_ Ta thật sự ko hề có ý xem thường chàng.
Nghe ta nói được ko?
Dạ Quân Ly nghe Vũ Cơ nói anh cũng quay lại đối mặt với cô.
Vũ Cơ nhẹ nhàng nắm lấy tay anh đặt lên ngực trái của mình.
_ Ta....!muốn làm nên đại sự.
Không tránh khỏi hậu cung nhiều phi tần.
Nhưng ở đây....!chỉ có 1 người là chàng.
_ Ta hy vọng, chàng sẽ hiểu ta mà giúp ta...!đôi khi mọi chuyện vì bất đắc dĩ ta phải làm.
Dạ Quân Ly cũng đỏ mặt khi tay anh chạm phải ngực cô hơi ấm từ lớp áo mỏng cũng mạnh mẽ truyền sang tay anh, lúng túng Dạ Quân Ly rụt tay lại.
_ Vậy nàng đối với Sở Phi Hoan là bất đắc dĩ.
?
_ Có thể nói như vậy.
Có 1 số chuyện ta ko thể nói với chàng bây giờ.
Nhưng ta mang ơn 1 người vì ủy thác từ người đó, cho nên ta không thể để Phi Hoan bị ủy khuất.
_ Nàng có biết sau lưng nàng hắn làm những gì ko?
_ Biết chứ....!Mọi chuyện huynh ấy làm...!ta đều biết.
Chỉ là....!ta đợi đến ngày huynh ấy tự nguyện nói ra.
_ Nàng như vậy lại chấp nhận hắn lừa gạt ư?
_ Phi Hoan ko giống chàng.
Gia thế ko tốt, lớn lên bị người khác ức hiếp, mẫu thân lại qua đời từ lâu.
Người thân cũng ko còn nhiều nhưng đa phần đều ghẻ lạnh với huynh ấy, nếu như người huynh ấy cam tâm hy sinh nhiều như vậy thì có lẽ rất quan trọng...!nếu như ta trong tình huống ấy...!ta cũng sẽ làm vậy.
Huynh ấy tính tình lương thiện, tuyệt đối sẽ ko làm ra loại chuyện quá đáng.
Chỉ là thất thân vs tỷ tỷ ta cũng ko sao? Dù sao ta vs huynh ấy cũng ko có gì, ràng buộc 1 đời ở hậu cung cũng bất công vs huynh ấy.
_ Hóa ra nàng đều biết....
_ Quân Ly! Chàng vì ta, mà xem như ko có chuyện gì xảy ra có được ko?
_ Chỉ cần hắn làm điều gì liên lụy đến nàng, ta tuyệt đối ko tha cho hắn.
Ta ko cần biết hậu cung của nàng có bao nhiêu nam nhân nhưng người bước lên giường của nàng mỗi tối chỉ có thể là ta.
_ Đ....được...!( đỏ mặt)
Cái khí chất của nam nhân trước mặt làm Vũ Cơ giọng nói cũng ko được rõ ràng, cô cảm nhận được sự an toàn khi ở bên cạnh người này.
Dạ Quân Ly tính khí cao lãnh nhìn người khác lúc nào cũng với ánh mắt lạnh lùng, nhưng đối với Vũ Cơ hắn như trở thành 1 kẻ khác cái dáng vẻ kiêu ngạo đó ko còn nữa , thứ gì hắn đã để mắt đến tuyệt đối sẽ ko để kẻ khác chạm vào.
Nghĩ đến đây Dạ Quân Ly bất chợt ôm lấy Vũ Cơ.
Vũ Cơ cũng ko phản kháng để mặc cho hắn ôm.
Dáng người được nói là khá cao của cô như vậy mà khi đứng gần Dạ Quân Ly thì chỉ mới đến ngực anh, vì thế cho nên cô nghe rất rõ tiếng tim đập đều đều của Dạ Quân Ly, cô đưa tay ôm lấy anh.
Hy vọng kiếp này tái sinh gặp Dạ Quân Ly ko phải 1 sai lầm.
Tập hợp quân lính, mọi thứ đều chuẩn bị sẵn sàng để ra chiến trường .Nhờ lúc ở thời hiện đại cô rất thích thú môn Sử , trong đó có kể lại cách các nước điều binh đánh bại nước khác may thay cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Cho nên đem lú thuyết áp dụng thực tế, không ngờ chỉ 10 ngày sau đó quân Liêu nỗi tiếng hung tàn đã bị dẹp sạch, rút quân về nước.
Sau khi trở về doanh trại mọi người đều tán thưởng Vũ Cơ, vì thế Phó Quan đã mở 1 đại tiệc ăn mừng thắng lợi.
Cùng lúc này người của Lâm Ngữ Khê được cài vào từ trước đã lén bỏ thuốc vào rượu của Dạ Quân Ly và đồ uống của Vũ Cơ.
Như mọi khi đồ ăn thức uống của Vũ Cơ đều do chính tay Sở Phi Hoan chuẩn bị đang lúc đặt thức ăn và trà vào khay thì 1 tên hạ nhân đến
_ Trắc phò mã! công chúa điện hạ nói muốn gặp ngài.
_ Ồh _ Ta tới liền.
Sở Phi Hoan nhanh chóng đi đến gặp Vũ Cơ, đợi anh đi khỏi tên hạ nhân đó lẻn vào phòng bỏ thuốc độc vào
Trong lòng vui thầm khi Vũ Cơ gọi mình đến, nhưng khi vừa bước vào phòng thì cũng có Dạ Quân Ly ở đó, Sở Phi Hoan lúng túng
_ Ta....ta làm phiền rồi
_ Khoan đã! Huynh có chuyện muốn nói với ta sao?
_ Ta....!ko...!ko có..
Lúc nãy hạ nhân bảo nàng muốn gặp ta cho nên ta đến đây gặp nàng
Sở Phi Hoan định quay đi nhưng Vũ Cơ đã gọi lại
_ Ta ko có gọi huynh.
Nhưng mà đã đến rồi thì lại đây ngồi đi ta có cái này cho huynh
Sở Phi Hoan bước lại ngồi xuống, Vũ Cơ đã lấy trong hộp ra 1 chiếc vòng tay màu Xanh Ngọc được đan bằng tơ dệt lại với nhau trong rất đẹp mắt , cô kéo tay Sở Phi Hoan nhẹ nhàng đeo lên.
_ Vũ Cơ cái này là.....!( Sở Phi Hoan ngạc nhiên hỏi, bởi vì thời đó tơ sợi rất đắt tiền còn được đan dệt công phu như vậy đương nhiên là vật có giá trị, cho nên Sở Phi Hoan vừa ngạc nhiên vừa ngại ngùng khi Vũ Cơ tặng cho mình vật đắt tiền như vậy.
_ Là ta tự làm đấy, từ lúc huynh vào phủ Hoàng Nữ.
Ta chưa tặng huynh gì cả cho nên xem như 1 chút thành ý của ta.
Huynh có thích ko?
Vũ Cơ mỉm cười nói
_ Thích, ta đương nhiên rất thích.
Chỉ cần là vật nàng tặng ta đều thích.
Sở Phi Hoan vui vẻ cười nói.
Nhưng ko ngờ sắc mặt của Dạ Quân Ly đã khó coi từ khi nào.
_ Huynh thích là được rồi.
_ Yến tiệc sắp bắt đầu rồi.
Ta đi chuẩn bị điểm tâm cho nàng đây.
Đợi Sở Phi Hoan rời đi Vũ Cơ mới nắm lấy tay Dạ Quân Ly.
_ Sắc mặt làm sao lại khó coi vậy
_ Ta ko có, nàng trang điểm lại đi rồi ra.
Yến tiệc sắp bắt đầu rồi.
Dạ Quân Ly bực bội nói rồi đứng dậy.
_ Ta chưa cho chàng đi , xem cái này.
Nếu ko thích thì hẵng đi.
Vũ Cơ nói rồi bước đến trước mặt Dạ Quân Ly mở hộp ra bên trong là 1 chiếc hoa tai được khắc tinh xảo, trông rất nam tính.
_ Cái này ?....
_ Ta tuy ko tự làm được nhưng do chính tay ta vẽ mẫu rồi đưa cho bên hoàng kim làm.
Ta cố ý mang nó theo để khi có cơ hội mới tặng chàng..