Bài hát dân gian mà Tiết Lam và Thịnh Lâm hợp tác lần này thuộc dạng trữ tình, nên tình cảm biểu đạt cũng rất đa dạng phức tạp.

Trong âm thanh thanh thoát ưu nhã của guitar và violin, Thịnh Lâm dùng chất giọng trầm khàn kể lên câu chuyện vụn vặt của đời người, mà sau lưng cậu, Tiết Lam cũng dùng điệu múa uyển chuyển biểu đạt ý thơ trong cuộc sống.

Toàn bộ hiện trường lặng im không một tiếng động. Chính giữa sân khấu, ánh đèn chiếu rọi lên cả hai, hai chị em dùng cách thức của riêng từng người gửi đến khán giả bên dưới màn biểu diễn tai nghe mắt thấy.

Khúc nhạc dừng lại, trong lúc ai nấy đều cho rằng sắp kết thúc thì Thịnh Lâm bỗng thả micro trong tay xuống, bước về phía Tiết Lam, tới khi đôi bên cách nhau vài mét thì dừng lại.

Chính vào lúc này, ánh sáng sâu khấu bỗng nhiên biến mất, mấy giây sau, cùng với tiếng nhạc lần nữa vang lên, ánh sáng một lần nữa chiếu rọi trên người Tiết Lam và Thịnh Lâm.

Cả hai cùng lúc di chuyển, Tiết Lam múa cổ điển, Thịnh Lâm nhảy điệu jazz trữ tình. Thể loại nhảy múa của đôi bên hoàn toàn khác nhau, nhưng trong cùng một bản nhạc lại ăn khớp đến hoàn mỹ.

Điệu múa của Tiết Lam trong nhu có cương, Thịnh Lâm thì trong cương có nhu, hai người phối hợp hết sức ăn ý, sân khấu tràn đầy mỹ cảm, hoàn toàn thu hút ánh mắt của khán giả bên dưới.

Đoạn nhạc này chỉ kéo dài một phút, hai người rất nhanh đã biểu diễn xong, hướng về phía khán giả cúi người chào rồi đồng thời xoay mình xuống sân khấu.

Người xem tại hiện trường lúc này dường như mới bừng tỉnh, tiếng vỗ tay bên dưới vang lên như sấm, còn có tiếng hét dồn dập hết đợt này tới đợt khác, toàn bộ khán phòng nháy mắt trở nên òa vỡ.

Mà quần chúng đang xem livestream cuối cùng cũng tỉnh lại, comment bay vèo vèo:

[Đậu móe! Đậu móe! Đậu móe! Sân khấu thần tiên gì thế, cũng quá đã mắt rồi, mị sắp khóc tới nơi ròi]

[AAAAA, cảm giác một cặp mắt không đủ dùng, nhìn Tiết Lam thì không trông thấy Thịnh Lâm, nhìn Thịnh Lâm thì không trông thấy Tiết Lam, không được, lát nữa phải tua lại cả tỷ lần!!]



[Tụi này tới xem hát, ai muốn xem Tiết Lam múa….khụ, múa, cũng được quá chứ ]

[Xem Tiết Lam múa bỗng nhiên không thoát ra được, người đẹp múa càng đẹp, cuối cùng đã hiểu cái gì gọi là xinh đẹp long lanh, quá tuyệt]

[Huhuhu, ca ca nhà mị hát quá tốt mà, còn có điệu múa của tỷ tỷ cũng quá đẹp, hai người đều ưu tú như vậy, không hổ là chị em]

[Lam Lam đỉnh nhất,Việt quất vĩnh viễn ủng hộ chị, còn có em trai cũng rất đỉnh]

[Tiết Lam: mọi người không ngờ chứ gì, không hát thì tôi múa, hừ, chơi vậy đó]

[Vẫn luôn không dám xem clip nhảy của Thịnh Lâm, sợ càng xem càng ghiền, ô hô, lần này lọt một lúc hai hố]

[Trời máaaaaaa, người qua đường 100% không khỏi cảm khái một câu, sân khấu của cặp chị em này quá đỉnh]

[SHOCK!! Hoàn toàn không biết sơn ca chốn nhân gian của chúng ta múa đẹp đến vậy, múa cổ điển, người không có chút nền tảng nào sẽ không múa được như vậy đâu]

[Cô gái Tiết Lam này có chút bản lĩnh nhỉ, bình thường tẩm ngẩm tầm ngầm, không ngờ múa một điệu đã kinh diễm toàn thể]

……….

Tiết Lam và Thịnh Lâm trở lại hậu đài thay trang phục diễn ra. Thịnh Lâm phải đi chuẩn bị cho trận tranh tài tiếp theo, còn Tiết Lam sau khi thay xong trang phục thì cũng được dẫn tới ghế khách mời ở cạnh sân khấu, thong thả xem chương trình.

<The sound of music> không hổ là chương trình chiêu bài của một trong bốn đài truyền hình lớn giới giải trí, để các ca sĩ trẻ hợp tác biểu diễn chung sân khấu với tiền bối trong làng nhạc Hoa ngữ. Theo Tiết Lam thấy, mỗi màn trình diễn của các khách mời đều vô cùng lợi hại, ai nấy cũng đều không thể khinh thường. Họ đứng trên sân khấu vừa cất giọng thì không khỏi khiến cô nghiêng người kính nể.

Càng xem thì Tiết Lam chỉ có một suy nghĩ: may mà hôm nay cô không hát trên sân khấu chuyên nghiệp dường này, bằng không cô chắc chắn chẳng còn mặt mũi nào mà ở lại xem chương trình.

Cuối chương trình, giành được hạng nhất chính là nhóm của Thịnh Lâm và Hàn Dương, ống kính lướt tới chị gái của Thịnh Lâm, Tiết Lam vẫn đắm chìm trong cảm giác màn biểu diễn của họ đáng để lưu danh.

Hướng chọn lựa bài hát cho trận chung kết của họ là hệ liệt phục cổ + hoài cựu. Là một bài hát xưa thập niên chín mươi, sau khi qua cải biên thì càng thích hợp với gu âm nhạc thời nay, nhưng vẫn giữ lại cảm giác đặc trưng của thời đại đó.

Hai người ở trên sân khấu hát khỏe nhảy bốc, canh beat càng bùng nổ, thực sự là soái banh khán phòng, ngay cả Tiết Lam cũng nhịn không được đứng bật dậy, lắc lư theo tiếng nhạc.

Bữa tiệc âm nhạc thế này khiến mọi người cực kỳ mãn nguyện, ai nấy hồ hởi bày tỏ tổ chương trình chế tác rất có tâm.

Đương nhiên, cũng có không ít cư dân mạng tiếc nuối biểu đạt: không được nghe sơn ca chốn nhân gian (Tiết Lam) hát, vẫn có chút tiêng tiếc, vì vậy kết thành đàn để lại lời nhắn bên dưới weibo chính thức của tổ chương trình.

Chẳng qua nghĩ sơ cũng có thể lý giải, dù gì tổ chương trình <The sound of music> trước đây cũng không ít lần sử dụng mánh lới như vậy, từ đó thu hút được sự chú ý của đông đảo dân cư mạng.

Tổ chương trình hiển nhiên cũng không để giang cư mận thất vọng, ngay lập tức đăng clip “không hát thì chị hiền em thảo, hát rồi thì tỷ đệ còn đâu” quay được lúc trong phòng tập của Tiết Lam và Thịnh Lâm lên weibo.

Clip không dài, chỉ vẻn vẹn ba phút, nhưng mỗi một cảnh đều là tinh hoa.

Tiết Lam không vào được nhịp, Thịnh Lâm cáu tiết hỏi cô vì sao không hát, Tiết Lam hung hăng trừng cậu, nói “Im mồm, chị tự có tiết tấu của mình.”

Thịnh Lâm bực bội vì giọng Tiết Lam quá to hại cậu không tìm được nhịp, lúc Tiết Lam không phục độp lại “Đó là vấn đề của em, sao Thời Chí người ta lại có thể bắt nhịp được”, nét mặt uất nghẹn nói không ra lời kia của Thịnh Lâm cũng bị cắt cho vào.

Còn có Tiết Lam thực sự không vào được nhịp, lúc bất đắc dĩ nói với Thịnh Lâm “Xin lỗi, chị thật sự cố gắng hết sức rồi”, Thịnh Lâm nhân cơ hội đáp lại “Kêu tiếng anh đi tha thứ you”, sau đó không chút chậm trễ bị Tiết Lam đánh một trận.

………

Trong clip, sự châm chọt lẫn nhau MỘT. CÁCH. TRẦN. TRỤI của hai chị em cách một màn hình có ngăn cũng không ngăn nổi.

Fan và giang cư mận xem xong thì nháy mắt cười ngất.

[Đệch, hai chị em này sắp cười ẻ tui rồi, đá xoáy nhau cũng thành thực quá thể, tui với thằng em tui cũng vậy ó]

[Hahahaha, cười chít, Tiết Lam tuyệt đối chính là thiên tài, bản thân không vào được nhịp còn không cho người khác nói, còn nói cái giề mà tự có tiết tấu của mình, bả có tiết tấu quắn quéo gì heng]

[Mị là fan Lâm, nhưng mị cười lớn tiếng quớ, nhìn thấy bộ dạng sống không còn gì lưu luyến này của bảo bối thiệt sự nhịn hông nổi]

[Cảm thấy Thịnh Lâm thật sự rất ấm áp, mỗi lần Tiết Lam đánh anh ấy thì anh ấy đều không đánh trả lại, bộ dạng ngoan ngoãn chịu đòn đó đúng là đáng yêu chết đi được]

[Chị em châm chích nhau thế này đỉnh quá rồi, tui còn có thể xem lại cả tỷ phút, không muốn dừng!]

[Một người đệ huyết thư quỳ xuống van xin, hãy để hai chị em này cùng tham gia một show đi, kiểu như show về cuộc sống ấy, tui cảm thấy tui có thể cười xỉu]

[Sinh đôi quả nhiên đều như thế, mị với em gái mị cũng vậy, nó tóm lại có cơ hội thì luôn muốn mị kêu nó là chị]

[Wow wow wow, các chị êm ưi cục đường to lắm nè. Mọi người xem lúc chị gái nói “Sao Thời Chí người ta có thể”, biểu cảm không phục kia của Thịnh Lâm hoàn toàn là sự tranh cao thấp ngầm giữa cặp tình nhân nhỏ mà]

[Lầu trên +1, bồ nghe ngữ khí thân thiết khi Tiết Lam nhắc tới Thời Chí xem, cp của chúng ta lúc riêng tư chắc chắn là được người nhà công nhận rồi]

………..

Giang cư mận và fan bên này vừa mới vui vẻ xong thì trên weibo chính thức lại tiếp tục đăng video diễn tập của các khách mời. Lần này là phần biểu diễn của mỗi nhóm, đương nhiên cũng không thiếu của Thịnh Lâm và Tiết Lam.

Với fan Lâm và Việt quất mà nói, quả thực chính là không khí đón tết tưng bừng.

Chỉ là sau khi giang cư mận và fan vội vàng nhấn xem thì phát hiện hình ảnh thế mà khác hoàn toàn với lúc diễn chính thức.

Về phần hình ảnh thế nào, chỉ có thể dùng hai chữ “lệch nhịp” để hình dung.

Đoạn Thịnh Lâm đứng đằng trước hát Tiết Lam múa phía sau thì cơ bản không có gì khác với lúc trình diễn, chỉ là tới đoạn hai người nhảy chung, khung cảnh nháy mắt thay đổi.

Vì Tiết Lam vẫn chưa nắm rõ vị trí đứng trên sân khấu nên bất cẩn múa tới bên cạnh Thịnh Lâm, sau đó, một chân cô đạp rớt giày Thịnh Lâm!

Trong video Thịnh Lâm đờ ra hết một giây, sau đó người chuyên nghiệp như cậu kiên quyết không mang giày tập luyện hết nửa phần sau.

Các fan và giang cư mận xem tới đây thì nào còn nhịn được nữa, cười banh nóc.

[Khum được ròi, mị khum cười khum được, cũng may kinh nghiệm quản lý biểu cảm của ca ca bao năm qua khum bị lãng phí]

[Từ tình tiết rơi giày có thể nhìn ra sự chuyên nghiệp của ca ca, mị khum yêu lầm mừ ]

[Cười đau ruột, suốt quá trình toàn nhìn chằm chằm vào giò giò nhỏ của bảo bối thui,  khum thấy gì khác nữa]

[Trước cười vì kính trọng, may mà vớ không bị rách]

[Hahahaha, cảm giác có được từ phần trước mất mọe nó ròi]

………….

Nhưng video tới đây vẫn chưa kết thúc. Phần diễn tập này vừa xong, Thịnh Lâm đi tìm giày, sau đó Tiết Lam cũng líu ríu đi qua.

“Thịnh Lâm, mới rồi chị ngửi thấy mùi á.” Tiết Lam vô cùng thiếu đòn nói.

Động tác đang khom người mang giày vào của Thịnh Lâm khựng lại, đầu hơi ngước lên, mặt không cảm xúc nói: “Tiết Lam, kiếm chuyện phải không.”

Tiết Lam sợ chết liền vội xoa dịu Thịnh Lâm, liên tục nói “hơm có mùi hơm có mùi”, nhưng giọng điệu giấu đầu lòi đuôi kia của cô rõ ràng càng giống như có gì đó, khiến Thịnh Lâm tức đến quay phắt đầu bỏ đi.

[Chị ơi, chừa lại chút thể diện cho cục cưng của tụi em dzới]

[Bảo bối, không sao hết, chuyện này tụi em hông có tin chị đâu]

[Wahahahaha, xem ra tui đã phát hiện anti fan lớn nhất của Thịnh Lâm chính là chị ruột cậu ấy]

……..

Cuối cùng, Tiết Lam vẫn không thể vòi Thịnh Lâm khao một chầu như ý nguyện. Bởi vì hành trình của hai người khá dày đặc, cho nên tối hôm đó sau khi rời khỏi hiện trường chương trình thì đi thẳng ra sân bay.

Trên đường, chị em hai người ngồi ở ghế sau xe MPV, cúi đầu lướt di động.

Tiết Lam đang đọc những lời tán thưởng của bạn bè trong wechat, sau khi rep từng tin nhắn thì tiện thể lại lên mạng lướt xem một vòng những lời ca ngợi lên tận mây xanh của mọi người, lòng vui phơi phới.

Hầy, sao còn nông cạn như vậy, không được không được, Tiết Lam nghĩ.

Chỉ là lúc nghĩ tới đây thì cô bỗng ý thức được một chuyện, vì vậy vội ấn mở wechat tìm xem.

A, Thời Chí quả nhiên không có gửi tin chúc mừng cô biểu diễn thành công.

Lẽ nào đang quay phim nên không kịp nhắn? Tiết Lam nghi hoặc.

Chỉ là lúc khóe mắt Tiết Lam vô tình lướt qua Thịnh Lâm đang cúi đầu rep tin nhắn thì đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, trách sao được nhể.

Cuộc thi lần này Thịnh Lâm đứng đầu, lúc như này đương nhiên là thời khắc cho đôi tình nhân nhỏ người ta chia sẻ niềm vui, làm gì còn nhớ tới bà chị già vướng víu này kia chứ.

Huhuhu, dù bị lãng quên rất chi đau lòng, nhưng không sao, chỉ cần cp cô ship hạnh phúc là được tất!

Nói gì đi nữa, Tiết Lam bất ngờ bị thồn cho một cục đường nên càng nghĩ càng thấy vui, trực tiếp cười thành tiếng khiến Thịnh Lâm ngồi cạnh quay qua nhìn cô.

Tiết Lam thấy vậy thì vội xua tay: “Làm chuyện mình đi làm chuyện mình đi, đừng để ý chị, chị đọc được một câu chuyện cười nên nhịn không được.”

Thịnh Lâm cảm thấy kỳ lạ, nhưng bởi vì trong tay đúng lúc có chuyện cần xử lý nên cũng lười quản cô, vì vậy cúi đầu tiếp tục trả lời tin nhắn của Linh tỷ.

Linh tỷ ngồi trên xe hơi đằng sau, lúc xe vừa lăn bánh thì chị gửi wechat cho cậu, nói có tư sinh bám theo xe.

Tư sinh: ss fan hay fan cuồng

Xe rất nhanh đã chạy tới sân bay, nhóm Tiết Lam đi thẳng tới lối đi VIP để lên máy bay.

Bởi vì hành trình thay đổi bất ngờ nên đặt vé vội vàng, chỉ mua được hai vé ở khoang hạng nhất, vì vậy nhóm Linh tỷ cùng Cao Thông chỉ có thể ngồi ở phía khoang phổ thông.

Mà vị trí của Tiết Lam và Thịnh Lâm cũng không cạnh nhau, hàng trước hàng sau còn cách nhau một lối đi. Sau khi Tiết Lam lên máy bay thì trực tiếp đeo tai nghe, tìm tiếp viên hàng không xin một tấm chăn đắp lên, ngủ bù.

Hai hôm nay cô bởi vì luyện tập cho chương trình nên ngủ không ngon, buồn ngủ chết đi được. Có điều cô cảm thấy mình ngủ chưa được bao lâu thì đột nhiên bị một tràng tiếng la hét đánh thức, trong khi âm thanh trong tai nghe đã rất lớn.

Tiết Lam hé một góc chăn, tháo tai nghe, đứng dậy xem thử có chuyện gì.

Cô thấy ở hàng đầu tiên khoang phổ thông có một nhóm người đứng chắn ở đó, hơn nữa còn có cả nhóm Linh tỷ và Cao Thông. Họ và tiếp viên hàng không đứng một bên, đối diện là bốn năm cô gái vác máy chụp hình.

Thấy dáng vẻ đó thì Tiết Lam đã hiểu đại khái, mười phần hết tám chín là tư sinh theo lên máy bay.

“Thịnh Lâm, anh qua đây cho tôi. Anh cmn có cái đ*o gì, bây giờ đều đối xử với fan như vậy sao. Chúng tôi từ xa tới đây, bỏ công bỏ sức vì anh nhiều như vậy, sao anh có thể đối xử với chúng tôi thế hả?”

Một tư sinh đứng ở hàng đầu tâm tình kích động gào lên. Cô ta vừa nói vừa xô đẩy nhân viên an ninh của tổ bay đang đứng chặn ở cửa khoang hạng nhất.

“Bà đây bỏ tiền vậy mà ngay cả cái bóng quỷ cũng méo có, minh tinh lớn đúng là khác nhở, mặc kệ fan, hay lắm chắc.”

“Thịnh Lâm, anh biết chúng tôi vì để gặp anh mà chờ bao lâu rồi không, chúng tôi vì anh đã vứt bỏ điều gì không, sao anh có thể đối xử với chúng tôi thế chứ….”

Mấy tư sinh cứ như phát rồ, bộ dạng kích động như thể muốn lật tung cả cabin.

Có thể thấy Linh tỷ và nhân viên tổ bay đang cật lực khuyên can, nhưng tư sinh căn bản dầu muối không vào, vẫn luôn quấy nhiễu an toàn công cộng như vậy.

Nghe mấy lời khiến người ta ngạt thở của họ, lối logic bệnh hoạn như thế thật sự không chút thuyết phục.

Tiết Lam quan sát tình hình, hàng mày nhíu chặt đến mức sắp kẹp chết được con ruồi.

Từ trong lời đối thoại rải rác của hai bên, tình huống căn bản cô cũng ít nhiều hiểu được.

Mấy tư sinh này từ chương trình bám theo tới sân bay, nhưng bởi vì không chụp được gì hết nên rầu tới phát cáu, vì vậy gây ầm ĩ trên máy bay, muốn xông tới khoang hạng nhất gặp Thịnh Lâm, ý đồ đạt được mục đích của mình.

Mấy tư sinh này kêu la, thỉnh thoảng còn chửi tục. Tiết Lam liếc nhìn về phía Thịnh Lâm, cậu đeo tai nghe nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng cô biết, tai nghe kia căn bản không thể nào hoàn toàn ngăn cách với âm thanh ở thế giới bên ngoài.

Tính tình cáu bẳn của Tiết Lam nháy mắt nhịn không được, bọn họ hùng hùng hổ hổ với ai thế hả, em trai cô cũng có thể để họ tùy ý bắt nạt hay sao!

Vì vậy Tiết Lam gạt chiếc chăn trên người, cầm di động mở camera, đi về phía tư sinh đang gây sự.

Lúc cô đi qua, mấy tư sinh kia còn đang ầm ĩ dữ dội. Nữ tiếp viên căn bản khuyên không được, Linh tỷ và Cao Thông cũng đang gắng sức chắn lại, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng cản bước họ, không để họ tiến vào khoang hạng nhất.

Sau khi Tiết Lam đi qua thì cũng không nói gì, cứ thế nhấc di động công khai ghi hình tư sinh, rất nhanh có tư sinh ở đối diện đã phát hiện dị thường.

“Nè, mày làm gì đó, quay cái gì mà quay?” Tư sinh tức giận hét lên.

Tiết Lam đáp: “Không nhìn thấy sao, tôi và các cô giống nhau thôi, quay hình các cô sau đó thì đăng lên mạng.”

“Đúng rồi, nhắc nhở các cô một câu, tôi không biết cách che mặt, tới lúc đó cũng để mọi người nhìn rõ trò hề của các cô.”

Mấy tư sinh kia vừa nghe vậy thì nháy mắt bất chấp tất cả, xô đẩy về trước muốn cướp di động Tiết Lam.

“Cảnh cáo mày đừng có mà nhiều chuyện, tụi tao không dễ chọc đâu. Mau xóa video cho tao, bằng không xuống máy bay rồi tụi tao sẽ đeo bám chết mày, khiến mày ở nhà không yên. Mày có thể lên mạng tra thử, chuyên nghiệp như tụi tao, minh tinh còn trốn không thoát, nghĩ cho kỹ xem mày có thể trốn được chắc.” Một tư sinh trong đó hung hăng hăm dọa.

Vì lúc Tiết Lam đi qua thì tiện tay đeo khẩu trang lên, thế cho nên mấy tư sinh kia vẫn chưa nhận ra cô, chỉ cho rằng là một hành khách bình thường.

Tư sinh không nhận ra Tiết Lam, nhưng nhóm Linh tỷ và Cao Thông đương nhiên nhận ra, vội kéo cô tỏ ý cô đừng can thiệp, mau quay về chỗ ngồi.

Nhưng Tiết Lam nghe thấy lời nói vô pháp vô thiên này của tư sinh thì nháy mắt giận đến bật cười.

“Hờ, vậy tôi cũng cảnh cáo các cô ngàn vạn lần đừng có đụng vào tôi. Sức khỏe của tôi không tốt, đụng chạm xíu thôi thì nằm viện không dưới một tháng. Suy nghĩ cho kỹ các cô có gánh nổi trách nhiệm này không nha.”

Thái độ cứng rắn như thế không chỉ khiến tư sinh đứng hình, đương nhiên, quần chúng có mặt cũng nghe ra được ý tứ ám chỉ của Tiết Lam: cẩn thận tôi ăn vạ chết mấy người!

“Mày, mày là Tiết Lam!” Một tư sinh trong đó nhận ra Tiết Lam, trực tiếp hô lên.

Tiết Lam cũng không phủ nhận, “Không sai, tôi là Tiết Lam, chính là chị ruột của cái người mà các cô đang oang oang mắng chửi đó. Tôi thay em trai mình ra mặt, thế nào, còn thấy tôi nhiều chuyện không hả.”

Một tư sinh khúm na khúm núm giải thích: “Chúng tôi đâu có mắng, chúng tôi là fan, muốn gặp Thịnh Lâm.”

Tiết Lam: “À, thật sự tưởng chúng tôi điếc sao, có mắng hay không, dù gì tôi cũng đã quay lại rồi, chờ đăng lên mạng để mọi người phân xử ha.”

Tư sinh vừa nghe vậy thì sốt ruột, nói: “Cô dựa vào đâu mà đối với chúng tôi như vậy, như thế là xâm phạm riêng tư của chúng tôi…”

Tiết Lam cười phì một tiếng, “Thì ra các cô cũng hiểu cái gì gọi là xâm phạm riêng tư à.  Buồn cười thật đấy, chẳng qua tới lúc đó các cô có thể kiện tôi chắc, không sao, tôi chờ, nhưng hôm nay tôi chắc chắn phải cho các cô lộ diện, các cô có thể làm gì tôi chứ?”

Nghe thấy câu này của Tiết Lam, Cao Thông và Linh tỷ đứng cạnh vội bước lên giữ cô lại, không để cô kích động.

Tiết Lam chậm rãi giằng khỏi tay hai người, nói: “Mọi người biết cách đối phó với kẻ điên là gì không, chính là còn phải điên rồ hơn bọn họ, mà bên cạnh không ai khác ngoài tôi có đủ sự điên rồ!”

“Tôi biết mọi người lo ngại điều gì, chẳng phải là cảm thấy nhân vật của công chúng mà như vậy thì sẽ mất hình tượng hay sao. CÚT CMN HÌNH TƯỢNG GÌ  ĐI. THỊNH LÂM LÀ EM TRAI TÔI, BỌN HỌ TRÈO LÊN ĐẦU NGƯỜI NHÀ TÔI RỒI, VẬY TÔI PHẢI ĐẬP CHẾT HỌ, LÚC NÀY MÀ CÒN BẢO TÔI NHỊN THÌ TÔI THẬT SỰ THÀNH NINJA RÙA RỒI!”

Nhìn dáng vẻ không đếm xỉa bất cứ điều gì của Tiết Lam, mọi người đều đồng loạt ngẩn ra, ngay cả mấy tư sinh cũng lặng phắt, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Lúc này Thịnh Lâm cũng nghe tiếng đi qua, đúng lúc nghe được câu nói kia của Tiết Lam thì không khỏi nghẹn ngào, trái tim nháy mắt tựa như có một dòng nước ấm chảy qua.

Thật ra rất nhiều nghệ sĩ đều gặp phải vấn đề về tư sinh. Thịnh Lâm xuất thân từ idol, có thể nói là kể từ khi debut thì đã bị tư sinh quấy nhiễu.

Ban đầu cậu cũng cực kỳ tức giận, nhưng cuối cùng vẫn không biết làm sao. Đuổi cũng không đi, nói lý cũng không hiểu, cảnh cáo nhiều lần cũng gần như chẳng tác dụng gì, lần sau họ vẫn cứ bám đuôi thế nào thì bám đuôi thế ấy, hiện giờ cậu đã phần nào quen rồi.

Cho nên mỗi lần cậu đều vờ như không nghe thấy, không để ý, mặc cho nhân viên xử lý.

Tiết Lam thấy Thịnh Lâm đi qua thì liền túm lấy tay cậu kéo đi, đẩy tới trong góc cạnh đó.

“Thịnh Lâm, em cút ra sau cho chị. Bọn họ muốn chụp thì càng không được cho họ chụp, chị thấy họ đây là quen rồi, hôm nay chị không tin không trị được họ.”

Dứt lời, Tiết Lam cũng không tiếp tục phí lời nữa, trực tiếp nói với mấy tư sinh kia: “Bớt nói nhảm, hiện giờ cho các cô hai lựa chọn. Hoặc là từ đâu tới thì trở về đó, hoặc là chúng ta ra tòa gặp mặt, chọn một đi.”



Sau khi từ sân bay đi ra, mấy người Tiết Lam vừa lên xe thì liền đọc được tin tức trên mạng.

Sự việc trên máy bay náo động không nhỏ, chuyện này rất nhanh đã bị tiết lộ lên mạng. Đoạn video Tiết Lam quay tư sinh còn chưa đăng lên nhưng lúc cô và tư sinh giằng co thì bị một hành khách bên cạnh quay lại, còn đăng lên mạng.

Vì thế, #Tiết Lam nổi giận với tư sinh# tức tốc chiếm lĩnh hot search.

Cao Thông: “Anh đã liên lạc với Trần tỷ rồi, Trần tỷ nói đã bảo đồng nghiệp bộ phận PR giám sát vụ việc, chuẩn bị khống bình (khống chế bình luận) bất cứ lúc nào.”

Linh tỷ cũng nói: “Phía chúng tôi cũng đã sắp xếp ổn thỏa. Bên acc marketing cũng đã đánh tiếng, đợi lát nữa thì dùng tài khoản của phòng làm việc đăng lời chửi mắng của tư sinh lên, đem nguyên nhân hậu quả của vụ việc này trình bày rõ ràng, không để fan và cộng đồng mạng bị dẫn dắt.”

Tiết Lam gật đầu, nói: “Vất vả cho mọi người rồi.”

Linh tỷ cười lắc đầu.

Cao Thông vẫn nhịn không được, nhắc Tiết Lam một câu: “Lam Lam, hôm nay em kích động quá rồi đấy. Haizz, mấy tư sinh kia điên thế rồi em còn đụng chạm họ làm gì. Mọi người không thấy đó chứ, sau khi họ quay về khoang phổ thông còn ăn nói hung dữ với chúng ta, bảo chúng ta chờ đó.”

Tiết Lam cũng chẳng thấy sao cả: “Chờ cái gì, bọn họ chuẩn bị một chiêu tuyệt học giang hồ, thoát fan rồi quay lại giẫm sao. Bọn họ là fan của Thịnh Lâm, có giẫm cũng là giẫm nó, em sợ gì chứ.”

Cao Thông: “…….”

Linh tỷ: “………”

Người chị gái tình thâm khiến người ta cảm động trên máy bay đâu mất rồi, thế nên, tình yêu sẽ tan biến có phải không?

Xe chạy đến bãi đậu của nhà họ, bởi vì không để người khác tiễn tới nhà nên hành lý của hai người Tiết Lam và Thịnh Lâm đều do một mình Thịnh Lâm đẩy.

Tiết Lam mở cửa, Thịnh Lâm giúp cô đẩy hành lý vào nhà, cô vừa đi vào thì di động đã rung lên.

Tiết Lam móc điện thoại ra xem, là cuộc gọi của Thời Chí, vì vậy cũng không nghĩ nhiều trực tiếp nhấn nút nghe.

“Alo Thời Chí, sao vậy?”

“À, anh nói vụ hot search đó sao. Không có gì, Thịnh Lâm vẫn luôn đi cùng tôi, còn có quản lý của tôi và các nhân viên khác nữa, anh yên tâm đi, tôi về tới nhà an toàn rồi…”

Thịnh Lâm ở cạnh lúc nghe thấy tên Thời Chí thì bất giác ngước lên nhìn về phía Tiết Lam.

Tiết Lam tưởng cậu muốn tiếp điện thoại, gật đầu với cậu: “Thời Chí, anh chờ chút nha, Thịnh Lâm cũng ở chỗ tôi đây, nó muốn nói chuyện với anh, tôi đưa điện thoại cho nó nhé.”

Thịnh Lâm: “………”

Con mắt nào của cô thấy cậu muốn nói chuyện với Thời Chí thế?

Tiết Lam nhét di động vào tay Thịnh Lâm, sau đó chỉ về phía nhà vệ sinh, ý bảo mình muốn vào toilet, sau đó thì quay người rời đi.

Thịnh Lâm ngơ ngác cầm điện thoại, sau đó hai bên đầu dây bỗng lặng im.

Cách mấy giây, đầu bên kia truyền tới giọng của Thời Chí: “Thịnh Lâm, cậu tìm tôi có chuyện?”

Thịnh Lâm: “……”

Cậu rốt cuộc nên có chuyện hay là không nên đây?

Thịnh Lâm: “Không có gì, muốn hỏi thử phía cậu quay phim vẫn thuận lợi?”

Thời Chí nhẹ “ừ” một tiếng, “Vẫn ổn, tiến độ quay xem như bình thường.”

Thịnh Lâm “à” lên, sau đó cố ra vẻ thư thái thăm dò: “Cậu tìm Tiết Lam có chuyện gì sao. Lúc trước nghe bả nói hai người thường liên lạc, bả không làm phiền cậu chứ.”

Thời Chí ở bên kia rõ ràng ngập ngừng một lúc, “Không có. Cũng không có gì, đọc được chuyện tư sinh trên mạng nên hỏi thử cô ấy có về nhà an toàn hay không.”

Sau khi cúp điện thoại, Thịnh Lâm càng nghĩ càng thấy không hợp lý. Cậu tự nhận thấy mình cũng hiểu một chút về Thời Chí, với tính cách lạnh nhạt của cậu ta, nếu là quan tâm bạn bè, đoán chừng nhiều lắm là gửi tin hỏi thăm mà thôi.

Gọi điện qua quen thuộc thế này, tóm lại cứ cảm thấy có chỗ nào đó bất thường. Hơn nữa, hai người họ thi thoảng liên lạc có phải hơi nhiều rồi không?

Đúng lúc này Tiết Lam từ phòng vệ sinh đi ra, vì vậy Thịnh Lâm lại thăm dò hỏi: “Tôi thấy you và Thời Chí ở cạnh nhau hình như rất tốt nhỉ?”

Tiết Lam không quá để tâm, trả lời: “Cũng ổn lắm, cậu ấy là một người cực dễ ở chung, sao tự nhiên hỏi vậy?”

Nghe tới đây, Thịnh Lâm nhíu mày. Thời Chí dễ ở chung? Bả nghe dzụ này ở đâu thế?

Thịnh Lâm: “Không có gì, chỉ là hơi bất ngờ. You vậy mà có thể hợp nhau với Thời Chí.”

Tiết Lam liếc cậu, “Em nói gì đấy, chị và Thời Chí có thể hợp nhau bộ rất lạ sao. Thực ra con người cậu ấy trông có vẻ hơi lạnh lùng, nhưng đối xử với bạn bè không có gì để chê.”

“Còn nữa, cậu ấy là người thế nào không phải em rõ nhất ư. Hai người ở cạnh nhau lâu như vậy, lẽ nào còn có thể không biết cậu ấy là người ngoài lạnh trong nóng à.”

Thịnh Lâm: “……..”

Không được, cậu thật sự không nhịn được!

Thịnh Lâm cảm thấy hôm nay nói gì cũng phải giải thích rõ cho cô. Dù sao nhìn thái độ của cô thì cũng sớm đã thoát khỏi bóng đen thất tình rồi, cho nên bị đả kích khi sập phòng hẳn là có thể chấp nhận.

Thịnh Lâm thu hết dũng khí: “Thực ra, tôi và Thời Chí không phải loại quan hệ như you nghĩ, you đừng…”

Tiết Lam vẻ mặt buồn bực nhìn Thịnh Lâm: “Sao vậy, hai người cãi nhau rồi, sẽ không ầm ĩ tới mức chia tay đấy chứ.”

Mặt Thịnh Lâm tức thì đen xì: “You nói nhảm cái gì đó, chúng tôi căn bản không phải…”

Nhưng Tiết Lam căn bản không cho Thịnh Lâm cơ hội giải thích: “Thịnh Lâm à, em cũng lớn rồi không còn nhỏ nữa, thay đổi cái tính đại thiếu gia kia của em đ. Hai người ở bên nhau ấy à, không khỏi sẽ có lúc cãi vã…”

Cứ thế, Tiết Lam bắt đầu tận tình khuyên bảo thuyết giáo, Thịnh Lâm càng nghe đầu càng phình ra, muốn phản bác nhưng căn bản không cách nào chen vào được, khiến cậu thật sự vừa sụp đổ vừa cạn lời!

Tiết Lam nói một hồi lâu, đột nhiên hình như nhận ra gì đó, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thịnh Lâm: “Sẽ không đâu nhỉ, em cảm thấy quan hệ giữa chị và Thời Chí quá tốt nên trong lòng em có chút khó chịu sao? Trời đất ơi, vậy mà em cũng ghen được á, chị lấy nhân cách của mình….Mà thôi thề thốt làm gì, dù sao em cũng không tin nhân cách của chị.”

Haizz, không ngờ thằng nhóc Thịnh Lâm này vậy mà lại là chúa ghen, ngay cả chị ruột mình cũng chua lòm?

Thịnh Lâm: “……..”

Cậu giải thích với cô nhưng cô lại cho rằng cậu đang ghen? Thế này căn bản là không làm rõ được!

Bỏ đi, cũng lười để ý nữa!

Thịnh Lâm cảm thấy vừa rồi chắc đầu óc mình bị trúng gió nên mới cho rằng giữa cô và Thời Chí có gì đó. Cô “bịnh” như vây, căn bản khác tần số với người bình thường, Thời Chí chỉ cần không mù không khùng, đoán chừng sẽ không có bất cứ suy nghĩ nào với cô đâu.

Còn nữa, cứ cho là Thời Chí thật sự có ý định gì với cô đi nữa, nhưng cô như vậy, cũng có thể trực tiếp khiến người ta rút lui rồi!

Sau khi cạn lời hồi lâu, Thịnh Lâm lãnh đạm mở miệng: “Tiết Lam, tôi cảm thấy có câu này đặc biệt hợp với you.”

Tiết Lam khó hiểu hỏi: “Câu gì?”

Thịnh Lâm lặng lẽ nhìn Tiết Lam: “Mặt xinh đẹp, là nhờ dùng não thay vào!”

Tiết Lam ngẩn ra, “Wow, em cuối cùng đã thừa nhận chị đẹp rồi!”

Thịnh Lâm: “……”

You cũng thật biết cách get trọng điểm ghê!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play