Lúc Lục Hằng mở mắt, trước mắt là một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đang quỳ dưới đất. Trên tấm lưng rộng lớn của người nọ có một con chim ưng được thêu bằng chỉ vàng, sinh động như thật. Hắn cúi thấp đầu, tay phải đặt lên ngực trái, bày ra tư thái thành kính.
Từ góc độ của Lục Hằng chỉ có thể nhìn thấy mái tóc nâu đậm dày của người nọ, nhưng cậu cũng đoán được người này là ai. Hoàng Đế Surrey của đế quốc Bergo. Kết hợp với việc bản thân đang cầm vương miện, cho dù chưa sắp xếp lại được toàn bộ ký ức song Lục Hằng cũng biết, đây là nơi mà Surrey lên ngôi.
“Thần chủ ban vinh quang cho ngài.” Lục Hằng đặt vương miện lên đầu Surrey, lấy cây quyền trượng từ Hồng y bên cạnh rồi nhẹ nhàng chạm lên vai trái của Surrey.
“Nguyện thánh quang cùng tồn tại với đế quốc Bergo.” Surrey cúi thấp người, hôn môi lên mũi giày của Giáo Hoàng.
Gương mặt Lục Hằng lộ ra vẻ dịu dàng song không kém phần cao thượng, trong lòng lại có phần không được tự nhiên. Ở thế giới thần quyền này, hôn lên giày của Giáo Hoàng được mọi người coi là việc cực kỳ vinh quang không gì sánh nổi.
Chẳng lẽ vì sau này Surrey nhớ lại việc này cảm thấy nhục nhã, cho nên mới giết chết Giáo Hoàng đấy chứ, Lục Hằng bắt đầu suy nghĩ miên man trong lòng. Trình tự tiếp theo có phần dài dòng không thú vị. Bảy vị hồng y giáo chủ bắt đầu niệm lời ca tụng dài hơn vạn âm tiết. Còn Lục Hằng, thân là Giáo Hoàng bệ hạ cao quý, chỉ cần ngồi trên ghế cao xa hoa trên kia nhìn là được. Đây cũng là thời gian để cậu sắp xếp lại ký ức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT