Có lẽ suy nghĩ “chờ cháu về” đã biến thành “điều tra hung thủ”, sau khi ký kết khế ước, Lục Đàm Phi không quay về căn nhà cũ kia nữa.
Cùng với tiếng ngâm nga quái dị, chủ sạp đưa tẩu thuốc ra khỏi bóng tối, gõ gõ xuống nền gạch.
Ân Nhận đeo mặt nạ lên, bước vào trong sương đen.
Đáng tiếc cuối cùng vẫn chậm một bước, bọn họ vừa mới đi được bảy tám phút, bà lão kia đã thu sạp, không biết đi đâu mất rồi.
Tòa số 4 vẫn còn vài hai phòng trống, Hồ Đào làm chủ, sắp xếp cho ông lão ở trong một căn. Nhưng ông lão vẫn cố chấp đợi ở góc phòng khách nhà Chung Thành Duyệt. Ông miễn cưỡng duy trì hình người, từ đầu đến cuối ánh mắt đều dõi theo Ân Nhận.
Nhìn điện thoại của Ân Nhận, Chung Thành Duyệt nói:
Ông lão không làm ồn, song ánh mắt thê lương khiến trái tim người ta như vỡ nát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play