Sau khi Thịnh Lâm vào nhà thì hướng các nhân viên trong phòng khẽ gật đầu chào, lại chào hỏi Cao Thông, sau đó mới ngoan ngoãn ngồi trước bàn cơm chờ ăn.
Động tác Tiết Lam mau lẹ, rất nhanh đã nấu xong hai bát mì, bên trên mỗi bát còn cho cả trứng chần nước sôi. Đúng lúc cô cũng chưa ăn, ăn chung với Thịnh Lâm vậy.
Những người khác trong phòng đều nói mình ăn sáng xong mới qua, cho nên Tiết Lam cũng không quản họ nữa.
Chị em hai người vừa ăn vừa trò chuyện dăm câu.
“Hôm nay vẫn còn công việc sao?” Tiết Lam hỏi.
Thịnh Lâm lắc đầu, đáp: “Ừm, chiều phải quay một quảng cáo.”
Tiết Lam hơi ngạc nhiên, nhìn quầng thâm dưới đáy mắt cậu: “Không phải nói sáng sớm mới về ư, tối qua em không ngủ?”
Thịnh Lâm cúi đầu ăn mì, trả lời: “Có chợp mắt trên xe một lúc. Không sao, ăn xong rồi tôi đi ngủ bù một giấc là được.”
Tiết Lam khẽ “ừ” một tiếng, cũng không nói nhiều với cậu nữa, chỉ hi vọng cậu mau chóng ăn xong, sớm quay về ngủ bù.
Sau khi Thịnh Lâm chậm rãi ăn hết bát mì, đứng dậy vào phòng bếp rửa hai cái bát rồi mới rời đi.
Lúc này, anh trai quay phim nhanh chóng nắm bắt mọi cơ hội, theo sát sau lưng Thịnh Lâm, sợ sẽ bỏ sót bất kỳ ống kính nào.
Lúc Thịnh Lâm ra tới cửa thì vẫn không yên tâm, quay người dặn dò Tiết Lam: “Ra ngoài you phải chú ý an toàn, có chuyện gì gọi cho tôi.”
Tiết Lam gật đầu, “Đừng lo cho chị, nhiều người đi chung thế này cơ mà. Em mau về nghỉ đi, chú ý sức khỏe.”
Thịnh Lâm khẽ gật đầu, cất bước ra khỏi nhà Tiết Lam rồi tiện tay khép cửa.
Thịnh Lâm vừa đi thì biên tập ở cạnh có chút cảm khái lên tiếng: “Lịch trình của Thịnh lão sư bận rộn như vậy, quá vất vả!”
Tiết Lam cười đáp: “Mọi người cũng rất vất vả mà, không phải mới sáng sớm đã phải làm việc sao, ai cũng không dễ dàng gì.”
Người sống ở trên đời, không có ai là dễ dàng.
Nghe thấy câu này của Tiết Lam, mọi người của tổ đạo diễn có mặt trong phòng đều ngẩn ra, ánh mắt nhìn Tiết Lam không khỏi có chút ngạc nhiên.
Đây là cơ hội tốt nhường nào để có thể than thở vất vả, khổ cực kính nghiệp trước ống kính. Họ vốn cho rằng Tiết Lam sẽ tranh thủ PR cho Thịnh Lâm một phen, nào ngờ cô lại nói như vậy.
Tiết Lam vờ như không trông thấy phản ứng của họ, tiếp tục bận rộn thu dọn đồ đạc của mình.
Tính tình Thịnh Lâm cô hiểu. Từ khi debut tới giờ chưa từng bán thảm, chỉ bức bản thân lần nào lần nấy đều phải nỗ lực hơn nữa, vĩnh viễn đều là làm nhiều hơn nói.
Tiết Lam thật sự rất đồng ý với cậu ở điểm này. Đời người là quán trọ, có ai mà không mệt mỏi không vất vả đâu chứ, nhưng chúng ta cứ ngày ngày nhai nhải bên miệng thì thế nào, còn không bằng vừa chịu đựng vừa cố gắng.
Lại nói, minh tinh căn bản có thể dễ kiếm được nhiều hơn những ngành nghề khác, có được thì phải có mất, không có gì để phàn nàn cả, về phần bán “thảm” để nhận được đồng tình thì càng không cần thiết.
Mặc dù hành lý Tiết Lam đã thu dọn được gần như xong xuôi, nhưng vì chương trình cần ống kính đóng gói đồ đạc trước khi xuất phát nên hôm qua Tiết Lam đặc biệt để lại mấy món chưa thu dọn.
Vì vậy, hiện tại cô đang ngồi chồm hổm thu ghém vali, camera man đứng ở phía trước quay lại.
Biên tập ở cạnh nhân cơ hội hỏi: “Thịnh lão sư cũng ở gần đây sao?”
Sớm như vậy đã tới tìm đồ ăn, cảm giác hẳn là không cách nhau quá xa.
Tiết Lam nhẹ “ừ” một tiếng, chỉ sang bên cạnh nói: “Em ấy ở cách vách tôi.”
Biên tập nghe thế thì gật đầu. Câu trả lời này dường như cũng nằm trong dự định nên thuận miệng cảm khái một câu: “Quan hệ chị em của hai người tốt thật đấy, mua nhà cũng muốn mua chung.”
Tiết Lam cười đáp: “Nhà này không phải tôi mua, là Thịnh Lâm mua.”
“Chẳng qua thằng oắt này khá kiêu ngạo. Xì, còn nói gì mà mua hai căn thì được chiết khấu cho nên mới mua cho tôi một căn. Lý do vụng về thế này nó cũng chẳng biết xấu hổ mà thốt ra miệng thì tôi cũng ngượng tin, IQ hạn hẹp!”
Nhân viên trong phòng đầu tiên là tập thể hít sâu một hơi, kế đó thì đồng loạt vẻ mặt đầy hâm mộ nhìn Tiết Lam. Tiểu khu cao cấp thế này, nói tặng là tặng, Thịnh Lâm là em trai thần tiên gì dzậy trời!
Biên tập có thể tưởng tượng ra cảnh khi phần này được phát sóng thì sóng bình luận chắc chắn sẽ chua lè chua loét cho coi, cả nước không biết có bao nhiêu em trai lại sắp gặp nạn rồi đây!
Không rõ vì sao, hiện giờ cô có chút bồn chồn, không nén được muốn xem cảnh đó ghê.
Mà Cao Thông đứng cạnh lúc này rốt cuộc cũng thả lỏng. Sau này cũng sẽ không chỉ có một mình anh “ghen tị hâm mộ chít được” nữa rồi.
Tới đêeeeeee, để các anh chị em ăn chanh càng đông thêm nào.
Sau khi quay xong tư liệu thô, Tiết Lam đẩy hai vali to ra khỏi nhà.
Camera man trước tiên vác máy quay bước ra, những nhân viên khác cũng lục tục thu dọn đồ đạc.
Tiết Lam nhân lúc không có camera, từ trong ngăn tủ bên cạnh lấy ra một tấm ảnh có chữ ký của Thịnh Lâm đưa cho một cô gái trong tổ đạo diễn.
“Cho em nè, trước đây xin giúp cho bạn, còn dư một tấm.”
Đây là lúc trước xin chữ ký cho Miêu Y Y và Trà Xanh, Linh tỷ đưa dư một tấm, cô tiện tay cất vào ngăn tủ.
Cô gái nhỏ ánh mắt sáng rực, hết sức ngạc nhiên nói: “Tiết lão sư, sao chị biết em là fan Lâm ạ?”
Tiết Lam cười trả lời: “Biểu hiện của em rõ ràng đến vậy, chị còn không nhìn ra mới lạ í.”
Lúc đó cửa vừa mở, khi Thịnh Lâm xuất hiện trước cửa, tiếng hít sâu của cô gái này là lớn nhất.
Kế đó sau khi Thịnh Lâm vào nhà, cô ấy vẫn luôn đưa tay che miệng, rõ ràng là sợ mình không kìm được mà thất lễ. Còn có ánh mắt sáng rực của cô ấy, e là cũng chỉ có fan Lâm mới có thể phản ứng như vậy thôi.
Cô gái nhỏ ngẩn ra. Rõ ràng cô ấy đã cố gắng khống chế rồi mà, vẫn biểu hiện rõ rệt vậy ư?
Cô ấy nhìn nhân viên công tác khác trong tổ đạo diễn bên cạnh bằng vẻ không chắc chắn, mọi người đều đồng loạt gật đầu. Thấy thế, mặt cô ấy nháy mắt đỏ bừng.
Thấy phản ứng của cô gái nhỏ, Tiết Lam không khỏi cảm thấy hơi buồn cười, lắc lắc tấm ảnh có chữ ký trong tay, “Thế nên tấm ảnh này em còn cần không? Không cần thì nói, chị cất đi nhé.”
Cô gái nhỏ nghe vậy thì vội nhận lấy, “Cần, em cần ạ!”
“Cảm ơn Tiết lão sư!”
Tiết Lam lắc đầu, nói: “Chị cũng thay mặt Thịnh Lâm cảm ơn em, cảm ơn fan Lâm vẫn luôn ủng hộ em ấy như vậy!”
Ra khỏi khu nhà của tiểu khu, xe do tổ chương trình chuẩn bị đã chờ sẵn dưới lầu, Tiết Lam và camera man đi chung một chiếc, những người khác thì lên chiếc xe ở phía sau.
Xe chầm chậm lăn bánh, nhân viên công tác ngồi ở xe đằng sau, vừa lên xe thì có người liền vội gọi điện thoại cho tổng đạo diễn chương trình báo cáo tình hình phía họ.
Nói có bất ngờ lớn, quay được Thịnh Lâm á!
Không, chính xác mà nói, là quay được Thịnh Lâm và Tiết Lam ở cùng nhau.
Cũng đừng trách sao họ lại kích động đến vậy. Từ sau khi hai người công bố quan hệ chị em thì có biết bao nhiêu tiết mục muốn mời cả hai chị em họ nhưng đều bị từ chối.
Nhất là phía Tiết Lam, hoàn toàn không có ý định ràng buộc mình với em trai Thịnh Lâm.
Ban đầu lúc lên kế hoạch chương trình cũng có người từng thương lượng với quản lý của Tiết Lam, nói là liệu có thể khi bắt đầu quay phân đoạn từ nhà xuất phát thì để hai chị em Tiết Lam và Thịnh Lâm chung khung hình không, nhưng đã bị quản lý của Tiết Lam thẳng thừng từ chối.
Ai có thể ngờ, hôm nay họ gặp phải vận cứt chó gì, đánh bậy đánh bạ lại để họ quay được.
Chờ sau khi đồng chí nhân viên này cúp điện thoại, nói với ánh mắt trông mong của cả xe: “Tổng đạo diễn nói, hôm nay thêm cơm cho chúng ta!”
Mấy giây sau, trong xe truyền ra một tràng hoan hô.
Tiết Lam ngồi cùng chuyến bay với tổ chương trình, trực tiếp bay tới trạm đầu tiên của <Chuyến lữ hành yêu thương> – Tam Á.
Bởi vì là tiểu quản gia của chuyến đi nên Tiết Lam là người đầu tiên tới địa điểm tập hợp bên bờ biển, chuẩn bị sẵn để ở đó chờ bốn cặp vợ chồng.
Ở kỳ này, danh sách của bốn cặp khách mời đã sớm được công bố trên mạng. Trước khi Tiết Lam tới nơi cũng đã tìm hiểu một chút.
Cặp vợ chồng đầu tiên là đôi ảnh đế Triệu Vệ và ảnh hậu Đào Văn Quân, hai người đã kết hôn được mười hai năm, có một trai một gái, gia đình hạnh phúc mỹ mãn.
Cặp vợ chồng thứ hai Tiết Lam khá thân quen, chính là đôi vợ chồng gương mẫu của giới giải trí Đỗ Nguyên Văn và Hứa Giai Dao mà cô từng gặp trong <Tần suất tâm động> trước đây. Hai người kết hôn bảy năm, hiện có một con trai.
Cặp thứ ba là một cặp vợ chồng trẻ khác biệt, vận động viên Olympic môn nhảy cầu Lý Uy Long và Tôn Lộ. Hai người mới kết hôn được ba năm, có một con gái.
Cặp thứ tư cũng là đôi vợ chồng trẻ vừa mới cưới, diễn viên Bành Quận và thiên kim nhà giàu Phương Thiến Thiến. Hai người kết hôn được một năm, vẫn chưa có con.
Lúc đó khi tổ chương trình vừa công bố danh sách khách mời, dân cư mạng đều gào khóc trong khu bình luận. Tiếng lòng của đa số con dân đều giống hệt Tiết Lam, mau mau phát cơm tró, đói đói bụng!
Bốn cặp khách mời rất nhanh đã đến nơi, hẳn là họ đã tập trung ở một nơi nào đó của tổ chương trình trước rồi cùng nhau qua.
Tiết Lam thấy mọi người từ xe bus bước xuống thì vội chạy tới chào hỏi.
Hứa Giai Dao trông thấy Tiết Lam cũng hết sức vui mừng, “Lam Lam à, không ngờ chúng ta nhanh như vậy đã gặp lại.”
Tiết Lam cười hì hì đáp: “Chịu thôi ạ, quá có duyên phận, tránh cũng không tránh được.”
Hứa Giai Dao cười bảo: “Cô nhóc lắm lời này. Sao nào, lại lên chương trình tìm đường chứ gì.”
“Haha, vẫn là chị Giai Dao hiểu em.” Tiết Lam đáp.
“Tìm đường? Có ý gì vậy?” Đào Văn Quân ở cạnh tò mò hỏi.
Tôn Lệ vội giơ tay: “Cái này em biết, Tiết Lam có một biệt danh là “tiểu thiên tài thường xuyên tìm đường không hề bỏ sót”, thời gian trước còn lên cả hot search …”
Vì vậy Tôn Lệ giải thích cho mọi người nghe “tìm đường” là gì, cũng tiện thể kể vụ hot search kia.
Biệt danh “tiểu thiên tài thường xuyên tìm đường không hề bỏ sót” này của Tiết Lam cũng là do đông đảo cộng đồng mạng tự mình đặt cho.
Sau khi tập cuối của <Tần suất tâm động> phát sóng vào tuần trước, chương trình cũng chính thức kết thúc.
Nhưng sau khi xem xong chương trình, giang cư mận lại ồ ạt phát hiện Tiết Lam đích thực lợi hại. Trong tất cả các quan sát viên tâm động, chỉ có một mình cô là người thành công kết nối đúng nhịp rung động.
Hơn nữa cặp khách mời là người chơi Vương Tĩnh Văn và Chu Trạch Tuấn mà cô chọn kia, hồi vừa mới bắt đầu cũng không được quần chúng để mắt tới. Nhưng suốt chặng đường này, vừa thần kỳ vừa kỳ lạ, cuối cùng chân chính xác định quan hệ tình nhân vậy mà cũng chỉ có đôi này.
Ở cuối chương trình, lúc tổ đạo diễn phỏng vấn Tiết Lam, hỏi cô làm thế nào để phán đoán hai người này có cơ hội phát triển, Tiết Lam đã đưa ra một vài chi tiết để giải thích, cũng khiến giang cư mận trực tiếp tự ti.
Góc độ đào đường này cũng đỉnh quá rồi, hơn nữa bất cứ tí ti manh mối nào cũng không hề bị bỏ qua.
Vì vậy, Tiết Lam được tặng cho biệt hiệu “tiểu thiên tài thường xuyên tìm đường không hề bỏ sót” này.
Sau khi mọi người thân quen một chút, tổ chương trình liền để tất cả tập trung lại với nhau, nói muốn giải thích ngắn gọn về quy định của chương trình.
Tổ đạo diễn: “Trước khi giải thích quy định xin phép tuyên bố một chút, chúng ta vẫn còn một tiểu quản gia lữ hành nữa, sau đó sẽ bắt đầu chuyến hành trình du lịch của hai vị tiểu quản gia và bốn cặp phu thê của chúng ta.”
Wow, còn có một tiểu quản gia khác, các khách mời có mặt không khỏi có phần bất ngờ.
Tổ chương trình giấu kín ghê nhỉ, trước đó vậy mà chẳng có chút tin tức phong phanh nào.
Tiết Lam nghe thấy vẫn còn một tiểu quản gia thì phản ứng đầu tiên chính là có người san sẻ công việc với cô rồi, thật tốt!
Tổ đạo diễn: “Hoan nghênh Thời Chí.”
Tổ chương trình vừa dứt lời, Thời Chí từ sau lưng đám đông đi qua.
Tiết Lam: “???”
Mọi người: “???”
Tổ chương trình này đủ “trâu” nhen, vậy mà mời được Thời Chí tới làm khách mời thường trú. Chiêu này của tổ chương trình vừa bắt đầu đã đủ tính đề tài thảo luận rồi, trâu vl!
Tổ đạo diễn lúc này cũng nhịn không được ngoác khóe miệng!
Nếu nói Thời Chí tới tham gia chương trình của họ, quả thực chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Một tuần trước khi chương trình ghi hình, họ đang có ý định thêm một tiểu quản gia lữ hành thì bạn nói xem có khéo hay không, đoàn đội của Thời Chí tìm tới cửa, nói có hứng thú với chương trình này.
Cộng thêm báo giá cũng hợp lý, tổ chương trình của họ đích thực cầu còn không được nữa là, dứt khoát liền quyết định.
Tiết Lam ngơ luôn tại chỗ, sao Thời Chí lại tới đây?
Trong đầu cô bỗng loé lên một vài cảnh tượng, bỗng bừng tỉnh đại ngộ!
Vì vậy sáng sớm Thịnh Lâm tự nhiên xuất hiện ở nhà cô cũng không phải tình cờ, đây là đã có mưu tính từ trước.
Nói thế nào ấy nhỉ, dùng kiểu phương thức thế này xuất hiện trong một chương trình, hai người cũng xem như là chung khung hình rồi!
Thế này…cũng quá mức show off đi!
Tiết Lam có thể tưởng tượng được sau khi chương trình phát sóng, cp fan Thiên nhân sẽ khắp chốn vui mừng thế nào.
Thế nhưng vào lúc này quần chúng có cùng mạch suy nghĩ với Tiết Lam còn có tổ đạo diễn. Buổi sáng quay được Thịnh Lâm ở nhà Tiết Lam, hiện giờ Thời Chí lại là khách mời, chương trình vừa bắt đầu đã sáng lạn như thế, không hot thì thiên lý bất dung.
Sau khi Thời Chí lên tiếng chào hỏi mọi người, tới Tiết Lam thì trực tiếp gật đầu với cô tỏ ý chào rồi ngồi thẳng xuống bên cạnh Tiết Lam.
Trong lòng Tiết Lam hiện thời có một vạn câu hỏi vì sao, nhưng cô cũng biết lúc này không phải lúc để hỏi, chỉ có thể tạm thời dằn xuống lòng hiếu kỳ.
Kế đó tổ đạo diễn giải thích một cách đơn giản về quy định của chương trình. Đại khái là các khách mời cần phải thông qua nhiệm vụ của tổ chương trình thì mới có thể tích góp được kinh phí du lịch tương ứng.
Về phần kinh phí du lịch bao nhiêu thì có liên quan trực tiếp tới tiêu chuẩn ăn uống ngủ nghỉ trong suốt hành trình, cho nên, nhiệm vụ này nhất định phải nỗ lực hoàn thành.
Sau khi tổ đạo diễn nói xong, các khách mời ngồi xe tiến về nhà trọ mà tổ chương trình đã sắp xếp trước, lát nữa thẻ nhiệm vụ cũng sẽ trực tiếp đưa qua đó.
Lên xe bus, bốn cặp vợ chồng người ta đều thân mật ngồi chung với nhau, Tiết Lam và Thời Chí rõ ràng có chút ngượng ngùng.
Hai người vừa hay lên xe cuối cùng, lúc đó mọi người trên xe đều đồng loạt nhìn hai người, bầu không khí bỗng nhiên có chút yên ắng.
Tiết Lam nhanh nhạy xoay người nói với Thời Chí: “Anh ngồi đằng trước, tôi ngồi đằng sau, như vậy hai quản gia chúng ta có thể toàn lực phục vụ mọi người rồi.”
Sau khi giải quyết vấn đề chỗ ngồi, Tiết Lam cun cút chạy tới ngồi ở ghế chót của xe.
Sau khi xe từ từ lăn bánh, tâm tình kích động của Tiết lam phải mất một lúc lâu mới bình phục, vì vậy cô lấy di động ra, gửi wechat cho Miêu Y Y. Thời khắc thế này nhất định phải chia sẽ niềm vui cho bạn bè cùng ship cp mới được.
Có đường, phải cùng gặm với mọi người chứ!
Tiết Lam: “Y Y, em đoán xem chị đang làm gì, cùng ai?”
Miêu Y Y hình như không bận gì nên rep lại rất nhanh: “Không phải chị đang ghi hình show sao, hôm qua nói em rồi mà.”
Tiết Lam: “Ò, thế em đoán xem trong số khách mời của tổ chương trình có ai nào?”
Miêu Y Y: “???”
Miêu Y Y: “Chị bị mất trí nhớ tạm thời à, hôm qua là ai giúp chị bới tin tức về bốn cặp khách mời cho chị từ trong siêu thoại cp, quỷ chắc?”
Thân là quản gia lữ hành, nắm tin tức về cặp khách mời vợ chồng cũng là công việc cần phải chuẩn bị, cho nên hôm qua Tiết Lam đã kéo Miêu Y Y đang rảnh rỗi cùng mình dạo siêu thoại cp của họ.
Tiết Lam trả lời: “Không phải bốn cặp khách mời vợ chồng đó, chương trình của tụi chị hôm nay trước khi khởi hành thì có thêm khách mời mới tham gia.”
Miêu Y Y: “Em thèm quan tâm khách mời mới là ai, dù sao Thịnh Lâm và Thời Chí sẽ không thể nào cùng tham gia chương trình của mấy chị.”
Đây là show du lịch vợ chồng, Thịnh Lâm và Thời Chí nếu như cùng nhau xuất hiện trong chương trình, vậy có khác gì come out theo cách khác đâu chứ!
Tiết Lam: “Ờm, cũng có thể nói vậy ó.”
Lúc này Miêu Y Y đang nghỉ ngơi trong phòng hóa trang của đoàn phim, sau khi đọc được tin nhắn của Tiết Lam thì sợ đến độ đánh rơi cả điện thoại!
Tiết Lam thấy Miêu Y Y đã lâu vẫn chưa rep thì đoán chắc chắn là cô nàng bị kinh ngạc đến ngu người rồi.
Tiết Lam: “Không phải là em thảng thốt đến rớt cả di động rồi đó chứ?”
Miêu Y Y vừa mới nhặt điện thoại lên, đúng lúc nhìn thấy tin nhắn này của Tiết Lam. Theo phản xạ ngước lên quan sát xung quanh, cô nghiêm túc hoài nghi Tiết Lam đang theo dõi cô!
Miêu Y Y kinh hồn táng đảm trả lời: “Chị có ý gì, không phải hai người họ là cặp vợ chồng thứ năm trong chương trình của mấy chị chứ?!”
Thế thì tổ chương trình này điên rồi, hay là hai người họ điên rồi, không muốn lăn lộn trong giới giải trí nữa có phải không!
Tiết Lam đọc được tin nhắn của Miêu Y Y thì trực tiếp trợn tròn mắt, con bé thật dám nghĩ ghê!
Tiết Lam: “Em đang nghĩ gì vậy, sao có thể chứ!!!”
Miêu Y Y: “???”
Miêu Y Y: “Khuyên chị đừng có mà thừa nước đục thả câu, mau nói rõ xem, cẩn thận em vác đại đao tám chục mét đi tìm chị!”
Tiết Lam giải thích: “Là Thời Chí tham gia chương trình này, giống chị, cũng là một quản gia của chuyến đi.”
Miêu Y Y: “Éc…Dọa chết em mà, em còn tưởng họ nghĩ không thông muốn come out chớ.”
Miêu Y Y gửi một meme “cảm tạ trời xanh”.
Sau đó, Miêu Y Y cuối cùng đã dần lấy lại tinh thần liền vấn tội: “Vậy câu “cũng có thể nói vậy” mới rồi của chị là có ý gì? Chị cố tình gạt em!”
Tiết Lam rep: “Chị nào có! Là em không nghe hết câu chị nói thì đã nghĩ vớ vẩn, còn trách chị?”
Tiếp theo Tiết Lam còn gửi kèm meme “buông tay” vô tội.
Miêu Y Y: “Tiết Lam, chị cố ý có phải không! Rốt cuộc có nói hay không, không nói em sẽ block chị, tới lúc đó cũng khiến chị thể nghiệm cảm giác có bí mật mà không nói được. Hừ, nghẹn chết chị luôn!”
Éc…Tiết Lam giữa chừng bị người nắm thóp, cũng không dám “vờn” nữa, chỉ có thể thành thành thật thật kể lại.
“Sáng nay lúc tổ chương trình đến nhà chị ghi hình, đúng lúc đụng phải Thịnh Lâm tới nhà chị. Cho nên, chín bỏ làm mười hai người hẳn là cũng coi như chung khung hình rồi chứ.”
Miêu Y Y: “Xin chị tự tin một chút, bỏ hai chữ “hẳn là” đó đi.”
Miêu Y Y: “Được lắm! Tới lúc chương trình vừa phát sóng, em gần như có thể tưởng tượng được chiến trường gió tanh mưa máu cỡ nào giữa fan Lâm, only Chí và Thiên nhân rồi á!”
Miêu Y Y ở một mình trong phòng hóa trang của đoàn phim, trực tiếp nhảy tưng tưng mấy vòng, chỉ là đương lúc high quá high thì cô nàng bỗng ý thức được một vấn đề.
Chờ chút, đây là lần thứ mấy Thời Chí và Tiết Lam hợp tác rồi?
Trước trước sau sau nhẩm lại cũng bốn lần rồi á. Vừa mới diễn đôi uyên ương mệnh khổ trong phim điện ảnh xong thì lại hợp tác trong show giải trí vợ chồng, tiết tấu này sao lại có chút gì đó sai sai ấy nhỉ.
Miêu Y Y do dự một lúc, cẩn thận dè dặt hỏi: “Lam Lam, bình thường Thời Chí đối xử với chị thế nào. Ý em là, cách mà hai người ở chung í?”
Tiết Lam đọc được tin nhắn này thì cũng không nghĩ nghiều, tiện tay trả lời: “Thời Chí đối với chị tốt lắm, về phần cách thức ở chung, chắc là càng giống chị em.”
Nghiêm túc suy nghĩ, thằng nhóc thúi Thịnh Lâm này còn chưa từng kêu cô là chị, mà Thời Chí trước đó từng gọi. Đương nhiên, anh có thể sửa miệng tiếng “chị” (tỷ tỷ) thành “chị” (tỷ) thì càng tốt.
Sau khi Miêu Y Y đọc tin nhắn của Tiết Lam thì cô nàng lắc đầu mạnh một cái. Xem ra mấy ngày nay quay phim liên tục quay tới ngu người luôn rồi, sao cô có thể có suy nghĩ hoang đường thế chứ.
Thời Chí có ý với Tiết Lam? Haha, cô cũng thiệt dám nghĩ mờ!
Xe bus rất nhanh đã chạy tới trước nhà trọ, mọi người xách hành lí của mình xuống xe.
Sau khi tới nhà trọ, tổ đạo diễn bận rộn vận chuyển máy móc thiết bị, những khách mời khác cũng bận rộn chuyển hành lý.
Tiết Lam rốt cuộc có được lúc rảnh rỗi, len lén dịch tới cạnh Thời Chí, chỉ chỉ vào tai nghe trên người anh, ý bảo anh tắt đi.
Đồng thời, cô cũng tắt mic của mình.
“Thời Chí, sao anh lại tới đây?” Tiết Lam nhỏ giọng hỏi.
Thời Chí trả lời: “Trước đó không phải cô nói với tôi chương trình này rất được sao, đúng lúc có thời gian nên muốn tới thể nghiệm thử.”
Tiết Lam ngơ ra, éc….Hình như lúc ở trong đoàn phim cô tiến cử quá mức rồi!
Tiết Lam: “Vậy sao anh trước đó cũng không nói với tôi một tiếng chứ, hôm nay anh vừa xuất hiện thì dọa tôi giật hết cả mình.”
Thời Chí ngập ngừng, nói: “………..Tổ chương trình không cho nói, muốn bảo mật!”
Tiết Lam “à” một tiếng, cũng không nghĩ nhiều. Rất nhiều show đưa ra yêu cầu kiểu này đối với khách mời, đặc biệt là khách mời bí mật gì gì đó, cũng không có gì lạ.
Mà chuyện Thời Chí sắp tham gia chương trình, trên mạng một chút tin tức cũng không có, xem ra chắc anh là khách mời bí mật của tổ chương trình rồi.
“Vậy sáng nay họ tới nhà anh quay rồi sao?” Tiết Lam không an tâm hỏi.
Nếu như tổ chương trình cũng quay nhà Thời Chí, vậy chuyện Thời Chí và Thịnh Lâm lầu trên lầu dưới chẳng phải là không giấu được rồi?
Thời Chí lắc đầu, nói: “Không có, tôi bay thẳng tới đây.”
Lúc này Tiết Lam mới thở ra một hơi. Sợ chết cô mà, may mà không có quay.
Có điều Tiết lam bỗng nghĩ ra một chuyện, sáng nay tổ đạo diễn không phải nói mỗi vị khách mời đều phải quay ở nhà ư, hại cô thấp tha thấp thỏm lâu như vậy. Hừ, gạt người!
“Uầy, hai vị quản gia của chúng ta lén lút nói gì thế, mau vào chọn phòng đi.” Hứa Giai Dao đứng gần đó lên tiếng gọi hai người.
Nghe thấy Hứa Giai Dao gọi cô, Tiết Lam ngước lên nhìn sang. Hứa Giai Dao thấy cô nhìn qua thì ý tứ liếc nhìn máy quay gần đó.
Lúc này Tiết Lam mới hậu tri hậu giác phát hiện ống kính của tổ đạo diễn không biết từ lúc nào đã chĩa về phía hai người họ.
“Tụi em có thể làm gì chứ, thân là quản gia, đương nhiên phải bàn bạc làm thế nào để càng vì nhân dân phục vụ tốt hơn rồi!” Tiết Lam cảm kích mỉm cười với Hứa Giai Dao.
Hứa Giai Dao cũng cười, không nói gì nữa.
Có camera, Tiết Lam cũng không dám thầm nói chuyện với Thời Chí nữa, vì vậy hai người và bốn cặp khách mời cùng nhau vào nhà.
Mọi người trước tiên chọn phòng, bốn cặp khách mời chọn bốn căn phòng giường đôi nhìn ra biển.
Tiết Lam và Thời Chí hai người chọn phòng đơn ở tầng một, đối diện nhau, cũng tiện cho công việc quản gia của họ.
Sau khi chọn phòng, mọi người cùng nhau đi tới cổng chính của nhà trọ chuyển hành lý mà họ đặt ở đó.
Bởi vì dẫn từ cổng vào tới nhà chính là một con đường rải sỏi, cho nên không thể đẩy hành lý, chỉ có thể xách lên đi về trước, vì vậy đàn ông của mỗi gia đình phụ trách vali đồ nặng, phụ nữ thì xách mấy thứ nhẹ.
Tiết Lam là cẩu độc thân cực kỳ tự giác tự lực cánh sinh, nhưng lúc cô vừa chuẩn bị nhấc vali nặng trịch kia thì Thời Chí đã giành trước một bước xách cho cô.
“Tay cô bị thương còn chưa khỏi, không thể xách đồ nặng.” Thời Chí nhẹ giọng nói, “Về phòng nghỉ đi, chỗ này giao cho tôi.”
Tiết Lam ngơ ra, nhấc tay mình lên nói: “Không sao, tôi dùng tay không bị thương này.”
Thời Chí liếc cô một cái, không nói gì, trực tiếp quay đầu nhìn mấy người trong tổ đạo diễn sau lưng.
“Vết thương của cô ấy còn chưa cắt chỉ, bị thương lần nữa sẽ rất phiền phức, mọi người để mắt tới cô ấy một chút.”
Ý tứ chính là, nếu như không cẩn thận bị thương lần nữa, tổ chương trình cũng sẽ rất phiền đó.
Tổ đạo diễn: “…….”
Dứt lời, Thời Chí cũng không tiếp tục để ý Tiết Lam mà quay đầu xách hai vali to của cô rời đi.
Tiết Lam nhìn bóng lưng Thời Chí, mặt mày ngơ ngác. Cho nên, vừa rồi cô bị phớt lờ rồi ư?
Thấy mọi người đều bận trước bận sau, Tiết Lam cũng ngại thật sự không làm gì, vì vậy cô dời ánh mắt hướng tới hành lý của Thời Chí.
Ai ngờ nhân viên của tổ đạo diễn nhanh tay lẹ mắt, đưa tay kéo vali ra sau lưng mình.
“Tiết lão sư, vạn vạn lần không được mà.”
Tiết Lam: “………..”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT