Lý Uy sau khi nghe Lâm Nhã Nhu chủ đích danh mình liền phẫn nộ
- Tam công chúa có phải nhầm lẫn hay ko ? Kê xuất thân từ Tây Lương ko chỉ có ta tại sao người ko ngũi do thị vệ của Dạ Quân Ly làm chứ ?
- Giang Hành đi bên ta từ lúc hắn 10 tuổi ấn sâu khó trả , ta đối với hắn 1 ngày ko tệ làm sao lại gây thù.
Nhưng......!Lý Uy ngưoi thì có đấy.
Mau giải ngừoi vào đây
Dạ Quân Ly ra lệnh lập tức bên ngoài Giang Hành áp giải tên lén bỏ thuốc vào rựou ngày hôm đó ở doanh trại vào
- Nói đi ....!như ta hứa nếu ngưoi nói sự thật người thân của ngươi ta sẽ ko để liên luỵ đến ngươi ngược lại còn cho bọn họ 1 cuộc sống tốt.
Tên phạm nhân chần chừ vài phút liền gật đầu nói
- Tất cả mọi việc đều do Trương Tổng Quản sai khiến.
Hôm đó bà ta bảo nô tài phải bỏ độc vào rượu và nước trái cây của Phò mã và Nhị công chúa.
Nô tài chỉ làm theo sai khiến mong điện hạ cứ xử phạt nô tài tha cho ngừoi thân ta 1 con đường sống , nô tài còn mẹ già , vk và con nhỏ ngàn lần cầu xin tha mạng cho họ
Tên nô tài liên tục dập đầu cầu xin nước mắt , nước mũi cũng theo đó mà tuôn ra
Lâm Y Xuyên lúc này mới nói
- Giải ra ngoài xử trảm, ta tha cho thân quyến nhà ngưoi 1 mạng
- Đa tạ điện hạ , đa tạ Dạ Phò mã
Sau đó hắn liền bị đưa ra ngoài hành quyết , Lúc này sắc mặt của Lý Uy , Lâm Ngữ Khê và cả Trương Tổng quản đều cắt ko ra máu .
Vũ Cơ lúc này mới nói
- Trương Tổng Quản ! Bà còn gì để nói ko.
Lúc nãy Dạ Quân Ly nói độc là đến từ Tây Lương.
Ta nghĩ bà ko ngốc đến mức độ bao che cho kẻ thấy bà chết mà ko cứu chứ ? Nói đi , người đứng sau là ai ?
- Là Lý Uy Phò mã và Đại công chúa cùng nhau sai khiến ......
- Trương Hồng Anh ! Ta thường ngày đối với ngưoi ko tệ , ngươi hôm nay lại dám đổ oan cho ta.
Đi chết đi
Lâm Ngữ Khê nói xong liền rút kiếm 1 đao đâm vào ngực Trương Tổng Quản trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Nhưng cô ta đâu có ngờ làm như vậy càng khiến mọi người càng thêm nghi ngờ.
- Ta hôm nay.....!có chết...!cũng phải kéo các ngươi theo.
Uổng công ta trung thành đến khi gặp nạng lại mang ta ra gánh tội .....!( Trương Tổng Quản lúc này đã ngã nhào ra sàn miệng máu tươi ứa ra ko ngừng nhưng 2 mắt đầy căm hận mà nhìn Lâm Ngữ Khê cùng Lý Uy cố nói , sau đó liền đưa tay kéo vạt áo Vũ Cơ cố gắng nói
- Đáng thương......đáng thương.....Ngưoi cho rằng tha động vào Sở Phi Hoan ư ...!ta đây ko có cái phúc đó.
Kẻ động vào hắn là tỷ tỷ tốt của ngươi...Ư ư
Trương Tổng Quản vừa dứt lời , Vũ Cơ liền dùng dao găm luôn mang bên người trực tiếp 1 giao kết liễu bà ta ngăn ko cho Trương Tổng Quản nói thêm vì sợ Sở Phi Hoan bị tội lây.
Trương Tổng Quản chết oan ức 2 mắt vẫn mở chòng chọc , Vũ Cơ liền đưa tay ra vuốt mắt cho bà ta sau đó rút dao ra
- Người đâu mang ra ngoài chôn đi .
1 Lâm Vũ Cơ hèn nhát đến thấy máu còn ngất xỉu nay lại bọc dao trong người lại còn giết người ko chớp mắt làm tất cả mọi ngừoi có mặt ở đó đều nhìn cô ngạc nhiên, riêng chỉ có Dạ Quân Ly cười thầm
- “ Nàng ấy vậy mà vẫn mang theo con dao mà ta tặng “
Vũ Cơ sau khi đợi xác Trương Tổng Quản được khiên ra ngoài mới quỳ xuống
- Phi Hoan chàng ấy suốt ngày kề cận 1 bước ko rời khỏi nữ nhi , hoàn toàn ko có việc thông gian với Đại tỷ.
Cầu xin Mẫu Hoàng đừng trách tội chàng ấy
- Nếu con đã nói vậy , thì ta vỏ qua
Lâm Ngữ Khê lúc này vội quỳ xuống
- Mẫu hoàng minh giam nhi thần ko hề có ý định hãm hại Muội muội là bọn chúng cấu kết nhau hãm hại nhi thần .
- Con lớn như vậy điều gì con làm trong lòng ắt rõ nhất.
Ta ngồi ở đây từ khi Lý Uy đến cũng ko phải là bù nhìn.
Nhưng ta ko ngờ tại sao lại hại cả Dạ Quân Ly ?
- Mẫu hoàng ! Ngừoi nói vậy là ko tin con.
Con ko có làm ngừoi hãy tin con.
Con biết tội hãm hại hoàng tộc mưu hại tỷ muội sẽ bị tội gì không ?
Sự việc vừa qua ta đều tra ra nhưng ta chưa kịp xử phạt thì có kẻ đã tìm đến rồi.
- Mẫu Hoàng ! Con.....
- Người đâu truyền lệnh.
Đại công chúa Hoàng thái nữ âm mưu mưu hại dòng tộc nay hạ làm cách cách bị cắt chức , Tước đi phong vị Đại Tướng Soái.
Giam lỏng trong phủ 1 đời ko được ra ngoài .
- Mẫu hoàng ! Con là con gái của người mà ....!tại sao lại đối với con như vậy ?
- Công tư phân minh .Có tội ắc phải chịu.
Ta đây ko giết con là may mắn lắm rồi còn ko mau lui về .
Lâm Ngữ Khê cắn răng nghiến lợi ko nói thêm được gì đành cúi đầu
- Đa tạ mẫu hoàng ân điển.
Nhi thần cáo lui
Lúc đi ngang qua Vũ Cơ ko quên nói nhỏ
- Ta với ngưoi còn chưa xong đâu .
Lúc này Dạ Quân Ly mới nhìn Lý Uy nói
- Lý Uy! Ta với ngưoi ko thù ko oán tại sao lại hãm hại ta
- Hahaaaaa ( cười lớn) Ko thù ko oán.
Đúng là nực cười, con người Lý Uy ta có ơn sẽ trả có thù ắt sẽ báo.
Mẫu thân ta là mẫu thân ngưoi giết , còn ta ......!lại bị thay thế ngươi gả cho Lâm Ngữ Khê.
Nỗi đau vừa mất đi mẫu thân , chữ hiếu chưa trả tang trắng chưa đội liền éo ta lên kiệu gả đi.
Ta hỏi các ngươi có còn tình người ko ?
- Mẫu thân ngưoi là ai ?
- Mẫu thân ta là Hạ Hầu tướng quân .
- Mẫu thân ngươi âm mưu tạo phản hạ độc hoàng thượng cho nên mới chém đầu nể tình bà ta có công cho nên giữ lại mạng cho ngươi đồng thời không tru di cửu tộc.
Thấy ngươi có tài mẫu thân ta ko muốn ngươi cả đời bị tiếng xấu của mẫu thân ngưoi ảnh hưởng , dù sao ngưoi cũng là con của Tướng Quân cho nên mới để ngươi thay ta gả cho Đại công chúa.
Tất cả đều tốt cho ngươi.
- Tốt cho ta ? Cái gì là tốt cho ta ? Các người đều là 1 lũ ngu ngốc , các ngươi làn sao hiểu được chứ.
Ta vốn chỉ muốn 1 cuộc sống bình thường , nhưng từ khi gả cho Lâm Ngữ Khê cô ta ban đầu dày vò ta nhưng ta nén chịu mà cố lấy lòng cô ta.
Lúc đó ta nghĩ nếu đã bước lên rồi ngại gì ko ngồi vào vị trí cai quản lục cung nhưng đáng tiếc cô ta lại phụ ta.
Ta hận ta hận tất cả các ngươi
Vừa dứt lời Lý Uy nhào đến định ra tay với Dạ Quân Ly nhưng đã bị các thị vệ bắt giữ
- Thả ta ra .....!ta phải giết hắn
- Giải xuống ( Phó Quan ra lệnh )
- Phó Quan ! Truyền lệnh , Lý Phò mã âm mưu phẩn nghịch lệnh giờ mùi ngày mai xử tử
- Tuân lệnh
- Sự việc cũng đã giải quyết các con đều bình an , Nhã Nhu theo ta có việc.
Vũ Cơ thân thể ko tốt trở về đi ..