Trên cầu vượt, chiếc Bentley đen lao vùn vụt trên đường, hắt nước mưa tung tóe.
Bầu không khí trong xe lặng im hiếm thấy. Hai vị đại thiếu gia và đại tiểu thư ngồi ghế sau kia từ khi lên xe chưa từng cất lời, đến mức Thạch Thái – một người nếu không cần thiết tuyệt đối sẽ không mở miệng đã vinh dự trở thành người nói nhiều nhất vào lúc này, chỉ bởi vì một câu “Chào Minh tiểu thư” lúc lên xe.
Minh Tự chống cằm, nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ, cố gắng giữ bình tĩnh như chưa từng có gì xảy ra.
Lương Hiện đặt tay lên thành ghế, ngón tay khẽ gõ vào chỗ đựng đồ nơi tay vịn. Rõ ràng anh chẳng hề làm gì, nhưng Minh Tự chỉ cần nhìn một mắt thôi cũng thấy thái độ nhàn rỗi và khóe môi thoáng cong kia của anh cực kỳ khả nghi.
Cô nhiều lần muốn chất vấn, nhưng lại sợ tự lấy đá đập chân mình nên đành phải miễn cưỡng kiềm chế lại, ép mình di dời sự chú ý sang nơi khác.
Lúc này, điện thoại rung lên, Minh Tự mở ra xem thì thấy Lâm Hề Gia trả lời tin nhắn của mình, “Cậu đừng nói nữa, dù cách màn hình mà mình vẫn cảm thấy như bản thân đã chết rồi.”
“Nằm chết.JPG.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT