Trích Tâm trở về Hoa kính, tự thiết lập riêng một kết giới cho mình bởi vì kết giới vốn có ở đây không ngăn cản được Đế tôn đi vào. Cô muốn tự nhốt bản thân mình lại, tạm thời không tiếp xúc với ai. Tuy nhiên trong lúc đang thi triển pháp thuật thì đột nhiên Hồng Dịch kiếm bay đến xuất hiện trước mặt Trích Tâm, cô nàng chỉ tay về phía kiếm mà tức giận: "Ngươi chọn ta làm chủ nhân vậy mà lại bị người khác có sức mạnh lớn hơn khống chế làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, ngươi còn mặt mũi đến gặp ta nữa sao?"
Hồng Dịch liền biến thành một anh chàng tuấn tú, khôi ngô khiến Trích Tâm giật cả mình: "Ngươi, ngươi là Hồng Dịch kiếm?"
Anh chàng cúi đầu xin chủ nhân tha tội. Hồng Dịch hút sức mạnh của Trình Đan và Đế tôn cho nên mới biến thành người. Đế tôn cũng dự đoán trước điều này cho nên lúc quay về Trường An điện, anh đã giải trừ phong ấn và độ tu vi của mình vào để kiếm nhanh chóng biến thành hình người. Hồng Dịch kể lại quá trình anh tu luyện như thế nào để có được hình hài như ngày hôm nay. Lúc trước Hồng Dịch là kiếm trấn giữ phủ, Tiên lực cũng không kém cạnh các tiểu tiên trên Thiên giới.
"Ngươi thuộc quyền sở hữu của Đế tôn mà sao không quay về bên cạnh ngài ấy đi, Sở Hoàng sư huynh cũng vừa mới mất, đây là thời điểm thích hợp nhất để ngươi nhận Đế tôn làm chủ nhân mới đó." Trích Tâm nói.
Hồng Dịch chỉ nhận chủ nhân mới khi chủ nhân cũ không còn nữa. Trích Tâm sống sờ sờ ở đây sao anh có thể đi nhận chủ nhân khác. Với lại Đế tôn dữ như vậy, ai dám làm tay sai cho anh. Lúc bị Đế tôn dùng hết sức mạnh kéo ra khỏi người Sở Hoàng, Hồng Dịch tưởng mình cũng tiêu tùng luôn rồi, anh bị trói ở một góc lâu như vậy khó chịu muốn chết.
Trích Tâm đi lại búng lên trán Hồng Dịch nói: "Ngươi thì hay rồi, bị trói như vậy đã khó chịu còn ta bị Đế tôn trói trên đài Thanh Long thì sao hả?"
Hồng Dịch ngạc nhiên, chạy lại nhìn xung quanh cô: "Chủ nhân không sao chứ? Có phải bị thương nặng lắm không?"
Trích Tâm an ủi Hồng Dịch: "Ta được Hoa thần trị thương rồi."
Anh liền nở nụ cười vui mừng, tuy nhiên Trích Tâm nói Hồng Dịch không thể đi theo cô. Bây giờ Trích Tâm đang ở Hoa kính, nơi này có kết giới, là địa phận của Hoa giới, nam nữ thọ thọ bất thân sao có thể ở cùng nhau được. Cô vẫn là khuyên anh nên quay trở về bên cạnh Đế tôn nhưng Hồng Dịch không chịu, cùng lắm anh biến lại thành kiếm, ở yên một chỗ là được rồi. Trích Tâm cũng đành bó tay, cô tiếp tục lập kết giới mới ở Hoa kính. Vừa xong quay qua thì Hồng Dịch đã biến lại thành kiếm nằm yên trên bàn rồi, Trích Tâm nhẹ nhàng ngồi xuống uống một hớp trà, tay thì vuốt nhẹ dọc theo thân kiếm và mỉm cười.
Tuy đã được Hoa thần trị thương nhưng nguyên thần bị tổn hại rất nhiều do chịu sét đánh khá lâu, nhiều đêm Trích Tâm thường nôn ra máu khiến cho cây kiếm vàng ở trên bàn không thể nằm yên được. Hồng Dịch liền hóa thành người đem chậu nước ấm và khăn sạch đến để lau vết máu cho chủ nhân. Đồng thời dùng sức mạnh của bản thân để trị thương cho cô. Đến sáng thì anh lại biến thành kiếm nằm yên trên bàn đợi chủ nhân tỉnh dậy. Hết đêm này qua đêm khác, Trích Tâm nhận ra có điều bất thường nên đã tỉnh dậy trong đêm thì thấy Hồng Dịch đang giặt chiếc khăn dính đầy máu. Cô nhẹ nhàng đi lại ngồi kế bên hỏi: "Ta nôn ra nhiều máu đến vậy sao?"
Hồng Dịch hoảng hồn quỳ xuống xin lỗi chủ nhân vì đã biến thành người nhưng chưa được sự cho phép của cô. Trích Tâm đứng dậy đi lại chiếc bàn gỗ ngồi xuống vừa rót trà vừa uống kèm lời khen cho sự chu đáo của Hồng Dịch bởi vì anh pha trà rất ngon. Hồng Dịch tiếp tục giặt khăn, vừa làm vừa hỏi Trích Tâm: "Chủ nhân còn giận Đế tôn lắm hả?"
"Sao ngươi lại nhắc đến ngài ấy ở đây?" Cô thắc mắc.
Miệng thì nói hùng hổ lắm nhưng chắc bên trong cũng đau lòng lắm, vẻ mặt thì tươi cười như thế kia nhưng cứ hễ nhắc đến ngài lại cảm thấy buồn bã vô cùng. Hồng Dịch rót chén thuốc bổ mang đến bàn cho Trích Tâm: "Thần đã nấu nồi thuốc bổ này cả đêm đó, chủ nhân mau uống đi."
Cô nắm lấy tay anh khẽ nói: "Là Đế tôn giúp ngươi thành người để ngươi đến đây chăm sóc ta có đúng không?"
Hồng Dịch bất ngờ vì đã bị Trích Tâm nói trúng tâm ý của Đế tôn nhưng anh chàng phản đối kịch liệt. Bởi vì anh không muốn làm cô phải buồn lòng. Như đã nói là anh đã cố gắng tu luyện để trở thành người với lại sau khi được Đế tôn thả ra thì anh chỉ có thể bay đi tìm Trích Tâm chứ thành người rồi anh cũng biết đi đâu về đâu đâu.
"Chủ nhân thật sự muốn đuổi Hồng Dịch đi sao?" Anh buồn bã nhìn Trích Tâm.
Cuối cùng cô cũng mềm lòng, cho phép Hồng Dịch sống ở Hoa kính trong hình dạng con người. Ngày mai cô sẽ dẫn anh đi ra mắt với Hoa thần và toàn thể Hoa giới, Hồng Dịch nghe vậy liền vui mừng khôn xiết, anh nhảy cẫng lên nhưng vẫn không quên đưa thuốc cho chủ nhân uống. Bản thân mình còn lo chưa xong vậy mà giờ có thêm một tên hầu cận bên cạnh nữa. Xem như Trích Tâm và Hồng Dịch có duyên là chủ tớ vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT