Trong viện nhỏ chợt vang lên tiếng khóc nỉ non của trẻ con, song tiếng khóc ấy lại vô cùng yếu ớt. Bạch dùng phép thanh tẩy để làm sạch cho đứa bé, dùng chăn gấm bọc em bé lại và cẩn thận nâng niu đứa nhỏ. Tuy lần đầu làm cha nhưng gương mặt Bạch lại vô cùng đau thương, bởi vì hắn biết, cơ hội sống sót của đứa nhỏ này đã sắp tận, sợ là sẽ không còn sống được bao lâu.
"Là nữ nhi." Bạch nhẹ giọng nói với Vân Nương.
"Chàng bế con lại đây cho ta xem chút." Vân Nương cất giọng có phần yếu ớt.
Bạch do dự một lát, hắn vốn không muốn đưa đứa nhỏ cho Vân Nương vì sợ nàng đau lòng nhưng nhìn vẻ mặt chờ mong của Vân Nương hắn cũng không đành lòng từ chối.
Vân Nương ôm lấy đứa nhỏ, trên mặt là vẻ hạnh phúc và yêu thương của người lần đầu làm mẹ: "Ta và phụ thân con gặp nhau vào mùa hoa lê nở rộ, vì vậy tên con sẽ là Bạch Lê nhé, được không?"
Nàng cúi đầu nhẹ nhàng hôn xuống gò má của đứa bé: "Mong con cả đời vui vẻ hạnh phúc, bình yên vô sự."
Ngay sau đó, từ miệng Vân Nương bỗng phun ra một thứ gì đó và chui vào miệng của bé con trong lòng, nàng vốn không nuốt linh dịch của Thiên Diệp Liên xuống mà lại lén giấu ở dưới lưỡi.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Bạch ở bên cạnh cũng không kịp ngăn cản nàng. Đứa bé theo bản năng nuốt chất lỏng trong miệng xuống. Nhìn từ mắt thường cũng có thể thấy gương mặt vốn tái nhợt của bé dần hồng hào, tiếng khóc cũng to khỏe hơn rất nhiều.
Vân Nương giống như đã hoàn thành tâm nguyện, sắc mặt lập tức chuyển sang màu xám xịt, có lẽ vừa rồi chỉ là hồi quang phản chiếu mà thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT