Đúng lúc này, trong đám người Tần Giác hình như nhớ ra cái gì, nhìn trái nhìn phải, lùi lại phía sau nửa bước, giơ tay phải lên, yếu ớt: “Cái kia…… Thực xin lỗi.”
Mọi người nghi ngờ nhìn lại, Tần Giác ngượng ngùng cười, nói: “Khi Tôi và Ấu Lãng cùng nhau chơi thuyền hải tặc, lúc xuống không nhịn được nấc một cái. Thực xin lỗi. Lúc đó tôi bị Ấu Lãng chặn đường, cho rằng máy ảnh không chụp được.”
Diệp Nhàn Dương: “……”
Hứa Ấu Lãng: “……”
Làm rất tốt!
Hứa Ấu Lãng quay đầu nhìn Diệp Nhàn Dương, lộ ra một biểu tình vô cùng kiêu ngạo. Diệp Nhàn Dương bĩu môi, dựng một ngón tay cái với cậu ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT