngoi đầu ra.

Bởi vì Mắt To đang ngủ nên nó rất độc đoán, khi ngủ thích di chuyển tất cả phần mềm bên cạnh mình đi để giải phóng một khu vực rộng lớn. Thật là trùng hợp, ứng dụng Khải Minh có kế hoạch ngoi đầu trong khu vực mà nó chiếm giữ. Cậu bé mắt to khi bị đánh thức rất không vui, sau khi nhìn thấy một lỗ đen bên cạnh, nó trực tiếp biến đổi một cây búa ra từ trên đỉnh đầu. Giống như một con chuột chũi, ứng dụng Khải Minh bật lên và bị đập lại bằng búa. Cậu bé mắt to có chút chỉ số thông minh nhưng không nhiều lắm, nó cứ tiếp tục đánh vào vị khách không mời mà đến này, càng ngày càng mất kiên nhẫn.

Người bên cạnh giống như đã nghe được hệ thống nói chuyện.

Tất cả đều trông xanh xao, sợ hãi và lo lắng.

Về phần Diệp Sanh, hệ thống vẫn chưa xuất hiện.

Diệp Sanh: "..."

Cấp độ dị giáo của ứng dụng Khải Minh có lẽ cũng là cấp E. Nó không thể đánh bại cậu bé mắt to, và nó bực bội đến chết.

Diệp Sanh không thể chịu đựng được nữa nên đã tự mình chuyển Search sang trang khác.

Cuối cùng, ứng dụng Khải Minh của cậu đã online.

---Tác giả có lời muốn nói---

Tiểu Ninh nghĩ rằng Cố Sự Đại Vương bây giờ không khác gì đã chết.

Nhưng hắn không biết rằng Cố Sự Đại Vương đã thực sự chết.

Cây bút truyện cũng rơi vào tay vợ. Ha ha ha ha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play