Tính tình trước nay của thân vương thế tử chẳng tốt là bao, nhất là khi Hạ Lăng Ngọc còn lộ ra vẻ mơ ước người hầu thân cận nhà mình.
Lục Hằng nhướng mày, nói thẳng: “Hạ Lăng Ngọc, có vẻ cậu rất hứng thú với người hầu riêng của tôi nhỉ?”
Lúc này Hạ Lăng Ngọc mới đưa mắt sang Lục Hằng, nhìn thấy vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt của thiếu niên xinh trai trước mắt, trong lòng cậu ta thầm cười nhạo nhưng ngoài mặt vẫn là vẻ bao dung nhân hậu: “Thế tử nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ thấy anh Ký Minh đây là một nhân tài hiếm có. Ở chỗ biên giới nguy hiểm như thế, chắc đã giúp anh khá nhiều nhỉ?”
Đây là đang ngầm nói mình là đồ ăn hại sao? Làm thấp mình đồng thời còn không quên lấy lòng Hạ Ký Minh. Lục Hằng dĩ nhiên biết rõ tâm tư của Hạ Lăng Ngọc, có điều bản thân nguyên chủ là một người thẳng tính, trước giờ cũng không hiểu được những ám chỉ vòng vèo trong mấy câu nói này.
Lục Hằng cũng giả bộ như nghe không hiểu, vẻ mặt tràn ngập sự lơ đãng: “Cho nên tôi ban cho anh ta họ Hạ cao quý, còn đưa anh ta ra khỏi hành tinh phế thải xa lắc xa lơ kia. Trở thành người hầu riêng của bổn thế tử cũng không phải vinh quang dễ dàng đạt được đâu.”
Hình như Hạ Lăng Ngọc bị câu trả lời của Lục Hằng chặn họng, mãi lâu sau vẫn chưa tìm được câu nào thích hợp để đáp lại. Sau một lúc lâu, cậu ta lại không cam lòng nói: “Tôi thấy tốt hơn hết vẫn nên hỏi thử suy nghĩ của anh Ký Minh đã, nhỡ đâu chính cậu ấy có những dự định khác thì sao? Ví dụ như Thân vương phủ có thể cho cậu ấy một suất đề cử thi đầu vào tại Học viện Quốc Tử, với năng lực của anh Ký Minh thì việc nhập học chắc chắn không thành vấn đề.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play