Lưu Tịnh Dung sắc mặt thật sự không tốt lên tiếng:- Nếu thật sự để người Nhật lấp đầy được kho đạn dược, vậy thì càng có thêm chỗ dựa.- Đây chắc chắn là nhiệm vụ của Lý Thiên Hàng, muốn vận chuyển vũ khí đạn dược phải có sự phê chuẩn của đại soái, đội chiến sĩ tinh anh có quyền đó nên hắn mới cùng Hạng Hạo và Thẩm Văn Đào tranh giành chức vị đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh – Đỗ Phong lập tức nghĩ đến mục đích của Lý Thiên Hàng.- Công sự này ở Thiên Long quan giống như một pháo đài quan trọng của ba tỉnh Khôn Hà, làm không xong thì sẽ gặp nguy hiểm – Thẩm Văn Đào cũng nghĩ đến mức độ nghiêm trọng của việc này.- Hay là chúng ta đi báo cáo đại soái – Cố Tiểu Bạch mở miệng đề nghị.Thẩm Văn Đào lập tức lên tiếng phản đối:- Không được, chúng ta vẫn chưa nắm được bất cứ chứng cứ nào về chuyện Lý Thiên Hàng và Lý Kế Châu cấu kết với người Nhật Bản, tùy tiện tố cáo bọn họ rất có thể bị cắn ngược trở lại.

Huống chi Tịnh Dung là người của Hội cứu quốc đã bị Lý Thiên Hàng biết được, rất nhiều người của Hội cứu quốc đều nằm trong tay hắn, chúng ta không thể manh động.- Mọi người trước hết bình tĩnh, tôi sẽ nghĩ cách thỏa thuận với Lý Thiên Hàng cứu những người của Hội cứu quân ra trước, sau đó chúng ta sẽ bàn bạc xem tiếp theo nên làm gì – Lưu Tịnh Dung nhìn bọn họ nói rồi quay người rời đi, lời nên nói đã nói cô còn rất nhiều việc phải làm.Thẩm Văn Đào nhìn theo bóng lưng Lưu Tịnh Dung rời đi có chút đăm chiêu, Hàng Húc gọi hắn mấy tiếng hắn cũng không nghe thấy, lại vỗ lên người hắn một cái hắn mới hồi thần, lúc này mới nghe Hàng Húc hỏi:- Văn Đào, anh đang nghĩ gì thế? – Nhìn theo hướng Lưu Tịnh Dung rời đi suy đoán – Sao thế? Anh và Tịnh Dung vẫn chưa làm hòa sao?Thẩm Văn Đào thở dài một tiếng lại không trả lời Hàng Húc mà chuyển chủ đề nói:- Bây giờ các người đã biết chân tướng nhưng tuyệt đối phải giữ kín, trước mặt hai cha con họ Lý đừng để lộ.

Nhất là cậu đó – Chỉ thẳng vào mặt của Cố Tiểu Bạch nhắc nhở, Cố Tiểu Bạch mồm mép lanh lợi, dễ nói sai lời.Cố Tiểu Bạch vội vã biện minh cho bản thân:- Tôi? Yên tâm đi, cái miệng của tôi cũng có khí tiết lắm, bình thường nó dùng mua những tin tức bên lề nhưng có liên quan đến cơ mật đại nghĩa dân tộc tôi nhất định không thốt ra nửa từ.- Nhưng bây giờ mối lo duy nhất của tôi là Văn Vũ, tôi sợ con bé tò mò kích động làm ra chuyện gì đó.

Đỗ Phong, cậu hãy tìm thời gian nói chuyện với nó – Thẩm Văn Đào không muốn Thẩm Văn Vũ tham gia vào chuyện nguy hiểm bậc này, đứa em gái này của hắn vẫn là một đứa trẻ con.Đỗ Phong nghe vậy cười gượng gạo hỏi:- Anh là anh trai, sao anh không nói chuyện với cô ấy?Thẩm Văn Đào trừng mắt nhìn hắn một cái, lẽ nào Đỗ Phong nghĩ hắn là kẻ ngốc sao, không phát hiện ra điều gì, đi đến trước mặt của Đỗ Phong gằn từng từ hỏi:- Cậu nghĩ là bây giờ nó có còn nghe lời của tôi nữa không, Đỗ Phong tiên sinh?Mọi người biết chuyện đều bụm miệng cười, Đỗ Phong hơi né tránh ngập ngừng cười gượng đáp lại:- Được rồi, tôi sẽ nói chuyện với cô ấy xem sao.Lúc này, Lý Thiên Hàng và Lý Kế Châu cũng đang nói chuyện.- Cha, mấy người của Hội cứu quốc đó tạm thời cứ giam lại, đừng vội xử trí bọn họ - Lý Thiên Hàng cẩn thận dặn dò.Lý Kế Châu gật đầu một cái rồi lại nói:- Những chuyện của Lưu Tịnh Dung vẫn luôn khiến cha lo lắng, cô ta lắm mưu nhiều kế, bây giờ cô ta biết bí mật của con rồi, chỉ sợ hậu hoạn khó lường thôi, huống chi sau lưng cô ta còn có một Lưu Quốc Hùng.Lý Thiên Hàng lại không mảy may lo lắng, bình tĩnh đáp lại:- Chuyện này cha cứ yên tâm, con không để cô ta sống lâu nữa đâu, chỉ cần con mượn sức cô ta trở thành đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh, con tất nhiên sẽ tiễn cô ta tới gặp Diêm vương – Hắn vốn không lo lắng về việc bại lộ thân phận hay cái gọi là thư tố cáo của Lưu Tịnh Dung, chỉ là hiện giờ cô đối với hắn vẫn còn giá trị lợi dụng mà thôi, hết giá trị lợi dụng sẽ diệt trừ - Vị trí đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh chỉ có thể thuộc về tay Lý Thiên Hàng con, một khi con bị trượt thì ở trước mặt người Nhật con sẽ không còn giá trị gì hết, tuyệt đối không thể để xảy ra sơ sót gì – Ánh mắt hung ác, lời nói nồng đậm sát khí.Lý Kế Châu nhìn hắn như vậy chỉ có thể thở dài, có cảm giác cưỡi trên lưng hổ khó xuống.Không chỉ phải nói chuyện với mấy người Đỗ Phong, Lưu Tịnh Dung nghĩ cô còn cần phải nói chuyện với một người khác, một người cũng xem như là người trong cuộc.- Tiết Thiếu Kỳ, tôi có chuyện muốn nói với cô.Dù cho Lưu Tịnh Dung đã từng cứu cô, Tiết Thiếu Kỳ cũng không có hảo cảm với Lưu Tịnh Dung, lạnh lùng đáp lại:- Tôi không có chuyện gì muốn nói với cô, tôi còn phải làm việc, mời cô ra ngoài cho, đừng cản trở tôi làm việc.- Có những chuyện tôi cần nói rõ với cô, cô nghe lời cô phải đề phòng Lý Thiên Hàng – Lưu Tịnh Dung nói, cô biết gần đây Lý Thiên Hàng luôn tìm cách tiếp cận Tiết Thiếu Kỳ, rõ ràng muốn lợi dụng Tiết Thiếu Kỳ làm cây đao tấn công bọn họ.Tiết Thiếu Kỳ nâng mắt nhìn lên nhưng cũng không nhìn Lưu Tịnh Dung nói:- Chuyện của tôi không liên quan gì đến cô, cô là cái gì của tôi, cô lấy tư cách gì can thiệp vào cuộc sống của tôi.Lưu Tịnh Dung nhìn Tiết Thiếu Kỳ, cô không tiện nói rõ hết mọi chuyện với Tiết Thiếu Kỳ, chỉ có thể mở miệng nhắc nhở:- Tiết Thiếu Kỳ, cô nhất định phải cẩn thận với Lý Thiên Hàng, hắn đang lợi dụng cô.

Huống chi tôi chỉ có thể nói với cô Lý Thiên Hàng là một kẻ bán nước hại dân.

Lẽ nào cô chưa từng nghi ngờ Tiết Thiếu Hoa vì sao lại chết? Lẽ nào trong chuyện này không có nghi vấn gì sao?Tiết Thiếu Kỳ tức giận đứng thẳng dậy đối mặt với Lưu Tịnh Dung lớn tiếng nói:- Cô đang nói gì thế? Anh tôi rõ ràng là bị Hạng Hạo và Thẩm Văn Đào, còn có Cố Tiểu Bạch hại chết.- Tôi biết cô đang tức giận không nghe vào lời của tôi nhưng tự mình phải ngẫm nghĩ cho thật kĩ, nghĩ đến chuyện hãm hại lần trước đi, tôi tin rằng cô không ngu ngốc – Lời nên nói thì Lưu Tịnh Dung đã nói, muốn làm sao thì tự Tiết Thiết Kỳ quyết định, cuộc đời của bản thân thì do chính bản thân tự phụ trách mà thôi, cô quay người rời đi.Ở bên ngoài tình cờ gặp được Thẩm Văn Đào, hai người nhìn nhau, cô ra hiệu để hắn cùng cô rời đi, đi được mấy bước, Thẩm Văn Đào đã mở miệng hỏi:- Dung nhi, chuyện của Tiết Thiếu Kỳ là sao?- Em nhận được tin tức Lý Thiên Hàng gần đây luôn tìm cách tiếp cận Tiết Thiếu Kỳ, rõ ràng muốn lợi dụng cô ấy hãm hại chúng ta, em đã từng phá vỡ một lần nhưng hắn ta chưa từng từ bỏ ý đồ.

Em chỉ muốn nhắc nhở cô ấy một chút, còn làm như thế nào thì tùy cô ấy quyết định thôi – Lưu Tịnh Dung không tiếp tục giấu giếm trả lời.- Em cũng lo quá nhiều rồi – Thẩm Văn Đào thì thầm lẩm nhẩm.Lưu Tịnh Dung không nghe rõ câu này có chút nghi hoặc nhìn hắn hỏi:- Hả? Anh nói gì.- Không có – Thẩm Văn Đào phủ nhận..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play