o

“Bé, bé con à.” Lịch Duyệt Tinh bình tĩnh, “Nhóc đừng để bị mấy cái tên truyện này lừa, thật ra tên của nó chỉ hơi khoa trương tí tẹo thôi chứ nội dung viết cũng ổn lắm, không phải thật sự bá đạo, xấu bụng vậy đâu…”

Túc Minh Khiêm gật đầu: “Tôi hiểu mà, nếu viết không hay thì bạn đã chẳng bỏ vào giá sách.”

Không, nhóc không hiểu gì hết á!

Lịch Duyệt Tinh lại giải thích, vẫn bình tĩnh: “Không, thật ra không phải tôi thích đọc mấy truyện này. Chỉ là tôi… bắt bẻ thôi. Đúng vậy, bắt bẻ ấy, dù gì bên cạnh tôi cũng có một giáo sư mà, tôi biết giáo sư thật sự là như thế nào nên khá nhạy cảm và để ý những truyện về giáo sư!”

Túc Minh Khiêm nghe xong những lời này, tầm mắt lại rơi vào lịch sử bình luận.

Lịch Duyệt Tinh bám sát theo sau.

Bọn họ xem lại bình luận liên quan tới gu tác phẩm mà Superstar để lại. Nháy mắt, trong đầu Lịch Duyệt Tinh hiện lên một thành ngữ: giấu đầu hở đuôi.

Hắn suy nghĩ sâu xa:

Nếu không thì bảo đây là tài khoản bạn cho, bình luận bạn đăng?

Lúc này Túc Minh Khiêm khẽ khụ một tiếng. Cậu xoay người, đưa lưng về phía Lịch Duyệt Tinh, nói: “Được rồi, ra ngoài cũng đã lâu, tôi phải về đây, tạm biệt nhé Tây Mộc.”

Lịch Duyệt Tinh còn chưa kịp lên tiếng đã thấy nhóc tí hon vỗ hai tay vào hình nền, di chuyển về phía app Yêu đương đi, mỗi bước lại rơi một độ thiện cảm.

+5+10+5+15…

Đi một mạch, thiện cảm tăng một lèo.

Chờ nhóc con chui vào trong app biến mất tăm không thấy nữa, đã rơi ít nhất 150 độ thiện cảm.

Lịch Duyệt Tinh ngơ ngác nhìn cảnh này, chìm vào yên lặng hồi lâu.

Chuyện này…

Vậy là…

Chẳng nhẽ…

Bé con thích mình đọc tiểu thuyết giáo sư bá đạo?

***

Cuối cùng Túc Minh Khiêm nghĩ gì, Lịch Duyệt Tinh vẫn không hiểu thấu.

Hắn muốn quan sát, nghiên cứu xem rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra trong đầu bé con. Nhưng rất nhanh, vấn đề mới nảy sinh, bé con phát hiện app giao đồ ăn trong điện thoại của hắn.

Đói bụng chứ gì, Meituan*, Dianping*, KFC, McDonald…

(*Meituan Dianping: Ứng dụng giao đồ ăn, nền tảng mua sắm online ở Trung Quốc)

Khi phát hiện cái đầu tiên, Túc Minh Khiêm chưa có cảm giác gì, nhưng rồi cậu lại phát hiện hết cái này đến cái khác. Sau khi lặng lẽ dạo một vòng trong mấy cái app này, cậu trèo ra ngoài, mở camera, mặt đối mặt với Lịch Duyệt Tinh nói chuyện một cách nghiêm túc.

“Tây Mộc à”

“Ơi?”

Túc Minh Khiêm liếc nhìn lòng bàn tay, đọc vẹt: “Cái ngữ đàn ông chết bầm kia.”

Lịch Duyệt Tinh: “?!”

Lịch Duyệt Tinh tưởng mình nghe nhầm, vô thức gọi: “Bé con?”

Túc Minh Khiêm lại liếc lòng bàn tay, tiếp tục đọc vẹt: “Đừng có gọi tôi. Anh đừng mơ tưởng làm vậy có thể khiến tôi mềm lòng.”

Lúc này Lịch Duyệt Tinh xác nhận mình không nghe nhầm, hắn giật mình: “Bé con à, rốt cuộc nhóc có chuyện gì thế…”

Túc Minh Khiêm chỉ ra: “Không phải tôi có chuyện gì, mà là anh đấy. Tây Mộc, tôi đã xem hóa đơn app giao đồ ăn của anh rồi. Tháng trước anh tiêu hơn 5000 tệ, tháng này mới mùng chín mà đã tiêu 2000 tệ rồi, chả nhẽ ba bữa mỗi ngày anh đều gọi đồ ăn ngoài?”

Lịch Duyệt Tinh: “Ờ thì.”

Túc Minh Khiêm cảnh báo trước: “Đừng có gạt tôi.”

Lịch Duyệt Tinh lập tức nghĩ đến hiểu lầm từ đầu tới cuối không thể giải thích trong “xxx bá đạo”, khuất phục: “Đồ ăn ngoài tiện mà.”

Túc Minh Khiêm: “Nhưng không đủ chất. Phải tự nấu cơm chứ Tây Mộc.”

Lịch Duyệt Tinh từ chối: “Không.”

Túc Minh Khiêm thử giải thích: “Thật ra tự nấu cơm không phức tạp tí nào hết.”

Lịch Duyệt Tinh: “Không là không.”

Túc Minh Khiêm lại thuyết phục lần nữa: “Hơn nữa còn có thể nấu những món hợp khẩu vị mình nhất.”

Lịch Duyệt Tinh: “Không bao giờ.”

Túc Minh Khiêm cuống cuồng, cậu nói: “Nhưng Tây Mộc à, tôi mong bạn có thể chăm sóc tốt cho cơ thể mình, tôi sẽ lo ——”

Nói được một nửa, Túc Minh Khiêm đột nhiên kẹt từ, nhanh chóng cúi đầu.

Lời dẫn trôi đột nhiên xuất hiện.

【Túc Minh Khiêm nhìn chữ viết trong lòng bàn tay】

【Túc Minh Khiêm có chút ảo não】

【Túc Minh Khiêm ngẩng đầu lần nữa】

Giọng của Túc Minh Khiêm lại biến thành giọng đọc vẹt không cảm xúc: “Cái tên đàn ông này, sự phản đối của anh không có ý nghĩa, anh phải nghe lời tôi.”

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn xác định, bé con nhà mình sai quá sai!

Có chuyện gì vậy trời?

Vì sao chớp mắt một cái mà bé con đáng yêu mềm mụp của mình đã mất tăm mất tích rồi?

Hệ thống, rốt cuộc mày đã làm gì con tao, có phải mày cho con tao xem ba cái thứ linh tinh không!

Lịch Duyệt Tinh đã đánh chết hệ thống ở trong lòng.

Đánh chết cũng vô ích, quan trọng vẫn là bé con.

Để biết rõ rốt cuộc có chuyện gì, Lịch Duyệt Tinh vội khuất phục, giả vờ giả vịt: “Bé con đừng dữ vậy mà, nhóc thế này làm tôi căng thẳng lắm, không ăn đồ ăn ngoài nữa chứ gì? Tôi đồng ý.”

Túc Minh Khiêm xác nhận: “Thật ư?”

Lịch Duyệt Tinh: “Thật, tôi hứa, trưa nay tôi sẽ không ăn đồ ngoài.”

“Thế…” Một yêu cầu của Túc Minh Khiêm được đáp ứng, cậu rục rịch, cẩn thận dò xét, “Về sau cố gắng đừng ăn đồ ngoài nhé.”

Lịch Duyệt Tinh không hề chần chừ: “Được.”

Gần như cùng một lúc khi Lịch Duyệt Tinh dứt lời, Túc Minh Khiêm không kiềm chế nổi cảm xúc của mình. Emoji vui vẻ nhảy ra từ trên đầu cậu, ngay sau đó, độ thiện cảm xuất hiện, lại trở về với dáng vẻ mềm mại đáng yêu trước đây.

Lịch Duyệt Tinh lặng lẽ thở phào. Coi bộ chưa bị ảnh hưởng hoàn toàn.

Bất kể ra sao, mình cũng phải sửa ngay cho con!

Mà trước đó, Lịch Duyệt Tinh phải hoàn thành lời hứa với Túc Minh Khiêm trưa nay không ăn đồ ngoài đã.

Trên có chính sách, dưới có đối sách.

Không gọi đồ ăn ngoài chứ gì?

Đơn giản.

Lịch Duyệt Tinh tự thân đi xuống gọi hai món một canh tại quán cơm nhỏ dưới tầng. Tiếp đó hắn kiếm mấy cái bát đĩa trong tủ, đổ canh với thức ăn ra, bày ra bàn, trông chẳng khác gì đồ tự nấu.

Làm xong tất cả, Lịch Duyệt Tinh mở camera điện thoại, nhắm vào bàn: “Bé con ơi, tôi nấu xong đồ ăn trưa rồi, nhóc nhìn nè.”

Túc Minh Khiêm đi tới nhìn, vô cùng vui vẻ, giọng nói cũng mềm mại: “Bạn làm tốt lắm Tây Mộc, phải tiếp tục duy trì nhé.”

Thay mận đổi đào, thành công qua ải!

Lịch Duyệt Tinh mặt không đỏ thở không gấp, đổi sang camera trước, hướng ống kính vào mình: “Nếu tôi làm tốt, vậy có thưởng không?”

Tây Mộc rất quan tâm ý kiến của mình.

Túc Minh Khiêm cảm thấy quả thật nên thưởng cho Lịch Duyệt Tinh: “Bạn muốn cái gì?”

Lịch Duyệt Tinh: “Gì cũng được, phần thưởng nào của bé con tôi cũng đều chờ mong hết đó.”

Túc Minh Khiêm nhìn Lịch Duyệt Tinh, sau đấy cúi đầu, lát sau lại ngẩng lên. Cậu hơi do dự, nhưng thời gian do dự không dài.

Túc Minh Khiêm lên tiếng, giọng hơi nhỏ, có vẻ hơi căng thẳng: “Thế, tôi mo… ah bạn nhé?”

Lịch Duyệt Tinh không ngờ còn có chuyện tốt này, tức thì sướng rơn: “Được!”

Đáp xong, hắn ngồi ngay ngắn trên sô pha, mắt sáng ngời nhìn chòng chọc nhóc con trong màn hình, chờ cái “mo… ah của đối phương.

Nhưng nhóc tì không nói thế.

Sau khi nhận được câu trả lời của Lịch Duyệt Tinh, Túc Minh Khiêm yên lặng trèo lên màn hình, leo một mạch từ đỉnh đến giữa màn hình, cuối cùng dừng lại bên má Lịch Duyệt Tinh,

Một tay cậu bám màn hình, tay kia buông thõng, toàn thân treo lơ lửng trên không kề sát mặt Lịch Duyệt Tinh, trông khá là vất vả.

Lịch Duyệt Tinh thấy sai sai, lắc người, muốn nhìn biểu cảm của nhóc con từ mặt bên nhưng lại nhận được một tiếng kháng nghị.

Túc Minh Khiêm: “Tây Mộc, bạn đừng lộn xộn, như vậy tôi không nhắm chính xác được.”

Lại càng bất thường hơn.

Nhưng Lịch Duyệt Tinh ngoan ngoãn dừng lại: “Ò…”

Một giây sau.

Túc Minh Khiêm sáp tới, kề môi lên mặt Lịch Duyệt Tinh.



Cẩn thận dịu dàng, hôn nhẹ một cái.

Lịch Duyệt Tinh ngây dại, hắn vô thức giơ tay lên sờ mặt. Rõ ràng ngăn cách bởi màn hình, rõ ràng không đụng chạm thế nhưng vào giờ phút này vẫn nóng rẫy, lan lên gò má.

Lịch Duyệt Tinh như bị người ta truyền cảm xúc hoang mang một cách đột ngột, khiến cho nhịp tim rối loạn.

“Bé con…” Hắn mở miệng, “Nhóc…”

“Ừm?” Túc Minh Khiêm nhìn Lịch Duyệt Tinh.

Cậu chớp mắt, lông mi dài khẽ run, ánh mắt hấp háy.

Lịch Duyệt Tinh đề nghị: “Moah giỏi quá. Hay là một lần nữa đi? Vừa rồi bên trái giờ bên phải nhé?”

Túc Minh Khiêm không trả lời, cậu quay đầu đi.

Lời dẫn trôi xuất hiện đúng lúc, giải thích cho Lịch Duyệt Tinh hành động của Túc Minh Khiêm.

【Túc Minh Khiêm nghiêng đầu sang chỗ khác】

【Túc Minh Khiêm mấp máy khóe môi】

【Túc Minh Khiêm không mím miệng mà nhếch lên】

Túc Minh Khiêm: “… Được.”

Tiếng đồng ý của cậu giống tiếng ho khẽ, nhưng động tác của cậu không hề mập mờ. Cậu lại dùng găng tay hút bám bám lên hình nền, nhọc nhằn vượt qua màn hình, đi tới má phải của Lịch Duyệt Tinh, hôn thêm cái nữa.

Người bé xíu xiu.

Nụ hôn ngọt ngào.

Một lần nữa Lịch Duyệt Tinh lại cảm giác được sức nóng như thiêu đốt lan tới nơi gò má mà Túc Minh Khiêm chạm vào.

Lúc này đây hắn nghe thấy.

Thịch!

Thịch!

Thịch!

Tim đập như nhịp trống.

Mạnh mẽ có sức sống.

***

Nụ hôn một trái một phải kết thúc trong sự bịn rịn của Lịch Duyệt Tinh.

Lịch Duyệt Tinh vào bếp, sau khi uống ba cốc nước lạnh to bự cho tỉnh táo, hắn vừa ăn cơm vừa nhân lúc nhóc tí hon đi viết danh sách ăn uống hàng tháng cho mình, lặng lẽ vào game mở lời dẫn hệ thống, xem lịch sử.

Hắn thật sự tò mò lắm luôn.

Trong hai ngày qua bé con đã bí mật làm những gì, tại sao có thể thay đổi đồng thời theo hai hướng tốt xấu hoàn toàn trái ngược nhau.

Sau đó hắn đã thấy…

Hôm trước, 03:00 PM.

【Túc Minh Khiêm sưu tầm sách “Giáo sư bá đạo XXX”, “Giáo sư vô tình XXX”, “Giáo sư phong lưu XXX”, “Giáo sư tà mị XXX”】

【Túc Minh Khiêm đọc rất nghiêm túc】

【Túc Minh Khiêm tiếp tục tìm kiếm tiểu thuyết thể loại “Giáo sư”】

【Túc Minh Khiêm lấy sổ tay ra】

Hôm qua, 09:00 AM.

【Túc Minh Khiêm đã phân tích xong tần suất từ】

【Túc Minh Khiêm đã trích dẫn từ ngữ hay dùng】

【Túc Minh Khiêm đã phân tích xong kiểu câu】

【Túc Minh Khiêm đã trích dẫn kiểu câu hay dùng】

【Túc Minh Khiêm…】

Lời dẫn hệ thống đã phơi bày tất cả.

Lịch Duyệt Tinh tìm được cuốn sổ tay của Túc Minh Khiêm trong phòng theo manh mối mà lời dẫn cung cấp. Hắn mở ra xem với vẻ mặt kỳ quái.

Đây quả thực là một cuốn sổ tay vô cùng nghiêm túc, nó phân chia nội dung, đưa ví dụ, tổng kết, viết rõ ràng đơn giản nhìn phát thấy ngay, đúng là một kiểu viết tóm tắt thay thế.

【Phân tích từ ngữ】

:

Ví dụ: “Phụ nữ”, “lạnh lùng”, “khinh miệt”, “không có tình cảm”, những từ này xuất hiện với tần suất cao, trung bình cứ năm chương xuất hiện một lần.

Tổng kết: Từ ngữ đơn giản có thể áp dụng rộng rãi, ngoại trừ “phụ nữ” phải đổi thành “đàn ông” ra còn đâu giữ nguyên.

Lưu ý: Khinh miệt mang sắc thái xem thường mãnh liệt, phải xếp vào đối tượng sử dụng cẩn thận.

:

Ví dụ: “Em trốn không thoát đâu, “em là người của tôi”, “ai cho phép em làm chuyện này” cũng không kém cạnh.

Tổng kết: Những câu ngắn làm nổi bật khí chất của nam chính cũng được chú trọng.

Lưu ý: Luôn luôn cương quyết, đó là kiến thức.



【Phân tích tình tiết】

:

Ví dụ: Nữ chính chạy trốn, nam chính giam nữ chính giữa vòng tay của mình và bức tường.

Tổng kết: Cái này được gọi là “kabedon*”, cực kỳ phổ biến, tiêu chuẩn thấp nhất của nam chính.

(*Kabedon: kabe là tường, don là từ tượng thanh của tiếng rầm khi đập vào tường, dùng để chỉ hành động của một người dồn một người khác vào vách tường tạo ra tiếng “don”)

Lưu ý: Làm cách nào để mình kabedon?

:

Ví dụ: Nữ chính làm trái ý muốn của nam chính, nam chính hôn nữ chính một cách dữ dội.

Tổng kết: Hôn lúc nào cũng có thể giải quyết được rất nhiều chuyện.

Lưu ý: Mình có thể thử không?



【Phân tích nhân vật】

:

Ví dụ: Giáo sư bá đạo ném tiền qua cửa sổ trả khoản nợ một trăm triệu cho nữ chính, mua nữ chính.

Tổng kết: …

Lưu ý: …

:

Ví dụ: Giáo sư phong lưu nhẹ nhàng bay vờn trong bụi hoa, bắt trái tim nữ chính làm tù binh.

Tổng kết: …

Lưu ý: …

Hai phân loại trước có rất nhiều nội dung, riêng hai loại này chẳng những ít ví dụ mà tổng kết và lưu ý cũng chỉ có dấu ba chấm, giống như nội tâm của Túc Minh Khiêm, đã hoàn toàn khép lại tại đây.

Cũng may lật sang trang lại có thêm nhiều nội dung hơn. Có điều những nội dung này đều bị gạch hết đi, nhìn không rõ.

Lịch Duyệt Tinh đang cố gắng nhận biết chữ viết từ những nét gạch, hệ thống đột nhiên nhảy ra thông báo.

【Hệ thống: Phát hiện chữ viết bị xóa bỏ, người chơi có muốn tiêu 200 độ thiện cảm để tái hiện không? 】

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Mày được lắm hệ thống.

Hắn chi số tiền kia.

Những chữ viết bị gạch đi trong sổ tay vẫn giữ nguyên dạng, nhưng phía trên sổ tay hiện lên từng dòng chữ mờ mờ.

“… Tiền trong tay là tiền lương hàng tháng Tây Mộc trả cho mình, tiền lương tháng này đã tiêu 1300, mua đồ dùng và quần áo cho Tinh Tinh rồi, một phần trong đó là Tây Mộc trả, không thể làm giám đốc bá đạo”

“Có vẻ như Tây Mộc giàu lắm, chắc không có chuyện nợ trăm triệu đâu, sau này cũng không thể làm giám đốc bá đạo rồi”

“… Vẻ ngoài bây giờ vẫn là chibi hai khúc, không phong lưu nổi”

“Diện mạo ban đầu cũng chẳng phong lưu, về sau cũng không thể phong lưu”

“Tiền bạc và vẻ ngoài nằm ngoài tầm với, thế thì chỉ còn trò chuyện bình thường thôi”

“Trò chuyện vô cùng quan trọng”

“Khi chưa được thành thạo có thể chép những câu cần sử dụng vào lòng bàn tay”

“Mình phải đối đáp hoàn hảo, đáp ứng kỳ vọng của Tây Mộc”

“Đây là nguyện vọng của Tây Mộc!”

Câu cuối, ngoài một loạt dấu chấm than đằng sau, Túc Minh Khiêm còn khoanh tròn và đánh dấu sao bằng bút đỏ để thể hiện trọng điểm.



Lịch Duyệt Tinh đọc hết, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao trước đấy Túc Minh Khiêm lại nhiều lần nhìn lòng bàn tay rồi.

Hắn lại lặng lẽ logout như lúc login, vào trong app Túc Minh Khiêm đang ở, nhìn dáng vẻ nhỏ bé của cậu đang cần cù chăm chỉ giúp hắn thêm danh sách món ăn.

Lịch Duyệt Tinh xoa mặt.

Tây Mộc.

Mày làm người đi.

Vì nguyện vọng của mày mà bé con cố gắng như này này.

Thế mà mày còn mua đồ ăn ngoài giả vờ để trong đĩa để lừa nhóc.

Mày nỡ lừa nhóc sao?!



Nhưng.

Điểm mấu chốt của chuyện này là…

“Tình yêu cuồng nhiệt của giáo sư bá đạo” có hơi OOC* thật, rõ ràng “Tình yêu cuồng nhiệt của giáo sư đáng yêu” tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn còn hơn nữa kìa.

(*OOC là viết tắt của “Out Of Character”, nghĩa là “Không hợp với tính cách”, dùng để nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó.)

Phải tìm thời gian nói rõ ràng với bé con, để bé con là chính mình là được rồi, không cần biến thành dáng vẻ quái lạ.

Nhưng phải làm sao để nói rõ với bé con đây?

… Hay là thế này?

Kiểu gì bé con cũng sẽ ra yêu cầu. Chờ lần tới nhóc yêu cầu, mình cố gắng hoàn thành thì sẽ đòi nhóc thưởng.

Phần thưởng này chính là yêu cầu bé con sắm vai nhân vật, diễn giáo sư xinh đẹp đơn thuần giáo sư lạnh lùng.

Chơi nhiều lần rồi, chẳng những có thể xóa bỏ nhận thức sai lệch của bé con về việc mình thích giám đốc bá đạo, mà còn có thể biết được nhiều màu sắc của con…

Một công đôi việc.

Hết sức hoàn hảo.

Lịch Duyệt Tinh vỗ tay khen ngợi cho sự thông minh cơ trí của mình!

***

Sau khi kết thúc ngày hôm nay, app Yêu đương đi đã tung ra bản cập nhật đầu tiên kể từ sau phiên bản 2.0.

Như thường lệ, thời gian cập nhật được lên lịch vào ba đến năm giờ sáng hôm sau.

Lịch Duyệt Tinh thoải mái đánh một giấc, khi tỉnh dậy thì trời đã hửng sáng, game cũng cập nhật xong xuôi.

Hắn vào game, nhìn thấy tin nhắn cập nhật.

Người gửi: Hệ thống

Chủ đề: Yêu đương đi cập nhật phiên bản 2.02

【Nội dung hoàn toàn mới】

(1) Lối vào tàu điện ngầm thu phí chính thức được mở

(2) Cửa hàng cập nhật đủ mọi đạo cụ di chuyển thời trang

【Giải thích cập nhật】

(1): Người chơi có thể sử dụng thẻ tàu điện ngầm để qua cửa thu phí, tới các thiết bị điện tử khác ngoài điện thoại của người chơi.

Khi sử dụng thẻ tàu điện ngầm, xin hãy đảm bảo điện thoại và các thiết bị khác ở trạng thái kết nối.

Cả hai: Kết nối cùng một wifi, kết nối bluetooth hoặc cáp dữ liệu.

Thẻ tàu điện ngầm được chia thành thẻ một lần và thẻ hàng tháng.

Thẻ tàu điện ngầm một lần: 3~15 cống hiến một lần

Thẻ tàu điện ngầm hàng tháng: 100 cống hiến một tháng

(2): Đạo cụ di chuyển mới đã có trong cửa hàng, mời người chơi kiểm tra kịp thời, mua trang bị cho người yêu.

Cảm ơn người chơi đã kiên nhẫn chờ đợi hệ thống hoàn thành cập nhật, hệ thống đã chuẩn bị một món quả nhỏ cho người chơi, xin vui lòng nhận:

【Ba lô nhỏ dã ngoại ×1】

Tin nhắn tới đây mới hết.

Lịch Duyệt Tinh đọc từng cái một, vô cùng phấn khởi, mặc dù lúc thấy lối đi thu phí đã láng máng có suy nghĩ tương tự, nhưng lúc này suy đoán thành hiện thực vẫn cảm thấy rất khác biệt.

Điều này có nghĩa là, bé con có thể đi tới máy tính của hắn từ điện thoại.

Không chỉ máy tính, bé con còn có thể tới máy tính bảng, tivi của hắn, bao quanh hắn từ mọi góc độ.

Lịch Duyệt Tinh gấp rút muốn thử, hắn tìm thẻ trải nghiệm tàu điện ngầm hệ thống tặng lần trước, phát hiện sau khi cập nhật, chú thích của thẻ cũng thay đổi.

【Tên】: Thẻ trải nghiệm tàu điện ngầm

【Chú thích】: Khi điện thoại kết nối với thiết bị khác, người yêu có thể đi vào thiết bị mong muốn qua cửa thu phí tàu điện ngầm.

“Bé con ơi!” Lịch Duyệt Tinh gọi một tiếng, đưa thẻ cho bé con, kể lại tình hình một cách đơn giản, “Tạm thời là thế, chúng mình thử xem nhóc có thể đi sang máy tính của tôi không nhé.”

Túc Minh Khiêm ngạc nhiên nhìn tấm thẻ tàu điện ngầm này, lập tức đồng ý: “Được.”

Túc Minh Khiêm đi vào cửa tàu điện ngầm, Lịch Duyệt Tinh thì ngồi trước máy tính, vừa xác nhận xem máy tính và điện thoại đã kết nối chung một wifi chưa, vừa bật camera, để khi bé con vào máy tính có thể thấy hắn ngay lập tức ——

Một tiếng “tích”, Túc Minh Khiêm quét thẻ ở lối vào tàu điện ngầm, trên cửa thu phí nhảy ra thông báo.

【Tìm kiếm điểm đến, xin quý khách kiên nhẫn chờ đợi, đừng rời đi. Lần đầu dịch chuyển đếm ngược 05:00…】

Đếm ngược mà những năm phút lận?

Lịch Duyệt Tinh ngẫm nghĩ, không lãng phí năm phút này, hắn tìm kiếm một hồi trong game rồi mở ba lô hệ thống tặng ban nãy.

【Tên】: Ba lô nhỏ dã ngoại

【Chú thích】: Ba lô nhỏ nhưng sức chứa không hề nhỏ, vật phẩm quen thuộc có thể nâng cao chất lượng cuộc sống và độ hạnh phúc của người yêu. Khi người yêu đi vào thiết bị khác, có thể mang theo một số món đồ nho nhỏ bằng ba lô, như: đồ ăn vặt, đồ chơi, một chiếc áo khoác chống rét và một đôi găng tay hút bám.

Lịch Duyệt Tinh xem hết vật phẩm hệ thống tặng mà hãi hùng.

“Sao dạo này đạo cụ tặng sau cập nhật có tâm hơn thế, hệ thống này, mày vẫn là hệ thống Chu Lột Da* kia sao?”

(*Chu Bái Bì (bái bì nghĩa là lột da) là một tay ác bá địa chủ trong truyện “Nửa đêm gà gáy” của tác giả Cao Ngọc Bá. Trong truyện, vì muốn bóc lột người làm, Chu Bái Bì đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động)

Hệ thống im lặng, lạnh lùng, không lên tiếng, trước sau như một.

Lịch Duyệt Tinh lẩm bẩm đôi câu rồi nhìn chú thích của ba lô, chợt nhớ đến bản cập nhật thứ hai được đề cập trong tin nhắn cập nhật hôm nay.

Tuy găng tay hút bám có thể giúp bé con di chuyển tự do trong màn hình, nhưng màn hình điện thoại nhỏ này mà nhóc đã trèo khổ cực vậy rồi, nếu sang màn hình lớn, chẳng lẽ con phải trèo đến muôn kiếp luôn?

Không được.

Phải mua trang bị di chuyển tiện lợi mới thôi.

Lịch Duyệt Tinh mở cửa hàng hệ thống, quả nhiên phát hiện trong cửa hàng lại cập nhật danh mục mới【Di chuyển】.

Hắn mở ra xem, hoa cả mắt.

Chổi, đĩa bay, cánh, áo choàng, giày phép thuật, đủ mọi loại trang bị di chuyển xếp hàng dài trong cửa hàng, kiểu dáng và giá cả đều đẹp chẳng kém.

Sau hai phút ca thán hãi hùng, Lịch Duyệt Tinh lại than thở: “Quả nhiên, mình đã bảo mà, hệ thống sao mà thay đổi được, tất nhiên nó vẫn là đảng lừa nạp đến chết không đổi thôi.”

Sau đó hắn chụp ảnh những đạo cụ này gửi cho bé con.

Lịch Duyệt Tinh: “Bé con à, găng tay hút bám trèo mệt quá, nhóc xem thích gì thì mình mua đạo cụ mới.”

Túc Minh Khiêm ngẩn người, lập tức cầm hình ảnh xem cẩn thận. Cậu không hứng thú mấy với mấy đạo cụ như chổi cánh, song đĩa bay tròn vo và giày phép thuật khiến cậu nhìn một lúc lâu. Nhưng cuối cùng cậu chọn một tấm thảm có màu sắc rực rỡ.

【Tên】: Thảm bay phép thuật

【Giá】: 328 điểm cống hiến

【Chú thích】: Ngồi lên nó rồi, bầu trời chính là ngôi nhà thứ hai của bạn.

Mua xong tấm thảm này, vừa hay hết năm phút đếm ngược.

Đèn đỏ ở cửa thu phí biến thành đèn xanh, từ trạng thái đóng cửa chuyển thành trạng thái thông hành.

Túc Minh Khiêm bước lên phía trước một bước, biến mất trong lối đi.

Lịch Duyệt Tinh nhanh chóng dời mắt từ điện thoại lên máy tính.

Chỉ thấy chưa tới hai giây, hình vẽ của app Yêu đương đi xuất hiện ngay chính giữa màn hình máy tính của hắn. Sau đó, trái tim màu hồng mở ra, lộ một góc thảm rực rỡ… Thế rồi càng lúc càng nhiều, cho đến khi nó chở Túc Minh Khiêm xuất hiện trong màn hình.

Từ điện thoại tới máy tính, hình thể của Túc Minh Khiêm thay đổi.

Cậu không còn vóc dáng nhóc tí hon nhỏ bằng cái móng tay trong điện thoại di động nữa, mà biến thành ngón cái, nhiều chi tiết của hình ảnh cũng hiện ra theo.

Lịch Duyệt Tinh nhìn chằm chằm tấm thảm bay, ba lô và khuôn mặt nhỏ của Túc Minh Khiêm, thầm nghĩ:

Camera có hoạt động bình thường không? Nhóc ấy có nhìn thấy mình không?

Lịch Duyệt Tinh thử chọt: “Bé con ơi?”

Một giây sau.

Túc Minh Khiêm giơ hai tay lên, cậu vuốt ve khoảng không, vuốt lại lọn tóc vểnh trên đầu Lịch Duyệt Tinh.

Sau đó cậu rút tay về, ôm lấy đầu ngón tay của hắn.

Túc Minh Khiêm: “Tây Mộc~”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play