Ngồi trên cành cây, Lục Hằng nhìn bầu trời trong như nước được vầng trăng chiếu sáng xuyên qua khe hở giữa cành cây. Vào buổi tiệc chiêu đãi buổi tối, Lục Hằng đã được nếm thử đủ loại đồ hộp trong lương thực của hành quân đúng như ý nguyện. Ngoại trừ thịt hộp trong cơm trưa, còn có đồ hộp như thịt kho tàu và thịt lợn viên. Mặc dù mùi vị chắc chắn không ngon bằng đồ tươi sống nấu trực tiếp, nhưng bây giờ cơ thể này ăn xong, cảm thấy mùi vị ngon đến mức muốn nuốt cả lưỡi.
Sau khi Lục Hằng ăn no rồi lại tùy ý đi dạo tiêu cơm, cậu nhìn thấy một cây cổ thụ có vẻ đã mấy trăm năm tuổi. Vì có chút mệt mỏi nên Lục Hằng đã nhảy lên cành cây tìm một chỗ nghỉ ngơi. Ngay khi cậu sắp chìm vào giấc ngủ, dưới tàng cây truyền đến tiếng có người nói chuyện.
“A Mục, cậu và Tiểu Nhạc có chuyện gì vậy. Tôi vốn không muốn quan tâm đến chuyện cá nhân giữa hai người đâu, nhưng hôm nay đã ảnh hưởng đến toàn đội, tôi không thể bỏ mặc không quan tâm được.” Đó là Tần Dật và Mục Phi.
Lục Hằng có hơi do dự, nghe lén cuộc trò chuyện của người khác là không hay, nhưng lại có thể thu thập thêm tin tức về Giang Tư Nhạc. Trong lúc cậu đang bối rối, Mục Phi nói.
“Tiểu Nhạc luôn không thích tôi chăm sóc Dung Hi. Tôi đã giải thích lý do với cậu ấy rồi, vốn dĩ cậu ấy cũng đã miễn cưỡng chấp nhận rồi. Nhưng tôi cũng không biết tại sao, bắt đầu từ hai tháng trước, sự thù địch của cậu ấy với Dung Hi đột nhiên lại nhiều hơn.”
“Phan Dung Hi làm sao? Lúc đưa cậu ta vào đội, cậu chỉ nói cậu ta là đàn em của cậu, mà tôi thấy cậu cũng rất quan tâm đến cậu ta.” Tần Dật cau mày. Để kích thích dị năng của Phan Dung Hi, Mục Phi đã làm hết sức mình, chỉ cần có một tinh hạch thích hợp đều sẽ đưa cho cậu ta trước tiên.
“Dung Hi thật sự rất đáng thương. Ba thì nghiện rượu, mẹ không chịu nổi cảnh bạo lực gia đình nên đã bỏ đi khi cậu ấy còn nhỏ. Chỉ còn lại cậu ấy là người duy nhất ở lại đối mặt với người cha nghiện rượu, không có việc gì cũng bị lôi ra đánh đập. Dù trong hoàn cảnh như thế, cậu ấy đã tự mình nỗ lực giành được học bổng toàn phần và đi học cao học.” Mục Phi nói: “Cậu ấy với tôi học chung một giáo sư. Sau khi biết chuyện này, tôi không thể không để ý đến cậu ấy nhiều hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play