Bảy tháng sau Lễ Tái Nhậm Chức của mẹ Alex, Henry ước gì anh chưa bao giờ nghe thấy từ "tủ búp phê". Thế thì anh sẽ không phải quyết định xem sẽ đặt cái tủ ở đâu.
Nửa tiếng nữa Alex sẽ có mặt để giúp anh di chuyển nó, cơ mà Henry vẫn chưa biết phải để nó vào chỗ khỉ nào. Có lẽ là ở phía bên kia lò sưởi? Những lỡ anh muốn đặt một chiếc sofa ở đó thì sao? Mà anh muốn một chiếc sofa thông thường hay một chiếc sofa góc nhỉ (sectional sofa)? Nên đặt nó ở tầng trên trong phòng làm việc của anh không? Hay anh nên chừa chỗ cho tủ sách?
Anh khao khát được trở lại bãi biển, nhấm nháp hương vị ngọt ngào từ một trái dứa.
Mùa hè rực rỡ ấy đã qua lâu lắm rồi, kể từ khi Alex đóng gói đồ đạc lao ra khỏi căn phòng ở Nhà Trắng, gọi cho Henry và hỏi, "Anh có muốn biến mẹ khỏi cái châu lục này không?". Đầu tiên họ tới Dubai, sau đó là Lagos. À cả Rio nữa, kỷ niệm ấy đã xưa như trái đất. Rồi thì Buenos Aires với những chiếc lồng đèn trong đêm trăng khuya và Alex còn thả thính tay pha chế để được uống chùa mấy ly rượu. Từ tháng 6 đến tháng 8 năm đó là một quãng thời gian mơ hồ nhưng đáng yêu kinh khủng: Alex tựa đầu vào vai anh ngủ gục trên máy bay, Alex liệng cuốn từ vựng Bồ Đào Nha của cậu ra ngoài cửa sổ của một chiếc xe ô tô đang lao điên cuồng, cát rơi rớt ở những nơi không thể kể được, Alex Alex Alex. Những sàn diễn trải ra vô tận, những màn ngụy trang nửa vời, mấy bộ đồ bơi ngày càng nhỏ hơn cho tới khi họ hoàn toàn khỏa thân. Họ yêu nhau cuồng nhiệt với làn da rám nắng khỏe khoắn trong khi chu du tới khắp nơi trên thế giới.
Và giờ thì họ đang sống tại khu dân cư Park Slope (Brooklyn) - nơi Alex thuê phòng trên tầng hai của một căn nhà mặt phố, cách Henry chừng 2 dãy nhà.
Cả hai đều đồng ý rằng sống chung trong một khu phố trước khi dọn đến sống chung dưới một mái nhà là điều hoàn toàn hợp lý. Họ hiếm có cơ hội hẹn hò một cách bình thường— nếu "bình thường" ở đây bao gồm chuyện đội an ninh của cả hai đang đóng quân tại căn hộ trống cuối phố. Tuy thế, Henry vẫn muốn tình trạng này kết thúc.
Từ trước tới nay cả Alex lẫn Henry đều điên cuồng lao đầu vào làm mọi thứ, nhưng giờ đây anh muốn bước từng bước chậm rãi từ từ. Anh muốn tận hưởng từng đêm, từng phút, tận hưởng những lần đầu tiên đầy thèm muốn rồi để chúng tan ra chậm rãi trên đầu lưỡi như những viên đường anh từng lén lấy khỏi khay trà chạm khắc của bà hồi còn bé thơ. Anh muốn một cuộc sống thực thụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT