Lục Hằng quay đầu lại, thấy Nghiêm Chương vẻ mặt hơi u ám đứng sau lưng mình.
"Sư tôn, chuyện này không liên quan đến hắn ta, ta đưa Xu Dao trở về trước. Người hãy yên tâm ở lại xử lý chuyện sau khi thi đấu." Dứt lời, Nghiêm Chương nhận lấy Nghiêm Xu Dao trong tay Lục Hằng rồi ngự kiếm rời đi.
Lục Hằng biết đệ tử này của mình là người rất biết tính toán, từ trước đến giờ chưa từng nói bừa, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến muội muội song sinh của hắn nên phải cẩn thận thêm vài phần. Nếu Nghiêm Chương nói chuyện này không liên quan đến tán tu, Lục Hằng cũng tin bảy tám phần.
Thêm việc Lục Hằng dùng thần thức quét lên người tán tu một lần cũng không phát hiện ma khí, xem ra đúng là không phải ma tu ngụy trang.
Lục Hằng trở lại Vấn Kiếm phong, tìm được huynh muội Nghiêm thị ở trong phòng trúc.
Nghiêm Xu Dao vẫn hôn mê trên giường như trước, nàng không có vết thương ngoài da, hô hấp đều đặn. Vừa rồi ở trên đài, Lục Hằng kiểm tranh nhanh một lượt mới phát hiện nàng đã hoàn toàn mất ý thức.
Đối với người bình thường, gặp chuyện cực kì đau khổ hoặc bị thương nghiêm trọng đều có thể mất ý thức. Nhưng với tu sĩ, nhất là một tu sĩ đã tới Trúc Cơ kỳ, những chuyện như vậy hầu như không thể xảy ra. Ngoại từ tu thân, tu sĩ còn chú trọng rèn luyện cả ý chí và ý thức, dù bị thương nặng hơn nữa cũng sẽ không mất ý thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT