Đây là lần đầu tiên Diệp Sơ Hạ thấy một người thích mèo như Dịch Nam Yên, nằm trên chiếc giường êm ái, xài ké wifi tải xuống một vài gói sticker mèo và chọn một trong số đó gửi cho cô: 【 Chị bé ơi, không biết tên của chị là gì ạ? 】
Sau đó gửi thêm:【 Em tên là Diệp Sơ Hạ. 】
Mạng lưới quan hệ của Dịch Nam Yên rất hẹp nên ngay khi tin nhắn của Diệp Sơ Hạ đến, Dịch Nam Yên đã nghe thấy lời nhắc nhưng cô vẫn đang lái xe nên đã phớt lờ nó, khi dừng đèn đỏ, cô nhìn thoáng qua thì phát hiện chỉ mới một lúc mà bên kia đã gửi tới 99+ tin nhắn.
Dịch Nam Yên: "..."
Cô nghiến răng, thấy cái chấm đỏ trên avatar thật chướng mắt, cô nhấp vào và lướt từ dưới lên trên.
Trừ câu hỏi lúc đầu ra thì toàn là những câu vớ vẩn, vì không đợi được câu trả lời của cô nên đã hỏi sao chị không nói lời nào rồi tự lảm nhảm một mình, khen những con mèo trong wall của cô, ăn nói xởi lởi như hai người bạn lâu năm, còn không có mắt nhìn, sau khi gửi một đống tin nhắn mới hỏi cô có bận không, sau đó nói rằng sẽ không làm phiền cô, rồi gửi một sticker khác để kết thúc.
Dịch Nam Yên nhìn chằm chằm vào sticker con mèo lén la lén lút, cười nhạt một tiếng rồi cất điện thoại đi.
Khi đến ngã tư tiếp theo, cô mới lấy điện thoại ra rồi chậm rãi gõ tên mình.
Cô không nghi ngờ hay thấy lạ khi Diệp Sơ Hạ không biết mình, dù sao thì ngoài danh sách bình chọn không thể giải thích được trên Internet, con người của cô đủ khiêm tốn và cũng không phải là siêu sao gì, nên hiển nhiên là không phải ai cũng biết cô, dù khoảng thời gian cô quậy nhất cũng không để ý việc có một con mọt sách không biết cô.
Đầu dây bên kia hình như đang canh giữ trước điện thoại di động, cô vừa gửi tin nhắn thì đầu dây bên kia lập tức trả lời, gửi hàng loạt câu tâng bốc cái tên của cô lên tận trời xanh.
Chúa nịnh bợ!
Dịch Nam Yên khẽ hừ một tiếng, không trả lời lại, cất điện thoại đi, tâm trạng tốt hơn một chút.
Quỷ phiền phức này đúng là có hơi phiền thật, nhưng mà rất tinh mắt.
Thấy bên kia không có phản hồi, Diệp Sơ Hạ cũng không quan tâm, nàng gõ gõ ngón tay lên màn hình, đã lót đường xong, vấn đề duy nhất bây giờ là... làm sao tìm được mèo sữa rồi lôi kéo Dịch Nam Yên vào sự nghiệp KOL của mình một cách hợp lý đây?
Diệp Sơ Hạ đã suy xét tại sao lại cần một con mèo sữa. Ngày nay, hệ nuôi dưỡng rất phổ biến, nếu không thì những người nổi tiếng đã không có nhiều fan mẹ như thế, và thú cưng cũng vậy, các ông bố bà mẹ nuôi mèo ảo cũng muốn chứng kiến mèo sữa lớn lên từng chút một, tỷ lệ thoát fan cũng sẽ thấp hơn nhiều.
Hơn nữa, mèo sữa thực sự hấp dẫn hơn mèo lớn.
Đối với một Diệp Sơ Hạ thực dụng, tất nhiên nàng sẽ không chọn nhận nuôi một con mèo lớn, mà hy vọng tìm được một con mèo sữa, tốt nhất là có thể nhặt được nó cùng với Dịch Nam Yên, để cô có thể dễ dàng được "tuyển" vào nhóm của nàng.
Mặc dù Dịch Nam Yên, một người tốt với cái tính cứng miệng nhưng mềm lòng, bị lợi dụng như vậy khiến lương tâm của nàng có hơi đau, nhưng cũng chỉ một chút, nhỏ bằng móng tay cái mà thôi, nhịn một tí rồi cũng cho qua.
Cùng lắm thì, sau này nàng kiếm được tiền, nàng sẽ cho cô nhiều lợi nhuận hơn.
Nghĩ như vậy, lương tâm không thông, nhưng trong lòng lại có chút đau, tờ tiền hồng thắm hấp dẫn tuy rằng còn chưa tới tay, có được cầm hay không cũng không chắc.
Dù gì cũng đã quen với ích kỷ, nên luôn cảm thấy hơi chạnh lòng khi để lợi cho người khác.
Nên biết rằng, ngay cả khi nàng tìm được lý do chính đáng để tiếp cận Dịch Nam Yên, thì trên thực tế nàng không hề lãng phí thời gian của mình, các lớp học mà nàng tham gia đều là thứ nàng cần trong tương lai, nếu không thì Diệp Sơ Hạ thà đợi một cơ hội khác để tiếp cận cô.
Dù sao thì nàng chính là một bậc thầy về quản lý thời gian.
...
.....
Những ngày sau, Diệp Sơ Hạ đã nói chuyện khá quen thuộc với Dịch Nam Yên trên WeChat, mặc dù ban đầu Dịch Nam Yên không có ý định để ý tới nàng.
Internet là một thứ rất kỳ diệu, vì bạn không thể nhìn thấy người đó, nên bạn sẽ càng dễ hình dung dáng vẻ của đối phương thành những gì bạn tưởng tượng. Trong lòng Dịch Nam Yên, cô nghĩ rằng Diệp Sơ Hạ thực chất là một phiền chúa thích khóc, điều này khiến cho Dịch Nam Yên sẽ vô thức suy diễn rằng liệu nàng lại khóc nữa rồi phải không khi nhìn thấy những dòng tin nhắn có vẻ hơi ủ rũ một chút xíu của Diệp Sơ Hạ, vì vậy rõ ràng cô không có ý định để ý đến đối phương, nhưng ngặt nỗi cô lại không thể kiểm soát được đôi tay của mình.
Một kẻ mạnh miệng mà cũng không mạnh miệng cho trót thì tất nhiên là không thể mong đợi chính mình có thể kiên định giữ vững lập trường.
Diệp Sơ Hạ cũng đoán được điều này, nên mới đặt mối liên kết giữa hiện thực và Internet, khoảng cách có vẻ như xa nhưng thực tế lại gần hơn bao giờ hết.
Nàng sử dụng kịch bản này khá thành thạo, dù sao thì lúc trước thiếu tiền, nàng đã lừa tình lừa tiền trên mạng, mặc dù điều đó là trái đạo đức nhưng nó đã giúp nàng vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, đến mức Diệp Sơ Hạ vẫn nhớ kỹ năng chụp ảnh đôi chân "thật" mà nàng từng tạo ra bằng xúc xích, khăn giấy với ánh đèn và filter.
Nhưng đó là chuyện nàng làm khi ý thức pháp luật của nàng vẫn còn yếu kém, sau này nhận ra vấn đề thì nàng đã dừng lại, nàng chỉ bịa ra lý do mình bị bệnh nan y rồi xóa tài khoản và xoá app, tài khoản đó chưa từng hoạt động lại, thỉnh thoảng nghĩ lại, Diệp Sơ Hạ vẫn cảm thấy có chút tội lỗi.
Nhưng cũng chỉ một chút thôi.
Nàng dường như bẩm sinh đã mỏng manh về đạo đức, nếu không nhờ những lời dạy dỗ của người thân, dạy nàng phải dùng trí thông minh của mình để đi đúng đường, thì có lẽ giờ nàng đã phải ngồi tù rồi.
Không hồi tưởng lại quá khứ thời niên thiếu nữa, Diệp Sơ Hạ gõ chữ trên điện thoại theo kế hoạch:【 Chị Nam Yên, cuối tuần này chị có rảnh không? 】
Dịch Nam Yên:【? 】
Diệp Sơ Hạ ngồi trên giường gõ chữ với vẻ mặt không cảm xúc: 【 Em mời chị ăn cơm, tiện thể trả lại áo cho chị nha! 】
【 Chị Nam Yên, chị quên rồi hả T^T 】
Dịch Nam Yên nhìn chằm chằm vào T^T cuối cùng trong vài giây, rồi chậm rãi gõ chữ "được", thái độ lạnh nhạt, trông có vẻ khá miễn cưỡng.
Diệp Sơ Hạ uống nước để làm ẩm cổ họng, giọng điệu làm ra vẻ: "Được, vậy chị Nam Yên có thể đợi em trước cổng trường lúc sáu giờ chiều mai được không?"
Đây là lần đầu tiên Diệp Sơ Hạ gửi cho cô một tin nhắn thoại trên WeChat, nhưng nhìn vào độ dài của tin nhắn thoại, Dịch Nam Yên cảm thấy có lẽ nàng làm biếng gõ quá nhiều từ.
Cô xúc một thìa kem cho vào miệng, từ từ mở đoạn voice chat, ngay sau đó, tay cô run lên, kem rơi xuống đầu gối, lăn một vòng rồi rơi tự do.
Giọng nói của Diệp Sơ Hạ luôn rất hay, cực kỳ giống kiểu thiếu nữ mềm mại và ngây thơ, chỉ cần nghe giọng nói là có thể khiến người ta nghĩ rằng người đối diện đang mặc một bộ đồng phục học sinh xấu xí và xuề xòa, nhưng vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp thuần khiết của nữ sinh trung học.
Nói vậy, các cô gái có thể giám định một nữ sinh vốn là như vậy hay cố tình ra vẻ, nhưng có một số gái thẳng, bẩm sinh đã thiếu sợi dây thần kinh nào đó, cho dù trà xanh cấp thấp nhất làm trò chạy nhảy ngay trước mặt thì cô vẫn sẽ nghĩ rằng đối phương rất trong sáng không hề giả tạo.
Diệp Sơ Hạ cho rằng Dịch Nam Yên là một người như vậy, không, nói một cách chính xác, điều khó cưỡng nhất đối với một người cuồng những thứ dễ thương, chính là làm nũng.
Mà giọng nói của Diệp Sơ Hạ quả thực rất ngọt ngào và mềm mại, khiến người ta mơ màng ngoan ngoãn nghe theo lời nàng.
Dịch Nam Yên sững sờ một lúc lâu mới định thần lại, còn chưa kịp lau vết kem dính trên váy, cô lại bấm vào voice chat.
Sau khi trầm mặc nghe đi nghe lại vài lần, Dịch Nam Yên cười khẩy rồi nói với giọng điệu có thể gọi là nghiến răng nghiến lợi, "Thì ra là cô!"
Khi Dịch Nam Yên còn trẻ người non dạ, cô có một đối tượng hẹn hò qua mạng.
Vào thời điểm đó, cô đang trong thời kỳ nổi loạn và cô chơi Chim cánh cụt (QQ) rất thành thạo, nhưng lúc đó ảnh đại diện là ảnh tự chụp của chính cô nên luôn có những ông chú kinh tởm kết bạn với cô, và Dịch Nam Yên đã ghê tởm đến mức đổi luôn thông tin giới tính và cả ảnh đại diện, cải trang thành con trai.
Vào thời điểm đó, tường nhà cô chứa đầy ảnh chụp màn hình của các trò chơi khác nhau, lại còn chơi các nhân vật nam nên không ai nghĩ cô là con gái cả.
Biết Diệp Sơ Hạ là một tình cờ, thời đó QQ Speed và QQ Dance rất hot, Dịch Nam Yên gặp tân thủ Diệp Sơ Hạ trong Speed, đối phương đã bị ấn tượng bởi kỹ thuật của cô và muốn bái cô làm thầy.
Lúc ấy, Dịch Nam Yên bị nàng phiền mất kiên nhẫn, nên cô đã đồng ý lời năn nỉ bái thầy của nàng, đồng thời kết bạn QQ của đối phương.
Khi đó, đối phương đeo theo cô như cái đuôi, chơi như vậy được một tháng thì đột nhiên bảo nàng không chơi game nữa vì máy hỏng không có tiền sửa.
Trong mắt Dịch Nam Yên, vài trăm ngàn để sửa chữa máy tính và vài đồng lẻ không có gì khác biệt, dù cô đã quen với việc độc lai độc vãng nhưng lại không muốn mất đi cô học trò nhỏ này nên đã giúp nàng trả tiền sửa máy tính.
Sau đó, khi cô học trò nhỏ tỏ tình với mình, Dịch Nam Yên đã hốt hoảng trực tiếp offline, trằn trọc cả đêm, mãi đến ngày hôm sau mới dậy và 'miễn cưỡng' đồng ý.
Nhưng cô biết học trò nhỏ luôn tưởng mình là con trai, cho nên Dịch Nam Yên dùng tiền mua một cái máy đổi giọng, lúc đó mỗi ngày trước khi đi ngủ họ sẽ on the mic, thỉnh thoảng cô học trò nhỏ ngủ gật trong lúc trò chuyện, và cô vẫn có thể nghe thấy tiếng thở và tiếng trở mình ở đầu dây bên kia.
Nhưng bởi vì trong lòng có quỷ, Dịch Nam Yên chưa bao giờ call video, đối phương cũng không hỏi, nhưng Dịch Nam Yên đã xem ảnh nàng gửi.
Đó là khi hai người vẫn còn là thầy trò, đối phương phàn nàn dạo này cứ ở nhà chơi game nên chân đã thô hơn.
Dịch Nam Yên đến giờ vẫn còn nhớ bức ảnh chụp đối phương mặc váy trắng lộ ra hai đùi trắng nõn, ngoài chất lượng vải kém và có hơi nhăn nhúm ra thì trông rất đẹp khiến tuổi trẻ bồng bột Dịch Nam Yên sau khi xem đã nằm mơ cả đêm, và đột nhiên nhận ra rằng mình có một chút khác biệt với những người bình thường.
Nhưng mối quan hệ yêu đương ngọt ngào ban đầu đã đột ngột kết thúc vào cuối kỳ nghỉ hè, nàng nói rằng thật ra mình mắc bệnh bạch cầu và chỉ muốn phóng túng trong thời gian cuối cùng, không ngờ lại gặp được cô, một bất ngờ đẹp đẽ như thế này trong trò chơi.
Nhưng nàng sắp chết, không thể làm dở dang cô, xin lỗi vì đã lừa dối cô, hy vọng cô có thể quên nàng.
Sau đó, Dịch Nam Yên phát hiện ra nàng đã bán tài khoản trò chơi của mình, cũng xoá QQ của cô và Dịch Nam Yên không thể kết bạn lại cho dù có thử bao nhiêu lần, nhưng cô không biết bất kỳ thông tin ngoài đời thật nào của nàng ngoại trừ Internet, dù cô muốn tìm cũng không thể tìm thấy.
Cô không dám nói với cha mẹ, nên cô đã đi tìm anh họ của mình, người được cho là rất giỏi công nghệ máy tính, và thực tế thì anh ấy giỏi thật.
Đối phương nhìn cô với vẻ thương hại và nói với cô rằng cô đã gặp phải một kẻ lừa đảo.
Trái tim thiếu nữ của Dịch Nam Yên lập tức tan vỡ.
Bây giờ nghĩ lại, cái cớ mà đối phương đưa ra quá buồn cười, bệnh bạch cầu? Ai sắp chết vì bệnh bạch cầu mà có thể thức khuya chơi game và không thành thật nằm trên giường bệnh?
Dịch Nam Yên nghĩ đến game thời trang mà cô đã mua cho đối phương và số tiền mua đồ ăn, quần áo mà cô đã chuyển cho đối phương, rồi gõ hai chữ "trả tiền" vào khung chat.
Nhưng ngay sau đó, cô lại xóa hai chữ này đi.
Không được, không thể để ả được lợi như vậy! Mình phải lừa lại!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT