Lúc Thịnh Lâm gọi điện sang, Thời Chí vừa mới kết thúc phỏng vấn.

Sau khi cúp điện thoại, anh cụp mắt, ngón tay gõ một cách nhịp nhàng lên màn hình điện thoại.

Hải ca từ ngoài cửa đi vào, nói: “Lát nữa có việc gì không, nếu không có sắp xếp gì thì phía Tần tổng nói có một buổi tiệc, em có thể cùng tham gia một lúc.”

Thời Chí nhướn mi, giọng lãnh đạm: “Có việc ạ, về nhà.”

Hải ca sửng sốt nhưng cũng không hỏi nhiều. Anh ấy biết Thời Chí vẫn luôn không thích tiệc tùng, đặc biệt là khi Tần Tề tìm anh, mười lần có lẽ từ chối hết tám, cho nên Hải ca cũng không lấy làm lạ.

Thời Chí vừa vào nhà thì liền nhắn tin cho Thịnh Lâm.

Thời Chí: “Tới nhà rồi, tôi lên tìm cậu hay cậu xuống?”

Thịnh Lâm nhắn lại: “Tôi xuống dưới.”

Mấy phút sau, chuông cửa nhà Thời Chí vang lên, mở ra, chính là Thịnh Lâm.

Thời Chí hơi nghiêng người để Thịnh Lâm vào nhà.

Cả hai ngồi xuống sofa trong phòng khách, Thời Chí đưa một chai nước suối.

Thịnh Lâm trầm ngâm trong giây lát, hỏi: “Tôi nghe Tiết Lam nói vai diễn trong phim điện ảnh kia là cậu giúp giới thiệu.”

Thời Chí nhẹ “ừ” một tiếng, “Cảm thấy vai đó hợp với cô ấy, nên thử tiến cử với đạo diễn.”

Thịnh Lâm nhìn Thời Chí bằng vẻ hoài nghi, không nói gì nữa.

Thời Chí cúi đầu cười cười, trả lời: “Đương nhiên, còn có cả tư tâm của tôi.”

Nghe được đáp án này, Thịnh Lâm cũng không hề bất ngờ, cũng không hỏi anh là tư tâm gì mà trực tiếp nhảy qua vấn đề này, hỏi một chuyện khác.

“Cậu tham gia show du lịch kia là trùng hợp hay là cố ý?”

Thời Chí cũng không hề che giấu, hết sức bình tĩnh trả lời: “Nếu tôi nói là trùng hợp thì cậu có tin không? Dù sao thì bản thân tôi không tin.”

“Đúng như cậu nghĩ đấy Thịnh Lâm, cậu có gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi.”

Thịnh Lâm siết chai nước trong tay, mắt nhìn Thời Chí chằm chằm. Thời Chí không hề lẩn tránh, càng không hề chùn bước, hai người cứ thế đọ sức trong im lặng.

Một lúc sau, Thịnh Lâm rốt cuộc lên tiếng, chỉ là trong giọng nói mang theo lạnh lùng.

“Thời Chí, cậu biết cậu đang làm gì chứ. Nếu như cậu chỉ hứng thú nhất thời, tôi khuyên cậu dừng lại đi.”

Thời Chí nghiêm mặt nói: “Việc tôi làm trước giờ chưa từng hứng thú nhất thời, trên phương diện tình cảm lại càng không. Vì vậy, tôi hiểu rõ mình đang làm gì, cũng có thể chịu trách nhiệm việc mà bản thân làm.”

Thịnh Lâm ngập ngừng một lúc lại nói: “Tôi cảm thấy hai người không hợp, cứ cho là ở bên nhau thì cũng sẽ không đi được xa.”

Thời Chí nghe vậy thì khẽ nhíu mày, “Thịnh Lâm, chúng ta biết nhau cũng không phải ngày một ngày hai, tôi là người thế nào hẳn trong lòng cậu cũng rõ. Cậu có lo lắng hay đắn đo gì, không ngại cứ nói hết ra.”

Thịnh Lâm im lặng nhìn anh, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Được, vậy tôi nói thẳng đây.”

“Chuyện tình cảm lúc trước của bà ấy cậu cũng biết rồi đấy, tôi lo lắng bà ấy căn bản không phải đối thủ của cậu, cuối cùng lại thương tích đầy mình.”

Theo như Thịnh Lâm thấy, loại đàn ông như Lý Gia Dương đã có thể lừa Tiết Lam quay mòng mòng, vậy càng đừng nhắc tới người như Thời Chí. Với bộ não chút éc của Tiết Lam, theo cậu là căn bản không bõ bẽn gì.

Nghe thấy câu này, Thời Chí không khỏi bật cười: “Thịnh Lâm, tôi không phải Lý Gia Dương, tôi đối với Tiết Lam không có bất cứ ý đồ nào, chỉ đơn thuần là thích cô ấy mà thôi. Vì vậy, điều mà cậu lo lắng không hề tồn tại.”

Thịnh Lâm sửng sốt, bỗng cảm thấy Thời Chí nói cũng có lý.

Với điều kiện của Thời Chí, chắc chắn anh không có mưu đồ gì với Tiết Lam. Thịnh Lâm không thể không thừa nhận, Lý Gia Dương và Thời Chí cơ bản không thể nào so sánh với nhau.

Thời gian hai người quen biết qua lại cũng không ngắn, nhân phẩm của Thời Chí Thịnh Lâm cũng tin tưởng. Mặc dù có lúc cảm thấy không nhìn thấu được anh, nhưng chưa từng hoài nghi về nhân cách của Thời Chí.

Thậm chí là xét trong cả giới giải trí, Thời Chí là người ít có mấy scandal nhảm nhí gì đó, đời sống cá nhân hết sức trong sạch.

Có điều biết thì biết đấy, nhưng lúc nhận ra Thời Chí có thể có tâm tư khác với Tiết Lam, cậu vẫn không an tâm. Chủ yếu là sợ cô ngốc kia một lần nữa lại khiến bản thân thương tích đầy mình.

Thịnh Lâm nhíu mày, hỏi: “Cậu thích bà ấy ở điểm nào?”

Nghe câu hỏi này, Thời Chí nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, thành thật đáp: “Một loại cảm giác ấy.”

Cảm giác? Thịnh Lâm nghe câu này thì mày nhíu chặt đến độ kẹp chết con ruồi.

Thời Chí tiếp tục giải thích: “Nói thật thì tôi cũng từng suy nghĩ về vấn đề này, nhưng tôi thật sự không biết mình thích cô ấy ở điểm nào. Bất kể là cậu có tin hay không, nhưng tôi cảm thấy cô ấy là người mà tôi muốn ở bên cạnh cả đời.”

“Thịnh Lâm, cô ấy sớm muộn gì cũng phải yêu đương kết hôn, tóm lại sẽ có một người như thế xuất hiện, vì sao lại không thể là tôi.”

Thịnh Lâm nghe vậy thì trầm ngâm.

Một lúc lâu sau, cậu đặt chai nước trong tay lên bàn trà, chỉ vào tủ rượu ở gần đó, nói: “Trong nhà nhiều rượu như vậy mà cậu lại không biết ngượng chỉ mời tôi uống nước?”

Thời Chí đứng dậy mở tủ rượu, cực kỳ hào phóng nói: “Uống tự nhiên, uống không hết mang đi tôi cũng không có ý kiến.”

Thịnh Lâm “hừm” một tiếng, “Đừng hòng mua chuộc tôi. Nói trước nhé, chuyện của hai người tôi không can thiệp, đừng mong tôi giúp cậu.”

Thời Chí cười khẽ nói: “Yên tâm, sẽ không kêu cậu giúp. Chuyện theo đuổi người ta vẫn phải tự lực cánh sinh mới càng có thành ý.”

Dứt lời, Thời Chí khui chai rượu vang, cầm qua hai cái ly, trước rót vào một ly đưa cho Thịnh Lâm.

Thịnh Lâm nhấp một ngụm rượu, liếc Thời Chí một cái rồi nói: “Thật ra chuyện này tôi hỏi cậu cũng bằng thừa, nhưng với mạch não của Tiết Lam, có lẽ bà ấy căn bản không hề xem cậu như một người khác giới, theo tôi thấy cậu muốn theo đuổi thì e là còn phải theo dài dài.”

Cậu muốn theo đuổi bà ấy, nhưng bà ấy cảm thấy cậu thích con trai, đó chính là tuyến não thần kỳ của Tiết Lam. Thịnh Lâm vẫn thật sự không cảm thấy Thời Chí có thể theo đuổi được cô.

Thời Chí thoáng nhìn Thịnh Lâm, bật cười: “Tôi biết, không phải vì cô ấy cho rằng tôi và cậu là một cặp hay sao.”

Nghe tới đây, Thịnh Lâm suýt nữa thì phun rượu ra ngoài. Chuyện này cậu ta vậy mà cũng biết!

Có điều kế đó nghĩ tới việc gì đấy, Thịnh Lâm bỗng có chút cười trên nỗi đau của người khác.

“Chuyện này không đơn giản như cậu nghĩ đâu, biết cp fan chứ,” Thịnh Lâm chỉ vào Thời Chí, lại chỉ vào mình, ý tứ rất rõ ràng.

“Hơn nữa, với bà ấy, người kéo sập cp của bả thì không đội trời chung.”

Thời Chí giật mình. Trước đây anh cũng đoán được Tiết Lam hiểu lầm anh và Thịnh Lâm có quan hệ cp, nhưng cũng không rõ cho lắm, chỉ cho rằng tới thời cơ thì giải thích rõ ràng là được.

Nhưng mà, hiện tại nghe Thịnh Lâm nói, chuyện giải thích xem ra không thể để anh tự lên tiếng rồi. Dù sao, từ “không đội trời chung” thật sự không phải chuyện đùa.

“Tôi thấy cậu cần tìm cơ hội giải thích rõ ràng với cô ấy, chứ cứ để hiểu lầm như vậy mãi đối với cậu cũng không hay.” Thời Chí nhìn Thịnh Lâm, lời lẽ chân thành.

Thịnh Lâm chợt vui vẻ, “Cậu mơ đi, loại chuyện tốn công lại mất lòng thế này, tôi không thèm.”

Thời Chí: “……..”

Thấy Thời Chí phản ứng như vậy thì Thịnh Lâm bỗng cảm thấy vui sướng khi người gặp họa, bao nhiêu uất ức vì Tiết Lam cuối cùng có người cùng cảm thụ với cậu rồi.

Sau khi tâm tình thư thái, Thịnh Lâm hờ hững hỏi: “Nói xem nào, từ lúc nào thì cậu bắt đầu có tâm tư này?”

Thời Chí liếc cậu một cái, “Có thể là từ lần đầu tiên cậu nhờ tôi giúp chiếu cố cô ấy.”

Thịnh Lâm: “………”

Thế nên, chuyện này vẫn là do cậu đầu sỏ gây ra?!

Uống non nửa chai rượu, chuyện nên nói đều nói rồi, Thịnh Lâm xua tay, muốn về nhà.

Từ nhà Thời Chí đi ra, Thịnh Lâm nhấn nút lên tầng, cửa thang máy từ từ mở ra.

Tiếp theo, Thịnh Lâm chết trân trông thấy Tiết Lam đứng trong thang máy, hai chị em cách cánh cửa thang máy bốn mắt nhìn nhau.

!%#@*! Thịnh Lâm trực tiếp thầm bùng phát uất nghẹn.

Sao mà cứ trùng hợp để bà ấy bắt gặp thế này. Vầy thì hay rồi, càng lúc càng không cách nào giải thích rõ ràng!

Mà nội tâm của cô lúc này cũng os: Mèng đéc ơi, tình cảm của cặp tình nhân nhỏ được lắm nha, đêm hôm khuya khoắt còn thường xuyên hẹn nhau, bị cô bắt gặp hai lần rồi!

Tiết Lam vừa xuống lầu nhận chuyển phát nhanh, ai ngờ lại để cô trông thấy chuyện động trời này.

Trong lúc cả hai đang ngớ người, mắt thấy cửa thang máy sắp đóng lại, may mà Tiết Lam nhanh tay lẹ mắt nhấn nút mở thang máy.

Tiết Lam nói: “Còn dại ra đó làm gì, mau vào đi chứ, gớm, không nỡ đi à.”

Thịnh Lâm: “……..”

Mệt rồi, ứ muốn giải thích!

Thịnh Lâm cuối cùng mặt mày thối hoắc bước vào thang máy, lườm Tiết Lam đang cười đến mặt mày hớn hở thì không vui nói: “You có thể có chút tự giác của nữ minh tinh không hả, đừng có cười bỉ ổi như vậy, ngứa hết cả mắt!”

Tiết Lam: “……….”

Ây yo, không phải là cãi nhau rồi bị đuổi ra ngoài đấy chứ, nóng dữ thần!

Bỏ đi, nể mặt tâm tình cậu không tốt, cô tạm thời nhịn vậy.

Sau khi thang máy đóng lại, Tiết Lam bắt đầu tìm đề tài nói chuyện, “Ờm, em tới chỗ Thời Chí à?”

Thịnh Lâm lườm cô, “Tôi bảo không phải, you tin chắc?”

Tiết Lam thành thật lắc đầu. Cô đâu có ngốc, cậu xuống lầu mười ba, không phải tới nhà Thời Chí thì có thể đi đâu?

Thịnh Lâm: “Vậy you còn hỏi thừa thế làm gì, ăn no rửng mỡ.”

Tiết Lam: “…….”

Chẹp, nóng nảy xem ra không nhỏ, không thể trêu không thể trêu.

Vào lúc này, cửa thang máy đúng lúc mở ra, Tiết Lam nằm lòng nguyên tắc “Không thể trêu thì tránh đi”, vừa định ra ngoài trước thì ai biết lại trực tiếp đụng nhau với Thịnh Lâm.

Cô khịt khịt mũi, “Aayyo, hai người vậy mà uống rượu!”

Còn là rượu vang!

Có điều, rượu vang được lắm, rượu vang chan chứa tình củm nhóe! Tiết Lam nghĩ.

Thấy thái độ cô như vậy thì Thịnh Lâm không khỏi nhức đầu, “Tiết Lam, you là đồ ngốc, coi như hoàn toàn hết thuốc chữa rồi!”

Sau khi Thịnh Lâm về nhà, bị tức tới bụng anh ách nhưng không có chỗ trút, vì vậy cậu nhấn vào wechat của Thời Chí, trực tiếp gửi một tin nhắn.

Thịnh Lâm: “Vừa rồi lúc ra khỏi nhà cậu, cậu đoán xem tôi đụng phải ai ở thang máy?”

Thời Chí: “?”

Thịnh Lâm lại gửi tin: “Không sai, chính là Tiết Lam. Bà ấy thấy tôi từ nhà cậu đi ra, lòng vui phơi phới, trước mắt xem ra cậu vẫn chưa có cửa, mặc niệm thay cậu!”

Thời Chí: “…….”

Nghĩ tới Thời Chí lúc này cũng ảo não như mình, Thịnh Lâm bỗng bớt cả sầu.

Với bản lĩnh chọc điên người không đền mạng của Tiết Lam, Thời Chí đây là đầu óc bế tắc tới chừng nào, không nên đâm đầu vào mới phải.

Người từ nhỏ tới lớn chưa từng bị xã hội vùi dập chính là đơn thuần thế đấy!

Thịnh Lâm sâu sắc cảm thấy nếu như Thời Chí thật sự ở bên bà ngốc Tiết Lam, vậy cũng xem như là người đã từng trải qua phong ba bão táp rồi, đoán chừng đây chính là trở ngại lớn nhất đời này của cậu ta!

Tám giờ tối thứ sáu, đúng giờ phát sóng trên đài truyền hình nào đó, mỗi ngày hai tập, đài mạng nào đấy cũng đồng thời công chiếu.

Hôm ấy, Thịnh Lâm, Thời Chí và Tiết Lam cũng đăng weibo tuyên truyền cho phim.

Các fan nhiệt tình dâng nước, chưa tới tám giờ đã ngồi canh trước TV, máy tính, ipad, điện thoại đều không rảnh rỗi, để tăng tỷ suất người xem, fan cũng liều mạng!

Có Thời Chí và Thịnh Lâm, hai tấm vé bảo chứng tỷ suất xem đài nên không có gì bất ngờ, ngày đầu tiên phát sóng tỷ suất người xem đã phá kỷ lục nửa năm gần đây của đài truyền hình, vượt trên tỷ suất người xem của đài truyền hình khác phát sóng cùng khung giờ không phải chỉ một chút.

Fan Lâm và Only Chí nhìn nhau ngứa mắt, tự khen nhà mình, ai cũng không nhường ai.

Fan Lâm: Ca ca nhà mềnh mặc cảnh phục đẹp zai quá đêiiiiii,  chậc chậc chậc, cám dỗ của đồng phục aaaaaaaaaaa! Ngắm vóc dáng này coi, ngắm gương mặt này coi, đỉnh của chóp!! Thích bộ dạng xấu xa trong phim của bảo bối quớ, yêu yêu!!!!

Only Chí: Hình tượng chuyên gia tâm lý học tội phạm này của cục cưng nhà mị lợi hại quá!!!!! Hụ hụ hụ, đeo mắt kính vào, cảm giác bại hại có văn hóa lập tức ngập tràn!!!! Diễn xuất của bảo bối quả thực miễn chê, một ánh mắt thôi mị đã sắp toi rồi!

Nhóm Thiên nhân: Aizzz, cả hai vẫn chưa gặp nhau nữa!!!! Ây ya, cuối cùng gặp rồi, trong ánh mắt đôi bên nhìn nhau có gì đó kìa!! Hai cục cưng đứng cạnh nhau thiệt bổ mắt quá, một cặp mắt căn bản không đủ!

Lâm Mị Nhi do Tiết Lam đóng xuất hiện khá muộn, đại khái phải sau mười mấy tập thì ngày tháng của nhóm Việt quất liền trở nên thế này:

–Tập đầu tiên chờ Lam Lam xuất hiện, uầy, chưa tới!

–Tập thứ hai chờ Lam Lam xuất hiện, èo, vẫn chưa tới!

–Tập thứ ba chờ Lam Lam xuất hiện, tuyệt ghê, vẫn như cũ chưa có!

…………….

Hai ngày trước khi phát sóng thì list hot search ngày ngày đều có mấy hashtag, hình ảnh tư liệu bên tuyên truyền của bộ phim cũng nương theo đó, độ hot tiếp tục không giảm.

Bởi vì là một chế tác lớn, chất lượng được đảm bảo, cộng đồng mạng sau khi xem xong thì đánh giá của dư luận rất được, điểm đánh giá trên trang nào đó cũng đạt tới 9.0, mở màn hết sức đẹp mắt.

Tới chủ nhật, bản chiếu thử <Chuyến lữ hành yêu thương> cũng lên sóng, tương tự, cũng là hình thức đài truyền hình và đài mạng cùng lúc trình chiếu.

Chương trình trước đó đã thu hút được sự chú ý, vì vậy khi phát sóng, kỳ vọng của netizen và các fan phải nói là cực cao.

Việt quất, fan Lâm, only Chí và Thiên nhân, fan bốn nhà càng bận rộn không thôi, vừa luyện xong hôm đó thì tức tốc xông tới, sợ bị lỡ chương trình dù chỉ một giây.

Cũng may thời gian chiếu và <Chuyến lữ hành yêu thương> lệch nhau, bằng không cả bốn nhà lại bị mắc chứng khó lựa chọn.

Chương trình mở màn bằng cảnh tổ đạo diễn gõ cửa nhà khách mời, có thể thấy bốn cặp vợ chồng khách mời trước đó đều đã chuẩn bị ổn thỏa từ sớm, chờ tổ chương trình tới nhà.

Mặc dù mặc đồ ngủ nhưng cũng có thể thấy được mọi người đều đặc biệt sửa soạn, nhất là trên mặt các nữ khách mời còn trang điểm một lớp mỏng.

Chương trình bắt đầu vẫn hết sức bình thường, cẩu lương của bốn cặp vợ chồng khách mời cũng bắt đầu rải tung tóe, quần chúng tích cực hưởng ứng, hô to hít ke, ship đêy!

Nhưng tới phiên Tiết Lam, ô hô, đầu tổ quạ, mắt mũi kèm nhèm ra mở cửa. Khoảnh khắc xuất hiện với phong cách khác người thế này, ai nấy đều gào lên CỪ THẬT!

[Đệch, Tiết Lam, gánh nặng thần tượng của chế rớt cái bịch rồi, xin hỏi còn nhặt lên được hông dzẫy?!”

[Éc….mở màn kích động dữ chèng. Mặc dù có hơi bất ngờ nhưng nghĩ lại thì cảm thấy rất bình thường, Lam lạc điệu có hành sự theo lẽ thường bao giờ]

[Mị thiệt ngưỡng mộ mặt mộc của Tiết Lam quá, làn da có nói là láng mịn như trứng gà bóc cũng không quá nhờ]

[Người có nhan sắc tùy hứng thiệt, vẻ ngoài xinh đẹp gánh tất, không trang điểm đầu bù xù nhưng vẫn đẹp vô cùng]

Phản ứng của quần chúng đối với phần xuất hiện của Tiết Lam đúng như tổ đạo diễn dự liệu ban đầu: nhan sắc cân hết, không sợ!

Còn có một bộ phận người qua đường cảm thấy Tiết Lam như vậy rất bình dị, độ hảo cảm đối với cô tăng vọt.

Đặc biệt là chuyện Tiết Lam và Cao Thông trao đổi qua lại có cài báo thức hay không, rốt cuộc phát hiện báo thức cài rồi, cũng reng rồi, nhưng bị cô mê ngủ tắt mất.

Giang cư mận ồ ạt hò hét: Chân thật quá rồi, đây khum phải là mị vào mỗi buổi sáng hay sao?!

Tiếp đó là đoạn có người nhấn chuông cửa nhà Tiết Lam, người tổ đạo diễn gọi Tiết Lam mở cửa.

Fan Lâm ở mục bình luận đều reo lên: [Tới rồi tới rồi, có phải là Thịnh Lâm sắp xuất hiện rồi chăng]

Dù sao trong video tuyên truyền mà trước đó tổ chương trình đăng có đoạn Tiết Lam và Thịnh Lâm cùng ngồi trong nhà ăn sáng, cho nên điều này rất dễ đoán.

Mặc dù fan Lâm sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi cửa mở ra, lúc nhìn thấy Thịnh Lâm xuất hiện trong ống kính thì comment đều bị một loạt [AAAAAAAAAAAAAAAAAA] lấp kín.

Lúc này Tiết Lam vội vàng đi ra, biết Thịnh Lâm tới tìm đồ ăn, đúng lúc đang ghi hình thì nhóm fan Lâm vừa vui mừng lại vừa có chút mất mát.

Vui mừng là vì may mắn ca ca nhà họ không có tham gia chương trình cùng Thời Chí, còn mất mát là vì, ít xem được chương trình có ca ca nhà mình rùi.

So với tâm trạng nửa vui nửa sầu của fan Lâm thì Only Chí và Thiên nhân thuần túy hơn nhiều, một bên đơn giản là vui mừng vì trong chương trình bớt đi một tình địch, mà một bên khác thì hết sức thất vọng, cp của họ rốt cuộc không có chân chính hợp tác chung êi.

Tiếp đó trong thời gian mà show phát sóng, các fan Lâm vô cùng trân quý mỗi một ống kính của Thịnh Lâm trong chương trình, người nào người nấy đều hận không thể dán chặt vào màn hình. Cameraman của tổ chương trình dường như hiểu được họ, ống kính sau đó vẫn luôn không hề rời khỏi Thịnh Lâm.

Ngay cả khi Tiết Lam và Thịnh Lâm cùng nhau ăn sáng, rõ ràng Tiết Lam mới là khách mời của show nhưng ống kính vẫn cứ chĩa thẳng vào Thịnh Lâm, suốt cả quá trình chỉ có được nửa góc mặt của Tiết Lam.

L-Ạ L-Ù-N-G!

Nhưng hai người là chị em ruột, fan hai nhà lại thập phần hòa thuận với nhau nên cũng không xuất hiện tình huống Cào. Xé Đ.ấm Đ.á, dù sao đều là người nhà, ống kính cho ai thì cũng có sao đâu chứ, cũng đâu phải hời cho người khác.

Lúc hai chị em ngồi bên bàn ăn trò chuyện, nhắc tới Thịnh Lâm làm việc suốt đêm, buổi chiều còn phải quay một quảng cáo thì bình luận đều là [Đau lòng ca ca/ Thương cho bảo bối] bay vèo vèo.

Ăn xong, cảnh Thịnh Lâm chuẩn bị rời đi nhưng đứng ở cửa còn không yên tâm dặn Tiết Lam có chuyện phải gọi cho cậu, một lần nữa khiến giang cư mận gào thét: Đây là tình chị em thần tiên gì thế!

Sau khi Thịnh Lâm đi rồi, Tiết Lam vừa thu dọn hành lý vừa trò chuyện với nhân viên công tác, không hề kiêu căng làm giá một tí nào.

Lúc có nhân viên trong tổ đạo diễn cảm khái công việc của Thịnh Lâm vất vả khổ cực, Tiết Lam chỉ thản nhiên tiếp một câu: Mọi người cũng rất vất vả, đều ra ngoài kiếm tiền, có ai là dễ dàng đâu.

Lời đáp này quả thực nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, nhưng không thể không nói, câu này của Tiết Lam đã giúp cô và Thịnh Lâm thu hút thêm được hảo cảm của quần chúng cũng như duyên người qua đường.

Trong giới giải trí, minh tinh thâu đêm quay phim, luyện tập, chạy show quảng cáo… thực ra là việc hết sức bình thường, độ gian khổ phải nói chỉ là chuyện vặt.

Nhưng thu nhập cao của minh tinh tỉ lệ thuận với mức độ vất vả, nếu có được thu nhập mà người bình thường không cách nào kiếm được, vậy “bán thảm” kể khổ chẳng cần thiết, chỉ sẽ khiến người khác cảm thấy bản thân lòng tham không đáy mà thôi.

Hơn nữa, bài báo về thu nhập và thù lao cao ngất ngưởng của minh tinh đọc riết thành quen, giang cư mận và fan cũng không phải kẻ ngốc.

Fan Lâm càng hô to không hổ là chị em ruột, tam quan đều nghiêm túc như vậy!

Tiếp đó là đoạn đối thoại giữa Tiết Lam và tổ đạo diễn, triệt để khiến cộng đồng mạng chua lòm chua loét.

–Tổ đạo diễn: Thịnh lão sư cũng sống gần đây sao?

–Tiết Lam: Em ấy ở cạnh nhà tôi.

–Tổ đạo diễn: Quan hệ chị em của cả hai tốt thật đấy, mua nhà còn muốn mua chung một khu.

–Tiết Lam: Nhà này không phải tôi mua, đều là Thịnh Lâm mua.

–Tiết Lam: Thằng nhóc này khá kiêu ngạo, hừ, còn nói gì mà mua hai căn thì được chiết khấu cho nên mới mua cho tôi một căn. Lý do vụng về thế này, nó không biết xấu hổ mà nói ra thì tôi cũng ngượng tin, quá thiếu i ốt!

Sau đó hiện trường một mảng im lặng, biên tập còn cắt tiếng hít sâu tập thể của tổ đạo diễn lúc đó cho vào.

Lúc này, giang cư mận trước màn hình cũng hít một hơi thật sâu. Sau mấy giây, bình luận một lần nữa bay véo véo.

[Tiết Lam, xin cô tự trọng, đừng kéo thêm thù hận nữa.]

[Moáaaaaaa, em trai thần tiên gì thế, khóc chít mị rồi, mẹ mị giờ sinh cho mị một em trai còn kịp không dzẫy]

[Nhìn Thịnh Lâm rồi lại nhìn thằng em đồ bỏ nằm dài trên sofa trong nhà tui, tui không cần nghĩ đã cho nó một chưởng chào hỏi]

[Mèng ơi, không hiểu sao tay ngứa vl, muốn đánh thằng em chết bầm nhà tui ghê]

[Hai căn được chiết khấu? Bảo bối ơi, con đây là đang mua cải thảo à, lý do ngớ ngẩn thế này cũng thiệt cất công con nghĩ ra]

[Miệng cứng lòng thật, quỷ kiêu ngạo, không ngờ anh lại là Thịnh Lâm như thế]

[Hahahaha, quả nhiên do chị ruột kể là chí mạng nhất, trước mắt tự nhiên nhảy ra hình ảnh Thịnh Lâm kiêu ngạo ăn nói khó nghe kia rồi.]

Bốn cặp vợ chồng khách mời và tiểu quản gia Tiết Lam đồng thời xuất phát từ nhà, cuối cùng gặp nhau ở Tam Á.

Thời Chí lúc này cũng xuất hiện, tổ chương trình tuyên bố anh giống Tiết Lam, là một tiểu quản gia khác.

Lúc Thời Chí xuất hiện, không chút bất ngờ, only Chí và Thiên nhân bắt đầu hò reo trên mục bình luận, thể diện mặt mũi nhất định phải cung cấp đủ.

Khi thấy Thời Chí lễ phép chào hỏi các khách mời khác nhưng với Tiết Lam chỉ gật đầu chào một cách đơn giản, thái độ có phần thân quen giữa hai người một lần nữa khiến only Chí nghẹn ngào.

Dù sao mấy ngày trước hai người cùng nhau đi xem concert của Thịnh Lâm, only Chí cũng không cách nào phủ nhận quan hệ cá nhân của đôi bên không tệ.

Aizz, vẫn câu nói đó, hai chị em Tiết Lam và Thịnh Lâm này là sự uy hiếp lớn nhất với only Chí bọn họ!

Sau khi tổ đạo diễn giải thích xong quy tắc, tất cả các khách mời bắt đầu trước sau lên xe bus di chuyển đến nhà nghỉ của họ. Lúc Thời Chí và Tiết Lam lên xe cuối cùng, ống kính trước tiên hướng về phía bốn cặp vợ chồng khách mời đang thân mật ngồi cạnh nhau.

Hình ảnh cuối cùng là Tiết Lam và Thời Chí hai người ngượng ngùng đứng trên xe.

Bản chiếu thử tới đây thì hết, hoan nghênh chủ nhật tuần sau cùng khung giờ tiếp tục theo dõi kỳ một của <Chuyến lữ hành yêu thương>.

Quần chúng:???

AAAAAAAA, tổ chương trình quả nhiên biết cách hành hạ tâm lý người ta mà!!!!

Phía fan lại càng bùng nổ, lần này phản ứng dữ hơn cả only Chí chính là cp fan Thiên nhân!

Thiên nhân: Tổ chương trình, mấy người cắt ghép thế này nguy hiểm lắm đấy nhá, khuyên mấy người đừng gây chuyện! [Thịnh Thời Thiên Hạ] không thể lật, quá thiếu đạo đức. Tiết Lam còn là chị ruột Thịnh Lâm, các người như vậy không sợ chị em người ta trở mặt thành thù à!

Only Chí: Đây không phải là tiết tấu muốn ghép cp đấy chứ?! Không cần nhá, tổ chương trình khuyên mấy người lương thiện đi, đừng có vì tỷ suất người xem với độ hot mà bất chấp thủ đoạn!

Việt quất: Đừng mà aaaaaaaaaaaaaaaaaa, hãy để Lam Lam của tụi này đẹp một góc trời!

Lúc này nhóm fan Lâm ở cạnh bắt đầu giả chết. Huhuhu, chị ơi, thật sự không được, chị hi sinh chút nheng, thu phục yêu nghiệt Thời Chí này, như vậy ca ca của tụi em cũng được an toàn á.

Thực ra thì fan Lâm cảm thấy Thời Chí thật sự cũng được lắm, có điều vẫn thua ca ca nhà họ một tẹo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play