o

Thôi được rồi, thích màu hồng thì thích màu hồng.

Phản ứng đầu tiên đối với thiết lập này là kỳ cục, nhưng nghĩ kỹ thì cũng thấy có nét đáng yêu, nhất là khi nhớ lại cảnh chặt bí đỏ điên cuồng trước đó…

Mà ngẫm lại, thật ra cuồng đáng yêu và cuồng màu hồng không phải không để lại dấu vết… Ví dụ như bộ trang phục Công chúa – Ác ma nhỏ đã được gấp gọn cẩn thận trong tủ quần áo!

Sao mình lại quên mất cái này chứ!

Lịch Duyệt Tinh nhảy dựng lên, nhanh chóng gõ chữ: “Bé cưng ơi, nhóc thích váy không? Hay tôi mua thêm cho nhóc mấy chiếc váy nhé?”

Túc Minh Khiêm ngớ ra: “Bạn muốn tìm ảnh váy cho tôi xem á?”

Lịch Duyệt Tinh: “Ừ, nhóc muốn xem không?”

Túc Minh Khiêm: “…”

Trong một chốc cậu không nói gì.

Không cần cậu nói, +100 có tính chất quyết định trong màn hình đã nói rõ hết thảy!

Lịch Duyệt Tinh bừng hứng khởi mở Taobao tìm quần áo nữ. Nhưng không hiểu vì sao, kiểu dáng đồ nữ nhảy ra đều đồng nhất, phong cách na ná, nhìn qua già chát, khác xa với váy nhỏ xếp tầng nhiều lớp, có nơ bướm viền ren mỏng trong suy nghĩ của hắn.

Lịch Duyệt Tinh lặng im, tìm mười phút vẫn không tìm được loại váy mình muốn.

Thế là hắn mở QQ kiếm Lộc Quá Phương Thảo trong danh sách bạn bè của mình, tác giả duy nhất biết những thứ này để được tư vấn.

Lịch Duyệt Tinh: “Anh Lộc có đấy không?”

Lộc Quá Phương Thảo: “Có anh Lộc đây.”

Lịch Duyệt Tinh: “Hỏi tí.”

Lộc Quá Phương Thảo: “Nói.”

Lịch Duyệt Tinh: “Tôi muốn tìm váy lolita, phải tìm ở đâu?”

Lộc Quá Phương Thảo: “…”

Lịch Duyệt Tinh: “Cái loại lộng lẫy ấy.”

Lộc Quá Phương Thảo: “…”

Lộc Quá Phương Thảo: “[link][link] Link trước là web tuyên truyền váy lolita, link sau là web mua.” Cô nói xong, làm như lơ đãng thêm một câu, “Ông cần cái nào?”

Lịch Duyệt Tinh đã nhấp mở cả hai trang web.

Hắn lướt sơ qua, hài lòng trả lời: “Cần tất.”

Lộc Quá Phương Thảo: “…”

Lại là dấu ba chấm.

Lịch Duyệt Tinh hơi khó hiểu, bình thường tán dóc với mọi người trong nhóm, gửi dấu ba chấm là kỹ năng sở trường của hắn, sao mà dạo này liên tiếp bị người ta giành mất thế… Chẳng nhẽ hiện giờ tất cả mọi người đều có tình cảm với dấu ba chấm?

Lịch Duyệt Tinh: “Cảm ơn nhé.”

Lộc Quá Phương Thảo: “Khỏi. Không ngờ ông lại cần cái này…”

Lịch Duyệt Tinh: “Đúng lúc hữu dụng.”

Hắn gõ xong bốn chữ này thì tắt QQ, không hề nhìn thấy dấu ba chấm Lộc Quá Phương Thảo gửi sau đó.

Tắt QQ rồi vào game.

Lịch Duyệt Tinh bắt đầu gửi ảnh cho nhóc tí hon.

Bức ảnh thứ nhất là một chiếc váy nhỏ màu hồng. Trên thân váy có nơ bướm, ruy băng, viền ren và hoa tường vi làm bằng vải voan màu hồng, đính kèm một chiếc mũ che nắng cùng kiểu dáng, siêu đẹp siêu lộng lẫy.

Lịch Duyệt Tinh: “Nhóc thấy cái váy này có đẹp không?”

Túc Minh Khiêm: “Đẹp lắm.”

Giọng cậu rất vững vàng, rất chắc chắn, rất có lực, khiến người nghe không tự chủ mà đồng ý với lời của cậu.

Đương nhiên quả quyết nhất không phải giọng cậu, mà là +100 to chà bá bay ra từ trên đầu cậu vào giờ phút này!

Ra quân thuận lợi.

Lịch Duyệt Tinh nở nụ cười, gửi bức ảnh chiếc váy thứ hai.

Bức ảnh này cũng được lựa chọn kỹ lưỡng.

Đó là một chiếc váy vàng nhạt, so với chiếc váy hồng có vẻ phức tạp trước đấy, chiếc váy này đơn giản và đáng yêu hơn nhiều. Nó có tay áo phồng, cạp cao, gấu váy viền lượn sóng, trên vải còn in Cừu Lười Biếng (1). Đây chính là chiếc váy Lịch Duyệt Tinh chọn ra dựa theo bình giữ nhiệt của mình!

Hắn mỉm cười đánh chữ: “Nhóc thích chiếc này không?”

Túc Minh Khiêm: “Cũng thích.”

Lịch Duyệt Tinh: “Vậy tôi mua nhé?”

Lại +100 độ thiện cảm!

Độ thiện cảm giảm không biết đâu mà lần, nhưng tăng cũng chẳng phòng kịp!

Song bất kể thế nào, độ thiện cảm giảm trước đó đều đã bù lại rồi.

Lịch Duyệt Tinh hoàn toàn không ngờ có thể cày độ thiện cảm như vậy. Sau khi ngạc nhiên, hắn mặc sức buông thả bản thân, gửi cho Túc Minh Khiêm hết cái này đến cái khác. Trong quá trình này, tuy độ thiện cảm hơi dao động nhưng thấp nhất cũng 70, cao nhất là 100.

Cuối cùng, Túc Minh Khiêm phải cắt ngang quá trình xem ảnh không ngừng nghỉ này. Nhìn sáu bảy chiếc váy liền tù tì, cậu cũng hơi oải, bắt đầu cảm thấy những cái váy này đều giống nhau.

Cậu nói: “Cũng kha khá rồi Tây Mộc ơi, bạn vẫn đang bệnh mà, nên nghỉ ngơi thôi.”

Lịch Duyệt Tinh vẫn chưa đã thèm, nhưng hắn kiềm chế cái tay mình.

Đúng là kha khá rồi.

Gửi nữa, có cảm giác hệ thống lại phải báo bug.

Quan trọng nhất là ——



Lịch Duyệt Tinh liếc thanh thiện cảm ở góc trái trên cùng, 999 hiện rõ bên trong, vàng chói lọi.

Hắn hài lòng chụp màn hình.

Con số này ổn đấy.

Phải đều đều không ngừng từng tí một.

Cứ từ từ thôi~

Lịch Duyệt Tinh tạm biệt rồi logout, hắn uống thuốc cảm để trên bàn sau đó lên giường đi ngủ, rất nhanh đã mê man nhờ tác dụng của thuốc.

Trong cơn ngủ mê, mọi chuyện vô lo.

Thế nên Lịch Duyệt Tinh chẳng hề hay biết, không bao lâu sau khi trò chuyện xong với hắn, Lộc Quá Phương Thảo đã lặng lẽ tìm một người.

Lộc Quá Phương Thảo: “Giữa Kẽ Tay này, quan hệ của tụi mình có tốt không?”

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Nói nhảm đấy phỏng! Hai ta là anh em mà.”

Lộc Quá Phương Thảo: “Thế tôi kể ông nghe một bí mật, ông đừng nói cho người khác nhé.”’

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Bà kể đi, tôi đảm bảo không nói.”

Lộc Quá Phương Thảo: “Ông có biết dạo này Chung Điểm đang thịnh hành phong trào tác giả mặc đồ nữ không… Cái vụ độc giả trêu đòi tác giả mặc đồ nữ, rồi khen thưởng tác giả ấy?”

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Tôi từng nghe rồi, có chuyện gì thế? Hình như có mấy tác giả mặc thật thì phải.”

Lộc Quá Phương Thảo đè phím: “Hôm nay công công chạy tới hỏi tôi mua váy lolita…”

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “…”

Lộc Quá Phương Thảo thần bí: “Tôi cho ổng địa chỉ rồi bóng gió thử, thế mà ổng lại bảo với tôi ổng muốn dùng…”

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “…”

Năm phút sau, Lộc Quá Phương Thảo và Mưa Gió Giữa Kẽ Tay kết thúc đối thoại.

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay quay ngoắt đã nhắn ngay cho người khác.

Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Ê lão Tang, tụi mình có phải bạn bè thân thiết không?”

Tang Vô Quỷ: “Muốn vay tiền…” Anh ta thở hắt, “Cũng không phải không được.”

Giọng điệu của Mưa Gió Giữa Kẽ Tay cũng bí ẩn: “Không vay tiền, tôi kể ông nghe drama của công công, nhưng ông phải hứa trước với tôi là không lan truyền, hai anh em mình chia sẻ với nhau thôi đấy.”

Tang Vô Quỷ hứa: “Ông kể đi kể đi.”

Ngoảnh đi ngoảnh lại anh ta đã nhắn cho người khác.

“Sư đệ, chú là fan của Tiêu Đường Tây Mộc đúng không? Chỗ anh có tin đồn về ổng đó, kể chú nghe nè”



***

Nghỉ ngơi thoải mái cả ngày, hôm sau tỉnh dậy, Lịch Duyệt Tinh sảng khoái tinh thần, hoạt bát gấp trăm lần.

Hắn ngồi trên giường duỗi lưng một cái rồi thử nói với không khí.

Ừ ——

Cổ họng thoải mái dễ chịu.

Giọng như mọi khi.

Cảm cúm đã đỡ, họng cũng đã khỏi hẳn!

Lịch Duyệt Tinh thấy sung sướng, hiếm khi hắn có hứng thú với bầu trời sáng sủa bên ngoài cửa sổ. Hắn làm cho mình bữa sáng thật ngon lành, trong lúc ăn thì ngồi bên máy tính tiện thể soát tác phẩm của mình.

Xem số liệu trước đã, số liệu tăng trưởng khá khả quan.

Tâm trạng tốt x2.

Hắn lại nhìn khu thảo luận, bình luận ở khu thảo luận cũng tăng nhiều.

Còn có một bài đăng rất sốt dẻo, tiêu đề là…

“Một Hoàng Kim Tổng Minh một trăm nghìn tệ, đổi được một tác giả mặc đồ nữ gợi cảm thiệt hả?”

Ờm.

Ờmm???

Lịch Duyệt Tinh bất giác chớp mắt, vô thức nhìn lên trang web.

Đúng rồi, không phải “Hoa khôi trường XXX của tôi”, cũng chẳng phải “Đô thị cao cấp XXX” mà chính là “Cửu Độ” của hắn.

Thế thì tại sao?

Trong khu bình luận truyện lại xuất hiện bài viết lạ lùng thế này?

Lịch Duyệt Tinh trấn tĩnh, nhấp vào.

Thứ hắn thấy đầu tiên là một cái tên giành thắng lợi dài thiệt dài của chủ thớt, “Trích Dẫn Tiêu Đề Vĩ Đại Khiêm Tốn Lại Nghiêm Cẩn”.

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Dài quá rồi.

ID dài thế này, viết ra không thấy mệt à?

Hắn tiếp tục xem nội dung bài viết.

“Như tiêu đề. Một Hoàng Kim Tổng Minh thì hơi khó, công công có chịu thanh toán từng phần không? Tôi đặt trước một Bạch Ngân Đại Minh, công công thay cặp tất chân là được rồi. Tiền trước hàng sau, nếu không đủ mua đôi tất chân thì một chiếc thôi cũng được, nhưng phải là cái loại tới bẹn đùi ấy nhé”

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Hắn gian nan nhìn xuống dưới.

Bình luận 1: “Chủ thớt đúng thật là vĩ đại khiêm tốn lại nghiêm cẩn, bái phục!”

Bình luận 2: “Chủ thớt tiền nào của nấy, là người thành thật.”



Bình luận 3: “Đỉnh vãi công công cũng bắt kịp trào lưu trai giả gái rồi à? Tui biết ngay gió sẽ nổi lên mà!”

Bình luận 4: “Nghĩ tới hình ảnh đẹp đẽ ấy, không khỏi nhếch miệng cười kỳ quặc.”

Bình luận 5: “Mị hùn tiền một chiếc váy, váy cổ động viên, cái loại nhảy một phát là có thể bay lên hạ xuống ấy.”

Bình luận 6: “Thật ra đồ tắm bikini cũng được à nha, hai món hai Bạch Ngân Minh, thế nào?”



Bình luận 233, Hỗn Thế Mạc Vương: “Hùn tiền một Bạch Ngân Minh, tài trợ cho chủ thớt. Không cần thêm đồ, công công đeo tất chân cho tui sờ xíu là được rồi.”

Bình luận này vừa xuất hiện, quần hùng bái phục, không có tranh đấu.

Mọi người xếp hàng chỉnh tề, vừa vái lạy pro vừa giục tác giả là đàn ông thì thẳng thắn cái, mau ra đây đồng ý nào!

Lịch Duyệt Tinh là đàn ông chân chính: “…”

Hắn lạnh lùng tắt bài viết, tiếp đó lại mở ra, tỉnh táo block Trích Dẫn Tiêu Đề ba ngày rồi lại tắt bài viết, lạnh lùng xóa đi, chôn vùi tất cả vào hư vô.

Cũng đã tới mười giờ.

Lịch Duyệt Tinh vào back-end chuẩn bị cập nhật.

Lúc cập nhật vẫn không nhịn được đóng mở ngoặc một câu sau tiêu đề chương mới:

(tác giả không mặc đồ nữ!)

Đăng chương mới xong, Lịch Duyệt Tinh tắt trang web.

Tâm trạng tốt nhân đôi của hắn tuy đã bị chém phăng một cái, nhưng vẫn còn một.

Tâm trạng của hắn vẫn tốt vô cùng, hôm nay khỏi cảm, có thể trò chuyện thoại với bé con rồi. Hắn muốn biết bé con sẽ thể hiện cảm xúc thế nào sau khi nghe thấy giọng nói thật sự của mình.

Lịch Duyệt Tinh đăng nhập.

Mười giờ sáng, nhóc tí hon đã dậy, đang tập thể dục trong sân.

Lịch Duyệt Tinh chọt vào tay nhóc tì.

Lúc nhóc con cảm nhận được lực mà ngẩng đầu lên, hắn mở chức năng giọng nói, mỉm cười, trò chuyện bằng giọng nói hoàn hảo của mình: “Bé con ơi, tôi khỏi cảm, họng cũng đỡ rồi.”

Cùng với lúc Lịch Duyệt Tinh mở miệng, Túc Minh Khiêm nói chậm hơn hắn ngơ ngẩn.

Cậu đứng tại chỗ.

Cứng ngắc.

Như một tảng đá phong hóa.

Lịch Duyệt Tinh không khỏi cảm giác được nguy hiểm, hắn ngừng cười, có phần ngờ vực hỏi: “Sao vậy bé con?”

Túc Minh Khiêm không nói gì, đương nhiên cũng bất động.

Lịch Duyệt Tinh cứ có cảm giác một vài hình ảnh hôm qua lại tái diễn, hắn vươn tay, muốn đẩy cái người đã cứng đờ… Nhưng tay còn chưa chạm vào đối phương, cậu đã thình lình cử động.

Túc Minh Khiêm bất ngờ mở miệng: “Cổ họng bạn khỏi rồi?”

Lịch Duyệt Tinh: “Ừ, khỏi rồi.”

Túc Minh Khiêm lắc đầu: “Cổ họng của bạn vẫn chưa khỏi.”

Vừa dứt lời, độ thiện cảm -999.

?!

Con số này khoa trương quá mức, trong chốc lát hắn vẫn chưa kịp phản ứng, trả lời theo bản năng: “Cổ họng của tôi…”

“Không!”

Một tiếng hét phát ra từ Túc Minh Khiêm.

Cậu kích động tới độ toàn thân run mạnh, hết sức to tiếng: “Không, cổ họng của bạn chưa hề khỏi!”

Vừa dứt lời, lại một cái -999.

Túc Minh Khiêm đồng thời quay người, nhanh chân chạy tới xưởng chế tạo, đóng sầm cửa lại chặn đứng tầm nhìn của Lịch Duyệt Tinh.

Cùng lúc ấy, lời thoại hệ thống nhấp nháy, ba nội dung hiện ra liên tiếp.

【Túc Minh Khiêm hết sức kích động】

【Tâm trạng của Túc Minh Khiêm cực kỳ không ổn định】

【Túc Minh Khiêm rơi vào bế tắc】

Sau ba lần, thông báo của hệ thống cũng xuất hiện.

Hệ thống: “Hệ thống kiểm tra thấy cảm xúc bất ổn của người yêu đã đến giá trị tới hạn, rơi vào trạng thái trốn tránh. Hệ thống nhắc nhở thân thiện, người chơi nên tạm thời logout, đừng làm bất cứ hành vi gì kích thích người yêu, trong thời gian logout cố gắng nhớ lại làm sao để hòa thuận với người yêu, tác động tình yêu qua lại, cùng xây dựng một ngày mai tốt đẹp.”

Lịch Duyệt Tinh ngu người toàn tập.

Hiện tại, trong đầu hắn lặp đi lặp lại một câu.

Hóa ra, giới hạn cao nhất của một lần tăng giảm thiện cảm của con game vứt đi này không phải 100, mà là 999?!

o

Chú thích:

(1) Cừu Lười Biếng

o

Alice: Mọi người có còn nhớ con truyện đã bị ngâm mốc này không =))



------oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play