Thịnh Yến trả lời điện thoại, là Ôn Hiểu gọi tới.
Hai người họ đã xuống máy bay, hỏi vị trí của hai người Thịnh Yến.
Trong lúc bọn họ trò chuyện thì toàn bộ hành trình Diệp Nhàn Dương ngoan ngoãn như một em bé, cô đứng yên bên cạnh Thịnh Yến không dám thở mạnh một tiếng nào.
Sau khi nói vị trí với Ôn Hiểu thì Thịnh Yến ngắt điện thoại, anh cúi đầu nhìn bộ dáng mắt nhìn mũi mũi nhìn tim của Diệp Nhàn Dương, trong mắt hiện lên ý cười, giơ tay vỗ nhẹ trán của cô rồi nhỏ giọng trách mắng: “Em hơi nghịch ngợm đấy nhé.”
Bàn tay lớn dịu dàng của Thịnh Yến lưu lại một cảm giác khác thường ở trên trán của cô, trái tim của Diệp Nhàn Dương đập như sấm, ý thức được rằng anh cũng không so đo với hành vi không quy củ của mình. Cô nhỏ giọng phản bác nói: “Lúc trước anh còn khen em ngoan đó.”
“Khi nào.”
“Khi anh và Đường Diệc uống say rồi anh ấy kêu chúng em tới đón hai người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play