“Chờ đã.”
Lục Hằng vừa để tay lên tay nắm cửa thì nghe Hạ Ký Minh nói, cậu bèn quay lại nhìn đối phương: “Sao vậy?”
Hạ Ký Minh ngồi xổm xuống cẩn thận chỉnh ống quần của Lục Hằng, Lục Hằng nhìn đỉnh đầu của anh, vẻ mặt khó lường.
Dạo gần đây Lục Hằng đang đắn đo một chuyện liên quan tới cách Hạ Ký Minh nhìn nhận cậu. Sống chung lâu vậy, nếu Lục Hằng không thể nhận ra linh hồn quen thuộc này thì cậu là kẻ ngốc rồi.
Khoảng thời gian sau khi biến thành người trở lại, Lục Hằng cảm thấy cách chung sống của họ hơi kỳ, thái độ của Hạ Ký Minh rất lạ, hình như anh đã hoàn toàn coi bản thân là người hầu thân cận của Lục Hằng.
Lúc làm mèo anh lo liệu mọi thứ thì Lục Hằng còn hiểu nổi, suy cho cùng thì một con mèo muốn tự làm vài thứ vẫn hơi khó khăn, thế là cậu cứ thản nhiên để đối phương làm giúp. Nhưng lúc ở hình người mà Hạ Ký Minh vẫn lo hết cho cậu, cả chuyện như thay đồ anh cũng không cho Lục Hằng đụng đến dù chỉ là đầu ngón tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play