Minh Tự khi say cư xử cũng không tệ, say rượu không ầm ĩ, chỉ im lặng ngủ.
Cô tựa người lên bàn, tóc dài đen nhánh như thác nước xoã ra một bên. Dưới ánh sáng đèn, trông mái tóc mềm mượt như tơ lụa.
Xuống chút nữa, chiếc váy hai dây màu xanh lục tôn lên da thịt trắng nõn như tuyết, bờ vai mỏng manh, thấp thoáng lộ ra xương cánh bướm xinh đẹp.
Lương Hiện không thể đánh thức cô, đang định khom lưng ôm người lên, nhìn đến cánh tay và bờ vai trần của cô bèn dừng lại, cởi áo vest đắp lên cho cô.
“Đi đây.” Anh ôm lấy Minh Tự, tùy ý chào hỏi bọn Thành Dục rồi sải bước nghênh ngang bước đi.
“Anh Hiện soft nhũn cả người.” Thành Dục nhìn bóng dáng của anh, làm tư thế ôm công chúa, nhìn mình rồi trầm tư: “Sao tao lại giống như đang chuyển gạch thế này?”
Kha Lễ Kiệt bình tĩnh nói: “Còn phải hỏi, trông thế nào phụ thuộc vào nhan sắc cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play