Bánh Su Kem là con mèo mà gia đình Tần Dật nuôi từ hồi anh còn nhỏ. Bánh Su Kem là một con mèo mướp với đôi mắt màu hổ phách, nó có bộ lông bồng bềnh, sờ lên mềm mại và rất dễ chịu. Dù đã nhiều năm trôi qua vậy rồi, anh vẫn có thể nhớ cảm giác như mình là cả thế giới của Bánh Su Kem khi nó nhìn anh.
Người thanh niên ấy càng đi càng gần, Tần Dật cảm thấy tay mình hơi ngứa ngáy, rất muốn vuốt ve mái tóc trông có vẻ vô cùng mượt kia. Sau đó xem xem có phải người đó sẽ dùng con ngươi màu hổ phách tĩnh lặng nhìn mình hay không.
Trong quãng đường đồng hành ngắn ngủi này, Phan Dung Hi đã hiểu được sâu sắc tính cách của Lục Hằng. Nếu không chủ động nói chuyện với cậu, e là người này sẽ có thể giữ im lặng đến tận địa lão thiên hoang.
“Đội trưởng Tần, đàn anh, Tư Nhạc, đây là ân nhân cứu mạng của tôi, Vân Lan.” Phan Dung Hi chủ động giới thiệu Vân Lan cho ba người nhóm Tần Dật.
Cậu ta gọi Mục Phi một tiếng đàn anh là vì ngày xưa học nghiên cứu sinh, họ theo cùng một giáo viên hướng dẫn và Mục Phi vẫn luôn quan tâm tới cậu.
“Vân Lan, đây là Tần Dật, Mục Phi, Giang Tư Nhạc. Chúng tôi đều cùng một đội, lần này cùng nhau ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.” Phan Dung Hi lại nói với Lục Hằng.
Giang Tư Nhạc là người trùng sinh. Cấp bậc nhân viên của Lục Hằng không đủ, tài liệu có được không tính là chi tiết. Cậu chỉ biết rằng đây là vị diện phát sinh được tạo ra bởi người trùng sinh, điểm mấu chốt chắc nằm trên người cậu ta. Còn trùng sinh giả đã làm gì, mối quan hệ xã hội của cậu ta vân vân, Lục Hằng chẳng biết gì cả. Có điều vận may của cậu cũng không tồi, tìm đại một người dẫn đường cũng có thể nhặt được người bên cạnh nhân vật chủ chốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play