Sáng hôm sau, khi Thư Vưu tỉnh dậy, cảm thấy sắc mặt Lận Minh Húc có chút u ám.
Bữa sáng hôm nay quay lại với sữa, trứng và sandwich như ban đầu, thỉnh thoảng ăn một lần cũng không tệ. Thư Vưu đang nhai nửa miếng sandwich, thấy Lận Minh Húc ngồi xuống bên kia bàn, bắt đầu ăn sáng mà không nói một lời.
Biểu cảm của đối phương vẫn như bình thường, nhưng đôi mắt hơi tối, sẽ không nhìn ra nếu không nhìn kĩ. Nhưng Thư Vưu ngồi đối diện nên có thể nhìn rõ. 
Thư Vưu không nhịn được hỏi: “Lận Minh Húc, tối qua anh ngủ không ngon sao?”
Lận Minh Húc bình tĩnh nói: “Không có.”
“Ồ...” Thư Vưu cũng không nghĩ nhiều, nhìn xung quanh, lại lên tiếng: “Lận Minh Húc, anh ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play