Mạt Thế Lâm Mãn

Chương 11


7 tháng

trướctiếp

"Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng, con sẽ cố gắng tự mình làm việc thật nhanh chóng, nếu không làm kịp thì chúng ta nghĩ biện pháp khác sau." Lâm Mãn không quá lo lắng, cùng lắm thì cô làm việc ngày đêm liên tục vài ngày là được, "Mẹ ơi, chúng ta cùng nhau ăn cơm thôi, mẹ ngửi thấy không, cơm này thật là thơm, còn cả mấy quá trứng nóng muốn bỏng tay này nữa."
"Mẹ vừa mới ăn xong, vẫn còn thấy no, con ăn hết đi."
Lâm Mãn biết mẹ muốn để dành đồ ăn cho mình, suy nghĩ một lát, thấy ngoài trời vẫn còn tối đen: "Bây giờ con cũng không đói bụng ạ. Nhân lúc trời chưa sáng, con sẽ đến đồn điền bên trong căn cứ một chuyến, để chủ nhân giọng nói kia xem đất ở đó có đáp ứng yêu cầu không. Còn bát cơm với ba quả trứng này chúng ta để dành được không mẹ?"
Dù sao đó cũng là tất cả những gì hai mẹ con cô ăn trong một ngày, để đến lúc đói bụng rồi ăn cũng được, bây giờ trời lạnh nên không lo ôi thiu. Mẹ Lâm đồng ý: "Vậy con cất cơm vào hộp cơm đi, giấu kĩ trong rương ấy, người khác sẽ không phát hiện được."
Nồi niêu trong nhà hai người đều mẻ hết, chỉ có cái hộp cơm inox dùng hơn chục năm là vẫn còn sử dụng tốt, mặc dù nó đã bị biến dạng đến méo mó.
Lâm Mãn đổ cơm vào hộp, bát cơm này thực ra cũng không nhiều, chỉ vừa đủ cho sức ăn của một người. Bên trong hộp cơm còn có ba quả trứng. Cô đóng chặt nắp lại, dùng một miếng vải bọc quanh, nhét nó vào trong rương."
"Mẹ ơi, con đi đây ạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp