Lục Hằng đang ngồi trên mình một con Kim Sí Bằng Điểu, hộ sơn đại trận bên dưới thỉnh thoảng lại ngưng tụ ra một luồng kiếm khí tấn công y. Mới đầu Lục Hằng còn kiên nhẫn phất tay áo đánh tan chứ càng về sau y càng lười không thèm phản ứng lại nữa. Dù sao thì bị thứ kia đánh vào người cũng không đau không nhột gì. Ngay cả lông của con chim y đang cưỡi tạm này cũng không rụng lấy một cọng.
"Thực lực của Nhân tộc bây giờ kém vậy sao? Nghe nói Thanh Tuyền môn cũng được coi như là một tông môn tầm trung kia mà?" Lục Hằng che miệng lại ngáp một cái. Nếu không phải sợ làm Bạch Lê bị thương thì y đã xé nát cái hộ sơn đại trận mỏng như tờ giấy này từ lâu rồi.
"Bẩm Vương, trừ mấy môn phái cao cấp có truyền thừa cả chục nghìn năm ra thì thực lực của Nhân tộc bây giờ thật sự không đáng để nhắc tới." Kim Sí Bằng Điểu là vật cưỡi tạm thời của Lục Hằng. Phải biết rằng nó đã mất rất nhiều công sức mới đánh bại được cả đống kẻ cạnh tranh mới chiếm được vinh dự để Vương ngồi lên lưng đấy nhé. Kim Sí Bằng Điểu lén lút lấy Lưu Ảnh Châu ra ghi lại hình ảnh và tư thế oai hình lúc này của mình, định sẽ đưa về khoe cho người trong tộc ngưỡng mộ một phen.
Chốc lát sau, một ông già râu tóc bạc trắng xuất hiện trong hộ sơn đại trận, trông dáng vẻ cực kỳ có phong phạm thần tiên.
"Bần đạo Thanh Không Tử, xin hỏi đạo hữu muốn gì?" Ông già kia chào Lục Hằng một cái, lễ nghĩa phép tắc không chê vào đâu được.
Lục Hằng không có kiên nhẫn đáp lại mấy cái kiểu cách lễ phép này của Nhân tộc nên đã ra hiệu cho Kim Sí Bằng Điểu trả lời.
"Đạo sĩ già kia, ngươi mà cũng xứng ngang vai ngang vế với Vương bọn ta à?" Kim Sí Bằng Điểu cũng là một nhân vật lợi hại trong Yêu tộc nên vừa há miệng đã phun ra một ngọn lửa. Ngọn lửa kia di chuyển cực nhanh. Thanh Không Tử không kịp phản ứng nên bị lửa liếm cháy rụi vạt áo, trông có vẻ khá nhếch nhác.
Cũng không thể trách Kim Sí Bằng Điểu ngang ngược được. Dù sao thì quan hệ giữa Yêu tộc và Nhân tộc xưa nay cũng không hề hoà hợp. Mặc dù nói rằng lần này Bạch Lê được tu giả môn phái cứu nhưng xưa nay nàng ta rất ngây thơ. Vậy nên người Yêu tộc ai cũng cảm thấy tu giả các môn phái ở Nhân tộc là một đám bụng đầy mưu mô sâu không thể dò được. Chỉ là từ trước đến giờ Vương để ý đến Bạch Lê, hơn nữa thực lực của Vương cũng đang bày ra đó nên mới không có ai dám bàn tán gì với việc Vương muốn đích thân đi đón Bạch Lê này thôi.
Vẻ mặt Thanh Không Tử thay đổi liên tục nhưng rất nhanh sau đó đã lộ ra dáng vẻ nhún nhường: "Là bần đạo nói bậy. Hai vị tiền bối có gì chỉ bảo?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play