Giữa bàn đặt một nồi lẩu uyên ương.
Bên cạnh là thịt thái lát, hải sản, nấm và rau củ thái mỏng, xếp thành hình tròn quanh nồi.
Hoàng hôn dần dần bao phủ xuống. Đèn trong nhà sáng rực, tấm kính thủy tinh phản chiếu hình ảnh ở phòng ăn, mùi thơm cay nồng bốc lên từ đáy nồi. Trong căn biệt thự lớn như vậy, khó có khi thấy được hơi thở cuộc sống như bây giờ.
Kỹ thuật dùng dao của Lương Hiện không biết được học từ đâu, những lát thịt được cắt mỏng đến mức có ánh sáng có thể xuyên qua, Minh Tự xếp thịt và các loại rau thật đẹp mắt, sau đó dùng điện thoại chụp lại để giữ kỷ niệm.
Sau khi chụp ảnh xong thì thịt cũng vừa chín tới, Lương Hiện gắp thịt vào bát cho cô, mùi thơm bốc lên nghi ngút.
Vốn dĩ Minh Tự cũng có thể ăn cay, nhưng kết quả sau vài năm du học, khẩu vị cũng nhập gia tùy tục. Ăn được hơn nửa đã bị cay đến chảy nước mắt.
Lương Hiện đưa khăn giấy cho cô: “Đừng ăn lẩu cay nữa, dùng nước bên này đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT