Ngự kiếm chọc trời, núi sông vạn dặm lướt qua dưới chân. Không phải Nghiêm Chương chưa từng nhìn thấy cảnh sắc như bên dưới, hắn cũng từng là đại năng hùng mạnh nhấc tay lật núi một chưởng lấp biển. Nhưng lần nào hắn cũng luôn đơn độc một mình, gánh nặng trong lòng tựa núi nên chưa từng sống những phút giây thanh thản.
Đây là cảm giác dựa dẫm vào người khác ư? Nghiêm Chương cảm thấy cũng không hẳn là vậy, vì nếu không phải người này, có lẽ hắn sẽ không có tâm cảnh như hiện tại.
Nghiêm Chương nhìn bóng hình người phía trước, đột nhiên thấy lòng mình yên bình. Không biết vì sao, sau khi bái Lục Hằng đạo quân làm thầy, cảm giác bất an bấy lâu trong lòng hắn bỗng dưng mất sạch. Dù thế giới này bị kiểm soát dưới một sức mạnh không thể nắm bắt nào đó thì đã sao, rồi cũng sẽ có một ngày hắn chặt đứt bàn tay điều khiển số phận vô số người ở thế giới này.
Một thế giới huyền ảo bỗng xuất hiện ngay trước mắt Nghiêm Chương, vô số lối đi thênh thang được trải bằng vệt sáng vàng hiện ra trước mắt hắn. Hắn không quan tâm, chỉ chọn một lối đi trong số đó quyết tiến không lùi.
Lục Hằng đứng ở chóp Vấn Đạo kiếm khổng lồ, tốc độ ngự kiếm này gần như được tính là chậm với y, thầm tính toán thời gian tới tông môn rồi quyết định vẫn nên ngồi thiền tu luyện để không lãng phí quá nhiều thời gian để đi đường.
Lần ngồi thiền này, y chìm vào sự tu luyện, may mà y cũng không hoàn toàn quên hai đứa trẻ, còn để lại một tia thần thức cảm nhận tình hình xung quanh.
Không biết đã qua bao lâu, giọng nói hoảng hốt cuống cuồng của Nghiêm Xu Dao vang lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT