“Bạch Lê đó thì hay rồi, thừa dịp hỗn loạn đã chạy khỏi ranh giới chùa Phạm Âm, giờ không biết đã trốn đến nơi nào rồi. Chùa Phạm Âm đã bị phá hủy một nửa, toàn bộ giới tu tiên của Nhân tộc đang tập hợp lực lượng, chuẩn bị lên lên Yêu tộc chúng ta để đòi một lời giải thích.” Khê càng nói càng tức, chắc hẳn giờ này nếu như Bạch Lê ở trước mặt, e rằng phải bị nàng ta băm thành tám mảnh.
“Vậy còn Dịch Không là chuyện gì vậy?” Thốt ra hai chữ này, Lục Hằng đã cảm thấy đáy lòng mình có vô số cảm xúc khác thường dâng lên, y cố gắng đè xuống, không để Hồ Vương nhìn ra một chút khác thường.
“Tin tức bên Thử tộc, nói chùa Phạm Âm đã tìm hắn ta mấy trăm năm đều không có tung tích. Lại không biết vì sao, khoảng thời gian trước đại sư Dịch Không đột nhiên xuất hiện ở chùa Phạm Âm, sau đó bị nhốt trong chùa.” Khê nhanh mồm nhanh miệng, nhưng cũng không phải người không có não. Mặc dù trong lòng Khê thấy khó hiểu vì sao Vương lại không biết gì về hành tung của Vương hậu gần mấy trăm năm, song cũng biết đây là chuyện tình cảm của bề trên, không phải là điều nàng ta có thể nhiều lời.
Trong khi hai người nói chuyện, một con chim giấy đỏ như lửa bay thẳng vào. Sắc mặt của Lục Hằng và Khê đều trở nên nghiêm túc, đây là chim giấy truyền tin chỉ dùng khi toàn tộc đang trong lúc nguy cấp.
Chim giấy đó vừa rơi xuống đất, mở miệng đã nói: “Vương, người tu luyện Nhân tộc đang khiêu chiến trước Chỉ Thạch.”
Chỉ Thạch.
Yêu tộc và Nhân tộc, từ xưa đến nay đã có giao ước lấy Chỉ Thạch làm ranh giới. Có thể qua lại giữa lãnh địa của nhau trong âm thầm, nhưng sẽ không bao giờ vượt qua Chỉ Thạch một cách quang minh chính đại. Bây giờ những môn phái người tu luyện này tụ tập trước Chỉ Thạch đã là khiêu khích đối với Yêu tộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT