Thân Thành và Bình Thành một nam một bắc, thường ngày hai nhà cũng không thường qua lại.
Thế nên Minh Tự không ngờ Xán Bảo lại nhớ mãi không quên Trì Đảo.
“Em còn tưởng con nít đều dễ quên như cá vàng chứ.” Trên đường về phòng, Minh Tự nắm tay Lương Hiện mà lắc, nói tiếp: “Không ngờ con bé còn nhớ Trì Đảo, không chừng có duyên thật.”
“Duyên với nợ gì?” Lương Hiện không tán thành.
“Còn nữa, em với Sầm Hủ đã hứa sau này phải trở thành thông gia rồi nhé.” Minh Tự tiếp lời.
Lương Hiện đáp: “Xán Bảo mới từng này tuổi, em đã nghĩ đến sau này rồi à?”
Cô nói một câu, anh phải nói lại một câu cho được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT