Lục Hằng còn đang nghĩ xem chuyện này có được xem là tự tạo nghiệt nên hết đường sống không thì một đôi tay nóng rực đã lặng lẽ đặt lên eo cậu.
Sau một hồi trời xoay đất chuyển, Lục Hằng thấy gương mặt như gió mát trăng thanh kia đang ở phía trên mình, chỉ là trong đôi mắt ấy lại lộ rõ sự vặn vẹo và điên cuồng. Sao hắn lại tỉnh nhanh như vậy chứ, rốt cuộc tâm ma này nghiêm trọng đến mức nào rồi.
“Đại ca, ngươi bình tĩnh lại.”
“Đại ca? Ta không muốn làm đại ca ngươi.” Hai tay Đoàn Phi Khanh vuốt ve eo Lục Hằng, rút phăng dây đai của cậu ra: “Có người làm đại ca nào lại làm những chuyện như thế với nghĩa đệ của mình cơ chứ.”
Đoàn Phi Khanh rất nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng lại khiến cậu không thể kháng cự được, hắn nắm chặt lấy tay Lục Hằng: “A Hằng, ngươi có thích không?”
Lại giở chiêu này, nếu như không phải do cậu dung túng thì người này sớm đã bị cổ trùng cắn chết rồi, buộc tay lại có tác dụng gì chứ. Mắt Lục Hằng sắp trợn lên đến tận trời rồi, đúng là bị điên mà, cách tư duy hoàn toàn không giống người bình thường chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play