Nghe được tình hình vết thương của Lục Hằng không gì đáng ngại, mặc dù lòng Công Tây Hạo thấy hơi tiếc nhưng hắn ta vẫn thấy yên tâm nhiều hơn. Vết thương của hắn ta vốn chưa lành, lúc nãy Nghiêm Chương ra ngoài, vì dùng Càn Khôn Âm Dương Bàn mà dẫn đến việc vết thương gần như không thể lành.
Lúc nãy Công Tây Hạo lo cho an nguy của Lục Hằng nên không nhận ra, giờ cảm xúc lo lắng đã qua, hắn ta chợt thấy đan điền ập đến cơn đau nhói. Hắn ta lảo đảo vài bước, gắng sức đi đến giường nằm xuống.
Lục Hằng thấy tình trạng của Công Tây Hạo, hơi lo bay qua. Y đậu lên ngực Công Tây Hạo mở miệng nói: “Ta xem vết thương cho ngươi.”
Giờ Công Tây Hạo mới nhớ ra vết thương này của hắn ta là do ai gây ra, còn chẳng phải là... Con chim trắng trước mắt này hay sao?
“Ngươi gửi linh hồn phân thân vào thân con chim trắng này bay tới đây để xác nhận xem ngươi có giết ma thành công không ấy nhỉ?” Công Tây Hạo lạnh lùng cười một tiếng: “Thấy ta chưa chết, có phải thất vọng lắm không?”
“...” Lúc nãy Công Tây Hạo này còn rất bình thường, nay lại không biết tại sao lại bắt đầu kỳ quặc, bỗng chốc Lục Hằng cũng không biết nên tiếp lời hắn ta thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play