Có lẽ là bởi vì Lục Hằng mang lá cây của cây sinh mệnh cổ, mỗi một Tinh Linh Đêm đều nở nụ cười thân thiện với cậu. Nhìn thấy thái độ của những Tinh Linh Đêm này, Lục Hằng hỏi: “Tại sao đều nghe đồn Tinh Linh Đêm trước giờ không cho bất kỳ sinh linh của chủng tộc nào khác bước vào rừng Tinh Linh?”
Chuyện này hoàn toàn không phải chuyện không có thật, rất nhiều người mạo hiểm khi bước vào rừng Tinh Linh, đều sẽ bị mũi tên nhọn đuổi ra ngay lập tức.
Camberru nói: “Người mạo hiểm từ bên ngoài đến rừng Tinh Linh, đều là muốn tìm kiếm nguồn tài nguyên của các loại thảo dược quý hiếm ở đây. Bây giờ cây mẹ quá yếu ớt rồi, sức mạnh sinh mệnh muốn duy trì khu rừng rậm này đã vô cùng khó khăn, không thể bị người ngoài đến đây cướp đoạt nữa. Vì để bảo vệ cậy mẹ, cho nên bọn tôi mới đuổi toàn bộ người có ý định đem thứ gì đó từ rừng Tinh Linh đi.”
“Tinh Linh Trắng đó không thể sử dụng sức mạnh tự nhiên cũng là bởi vì cái này sao?” Lục Hằng cứ cảm thấy chuyện Tinh Linh Trắng rời khỏi rừng Tinh Linh, chắc là có ẩn tình khác.
“Không.” Camberru lắc đầu: “Tinh Linh Trắng không thể sử dụng sức mạnh tự nhiên nữa, là bởi vì bọn họ đã chủ động cắt đứt quan hệ với cậy mẹ.”
Camberru dừng một lát, tiếp tục nói: “Tôi sinh ra ở thành phố Nguyệt Quang. Thông tin tinh linh thế hệ mới bọn tôi nhận được liên quan đến cây mẹ đều là nói cây mẹ đã bị ô nhiễm, đã trở thành nguồn gốc tội ác, Tinh Linh Trắng vì để tránh khỏi sa đọa, mới rời khỏi rừng Tinh Linh, xây dựng thành phố Nguyệt Quang. Cho đến sau khi tôi nghe theo lời kêu gọi, thiết lập lại quan hệ với cây mẹ từ đầu, mới biết được, Tinh Linh Trắng là kẻ hèn nhát vứt bỏ cây mẹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT