...

Chẳng hiểu sao tôi có cảm giác nó sẽ đồng ý nữa, nhưng cứ hi vọng đi có mất gì đâu. Sáng hôm sau, 15 phút đầu giờ tôi lết xác xuống chỗ nó nhờ nó khúc cuối khiêng kiệu nhưng nó đéo chịu, thằng mặt l*n. Năn nỉ được 1 2 lần gì đó thì tôi từ bỏ, lết xác rủ thằng khác cho có lệ chứ chắc chắn là tụi nó không đi rồi.

Tiết cuối, Đức Vũ cho cái Trang một cành cây khá xinh, tôi cũng muốn nên xin nó thêm một cây. Lúc ấy bạn cùng bàn tôi nói:

"Cây này ăn được đó"

"Đ éo tin"

Tôi vừa dứt lời với khuôn mặt nghi hoặc thì nó ngắt lá ở cây đó rồi bỏ vô miệng nhai, tôi thề là tôi nhìn chằm chằm không có rời...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play