Ngày liên hôn giữa hai nước cũng đã đến cũng đã đến Dạ Vân Tranh cùng mấy trăm binh mã hộ tống Dạ Quân Ly sang Tây Lương.
Tuy là ngày thành thân của mình nhưng anh 1 chút vui vẻ cũng ko có mặt mày u ám, giá y thì ko chịu mặt bị Dạ Vân Tranh dọa sẽ ko cho Giang Hành đi cùng cho nên miễn cưỡng mặc vào nhưng lại đẹp đến lạ lùng.
Về phía Vũ Cơ cô ngồi trước bàn trang điểm nhưng phấn son 1 thứ cũng ko động tay.
Phi Hoan bên ngoài bước vào móc bộ giá y đỏ rực đẹp đữ lên giá, tỷ mĩ chỉnh lại cho thẳng lúc này mới nhìn thấy Vũ Cơ ko trang điểm chỉn chu cả tỳ nẽ cũng ko có ai bên cạnh, Phi Hoan liền bước đến cầm lấy lược mà chải lại tóc cho Vũ Cơ
_ Phò mã gần đến rồi, nàng còn ngồi đây ko trang điểm, sắc mặt 1 màu u ám muốn dọa người ta chạy mất sao? ( mỉm cười) Để ta gọi bon họ vào làm cho nàng
Phi Hoan định xoay người đi gọi tỳ nữ thì Vũ Cơ nắm ống tay áo anh lại
_ Ko cần, là ta bảo bọn họ ra ngoài.
Thành hôn lần này ta ko có tâm trạng.
Ngay cả cái người sắp gả cho ta ra sao ta còn chưa biết mặt ...
Phi Hoan nhẹ nhàng nắm lấy tay Vũ Cơ vỗ nhẹ
_ Ta tin Vương Nữ ko gả 1 kẻ xấu xí cho nàng đâu...
_ Nhưng ta nghe đồn, hắn rất hung dữ tính khi lại khó gần....!Ta còn nghe hắn ko có thích nữ nhân.
_ Nàng nghĩ nhiều rồi, vương nữ yêu thương nàng như vậy so lại nỡ gả nàng cho kiểu người như vậy được chứ._ Để ta búi tóc cho nàng....
Phi Hoan từ tốn cẩn thận tết tóc lại cho Vũ Cơ, đội lên đầu cô 1 chiếc vương miện có đính 1 con khổng tước đẹp sắc xảo cúi cùng dùng tay chấm son ở lọ mà nhẹ nhàng bôi lên đôi môi nhỏ của Vũ Cơ, tay vừa chạm vào môi cô tim tẹ nhiên lại đập loạn tay cũng bắt đầu run anh bị vẻ đẹp thuần khiết của Vũ Cơ làm cho mất bình tĩnh lúc này chỉ tiếc ko hôn lên đôi môi nhỏ kia nhưng thân phận của anh ko cho phép anh làm quá với cô.
Phi Hoan vội rụt tay lại
_ Nàng đẹp lắm.
Thành thân lần này Phi Hoan chúc nàng bách niên giai lão..
_ Ta nạp chính thất huynh ko ủy khuất, lại ở đây trang điểm cho ta, may giá y hôm nay còn chúc phúc trong lòng huynh ko có thê tử là ta sao Phi Hoan?
_ Ta ko có....!Trong lòng ta ngoài thê chủ là nàng ta ko hề 2 lòng....
_ Được rồi ....!Cho dù ta nạp chính thất nhưng tuyệt đối ko để ai bắt nạt huynh.
_ Vũ Cơ! ta....
_ Ta ko quan tâm huynh là đang có chuyện gì khó nói ra nhưng ta mong 1 ngày huynh tình nguyện nói thật với ta .
_ Bẩm Nhị Công chúa người của Phò mã đã đến cổn thành rồi ạ
1 nữ lính gác vào bẩm báo
_ Ta biết rồi, ngươi lui đi.
Lúc này Vũ Cơ mới đứng dậy :
_ Cảm ơn huynh đã trang điểm cho ta đẹp như vậy..
Huynh về phòng nghĩ chuẩn bị đi
_ Vậy ta về phòng trước
Phi Hoan quay về phòng mà đầu vẫn mãi suy nghĩ về lời Vũ Cơ nói,
_ " Có phải nàng ấy đã nhận ra cái gì rồi ko? "
Đang lo lắng suy nghĩ thì Cốc Cốc tiếng gõ cửa vang lên
_Vào đi..
Có chuyện gì?
_ Thưa chủ tử đây là y phục mà công chúa đặc biệt cho người làm chản bị cho người, công chúa là muốn người mặc bộ y phục này hôm nay.
( Như Ngọc bê khay đựng y phục bước vào)
_" Ngày bận rộn như vầy mà nàng ấy vẫn nhớ đến ta sao? "
Nhìn Phi Hoan cứ trầm mặt nhìn bộ y phục Như Ngọc nhanh miệng nói
_ Công chúa rất yêu thương người đấy ạ...
_ Ngươi còn nhỏ, ko có hiểu hết đâu...
_ Tuy nô tỳ ko hiểu hết nhưng nô tỳ theo bên chủ tử lâu như vậy cũng nhận ra được sự quan tâm của Nhị công chúa với người mà.
Ngài ấy sủng người như vậy....
_ Như Ngọc!....Ngươi sau này đừng nói như vậy, lỡ như có ai nghe được sẽ phiền phức cho ta...
_ Ai dám có gan dám làm gì chủ tử chứ ...
_ Như Ngọc!....!Chuyện trong cung ko đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Sau khi Phò mã gã vào cung ta e rằng ....cái phủ Hoàng nữ này của Vũ Cơ ko được yên bình nữa.
Ngươi theo hầu ta lâu như vậy, lơ như sau này ta có bị thất sủng...!cũng sẽ ko để ngươi chịu khổ cùng
_ Chủ tử sao lại nói điều ko may như vậy.
Công chúa yêu thương người như thế lớn bé trong ngoài đều biết làm sao có ngày người thất sủng được..
_ ( mỉm cười) Đợi khi ngươi trưởng thành sẽ hiểu thôi....!Mau giúp ta thay y phục.
1 Canh giờ sau Kiệu Hoa cũng vào đến phủ Hoàng nữ Dạ Quân Ly bước xuống kiệu.
Giang Hành cũng đỡ lấy tay dẫn Dạ Quân Ly vào trong.
Sau lễ ra mắt , hành lễ sau đó đến nhập tiệc Dạ Quân Ly được đưa vào phòng ngồi đợi.
Vũ Cơ bị ép uống đến ngà ngà say sau khi mọi người ra về hết Vũ Cơ mới về phòng.
Dạ Quân Ly vì đợi lâu cảm thấy bực bội liền kéo khăn mặt ra nhìn thấy trên bàn có để sẵn rượu liền tự mình uống chưa kịp uống đến ly thứ 3 thì cửa bật mở Vũ Cơ đến nhìn cũng ko nhìn Dạ Quân Ly lấy 1 cái liền hướng về phía giường lớn mà cứ thế nằm xuống định ngủ 1 giấc vì bị rượu làm cho mệt nhừ phần vì cô cũng ko hứng thú với kẻ gả cho cô là ai bổn phận cưới hắn về vừa lòng mẫu hoàng là được..