Mạt Thế Lâm Mãn

Chương 13


8 tháng

trướctiếp

Lâm Mãn mất hơn hai tiếng đồng hồ để xử lý hết ba mươi thúng đất, trải hết mộng mảng lớn sườn dốc.
Lúc này đã hơn 9 giờ sáng, người cô đầy bùn đất, thở hổn hển, lặng nhìn ánh nắng chiếu xuống, cô khẽ mỉm cười. Nhìn thế nào cũng thấy yêu thích không thôi, ngay cả khi đất thoang thoảng mùi tanh cô cũng cảm thấy dễ ngửi vô cùng.
Bây giờ là tháng 5, nhiệt độ không cao lắm, nhưng giữa trưa ánh mặt trời chiếu rất gắt, nếu như cứ phơi đất như này khoảng hai ba ngày nắng, hiệu quả khử trùng chắc chắn sẽ rất tốt.
Không còn cách nào khác, hiện tại không có chất khử trùng đất nào cả, thậm chí không nơi nào có vôi sống nên chỉ có thể dựa vào ánh nắng mặt trời mà thôi.
Sợ mẹ ở nhà lo lắng, cô giấu cuốc, xẻng đi rồi vội vã trở về nhà.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, mẹ Lâm lo lắng, bồn chồn mấy tiếng đồng hồ liền nhanh chóng chống gậy ra ngoài mở cửa: "Tiểu Mãn!"
Lâm Mãn vừa vào nhà liền đóng cửa lại, đỡ mẹ Lâm trở lại giường, nhỏ giọng nói: "Công việc rất thuận lợi mẹ ơi! Con đã đào được hẳn ba mươi thúng đất và phơi xong xuôi hết bên trên sườn dốc rồi ạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp