Đã rất lâu rồi Cát Thính Thính không được ngủ một giấc ngon thế này.
Khi còn ở trong thôn, chăn trong nhà luôn tỏa ra mùi mốc cũ kỹ, giường lúc nào cũng lạnh lẽo ẩm ẩm. Cho dù có giặt và phơi nắng thế nào đi nữa thì chăn của cô bé và bà vẫn luôn lạnh lẽo, ngửi giống hệt mùi của ổ động vật.
Quán net trong thành phố thì luôn có hỗn hợp mùi mì tôm, chân thối và thuốc lá, xung quanh toàn tiếng gõ bàn phím lạch cạch ồn ào. Nếu như phải đến khu phong tỏa ở tạm bợ, cô bé không có giường và chăn, chỉ đành co mình chống chọi giá rét.
Lần cuối cùng được ngủ ngon thế này là bao giờ nhỉ?
Ký ức phai mờ lóe lên trong đầu, dần dần trở nên rõ ràng hơn.
Dường như là mười năm trước, dưới vách núi. Cơ thể bố mẹ trở nên lạnh lẽo cứng đờ, cô bé khóc gọi thế nào cũng không ai đáp lại.
Cô bé khóc khàn cả giọng, khóc đến mức tay chân mềm nhũn, đầu đau như muốn nứt ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT