Ba chữ “Giống hay không” kia cô cố tình kéo dài, khiến Lương Hiện nhớ đến mấy chữ “vụng trộm” cô vừa nói.
Anh im lặng một lúc, đôi mắt hoa đào vốn có chút ngả ngớn cũng hơi cong lên, cười như không cười, hỏi cô: “Đây cũng tính là vụng trộm à?”
Anh cố tình hạ giọng để nhấn mạnh hai chữ “vụng trộm”, giọng nói khàn khàn cùng với ngữ điệu của anh không hiểu sao khiến câu hỏi thêm phần mờ ám.
Theo bản năng, Minh Tự cảm thấy anh lại sắp nói linh tinh rồi, nên vội vàng che miệng anh lại, có chút thẹn quá hóa giận, mắng: “Anh im ngay.”
Lương Hiện lại cười càng rạng rỡ hơn, hơi thở ấm áp phả vào lòng bàn tay cô.
Minh Tự vội vàng thu tay lại, tựa như bị bỏng vậy, lạnh mặt nói anh: “Em đi vào đây!”
Lương Hiện cười khẽ, một tay ôm lấy cô, sau đó cúi người xuống chạm vào khóe môi, thấp giọng thủ thỉ: “Vụng trộm thêm chút nữa nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT