*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi nhận được tin nhắn của lễ tân, mấy trăm nhân viên ở trụ sở chính Tập đoàn Đông Bá đều muốn bỏ việc chạy đi hóng chuyện. Chỉ là tầng làm việc của Phạm Thanh Khê tách biệt với các phòng ban còn lại, cho nên chỉ có một vài nhân viên phụ giúp công việc cho Mạnh Nguyệt Chi mới có cơ hội hóng hớt.
[Anh chị em tầng 50, tất cả trông cậy vào mọi người.]
Lam Thư Dung là cái tên mà mọi người không còn xa lạ, trong số bọn họ cũng có không ít người từng là fan của nàng. Sau sự việc lần trước không còn thấy nàng xuất hiện trên màn ảnh, đa phần đều có chút tiếc nuối.
Ngày trước lúc nàng còn làm diễn viên, không ít người đồn đại nàng được bao nuôi, phá hoại gia can người khác để tiến thân. Bây giờ nhìn đi, người ta là người thừa kế của Đông Bá, con gái của Bí thư Thành ủy, làm gì có chuyện làm ra những chuyện kia.
Lam Thư Dung đạp giày cao gót đi dọc hành lang, khi nhìn thấy những ánh mắt dính chặt lên người mình thì chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười. Nàng không biết chỉ một nụ cười đơn giản như vậy thôi lại khiến cho bao nhiêu trái tim điêu đứng.
[Áaaaa, trời ơi đẹp quá. Người thật còn đẹp hơn trong ảnh.]
[Lam Thư Dung đúng thật là bà chủ của chúng ta sao? Trời ơi không thể tin được, đây là đầu thai kiểu gì đây?]
...
Khi Lam Thư Dung gõ cửa phòng, Phạm Thanh Khê vẫn còn đang tập trung làm việc. Phạm Thanh Khê ngoài những lúc bên cạnh Lam Thư Dung thì bình thường đều mang cái dáng vẻ người sống chớ đến gần.
"Mời vào."
Lam Thư Dung nghe thấy giọng nói không có cảm xúc của cô thì cảm thấy buồn cười, nàng hắng giọng: "Không ngờ muốn gặp Phạm tổng lại khó như vậy."
Phạm Thanh Khê nghe thấy giọng nói quen thuộc thì lập tức ngẩng đầu, sau đó vội đứng lên đi đến chỗ nàng: "Sao lại đến đây rồi?"
Lam Thư Dung nhét bó hoa hồng cho cô: "Tặng cho chị, có đẹp không?"
Phạm Thanh Khê mỉm cười: "Có phải chị nên nói hoa không đẹp bằng người không?"
Lam Thư Dung nghe xong thì lấy cùi chỏ thúc nhẹ vào người cô: "Không thèm nói với chị."
Phạm Thanh Khê vội vàng đặt bó hoa xuống rồi đem nàng ôm vào lòng: "Không phải em nói không muốn đến Đông Bá sao?"
Lam Thư Dung lười biếng đem toàn bộ trọng tâm cơ thể giao cho Phạm Thanh Khê: "Ừm, em đúng là không muốn đến Đông Bá, nhưng em muốn đến thăm vợ của em, không được sao?"
Nàng nói xong thì xoay người ôm lấy cổ cô: "Sẵn tiện em muốn nhìn em vợ em có bị ai dòm ngó hay không?"
Phạm Thanh Khê đưa tay chỉ chỉ vết dâu tây trên cổ mình, ánh mắt giống như muốn nói "em nhìn thấy rồi đó".
Từ sau khi kết hôn, mỗi buổi sáng trước khi Phạm Thanh Khê đến công ty nàng đều ôm lấy cô làm nũng một hồi, còn nhân tiện ở trên cổ của cô lưu lại một vài dấu vết.
Cũng may bình thường Phạm Thanh Khê với nhân viên bên dưới không có nhiều tiếp xúc, bằng không sẽ không biết giấu mặt vào đâu.
Nàng cũng biết vợ mình thực sự rất ngoan, đến kiểm tra cũng chỉ là nói cho vui. Gần đây hoạt động của phòng tranh đã ổn định, nàng cũng bắt đầu nhận những lứa học sinh đầu tiên cho nên bình thường bận rộn không thua kém gì Phạm Thanh Khê. Hôm nay khó khăn lắm mới dành ra được một ít thời gian, vừa muốn tạo bất ngờ vừa muốn rủ cô ra ngoài hâm nóng tình cảm một chút.
"Phim của chị Thanh Trà mới khởi chiếu, hay là chúng ta đi xem ủng hộ đi?"
Nhắc đến Lục Thanh Trà, thời điểm quay Vị Nhân Gian xác thực là đối với Lam Thư Dung có mục đích riêng. Nhưng mà lần nào cố tình tiếp xúc Lam Thư Dung đều khéo léo từ chối, cho đến một ngày nhận được thiệp cưới của nàng.
Theo đuổi không được thì vẫn có thể làm bạn, Kim Ngư lần trước Lục Thanh Trà lại đoạt giải, thành tựu so với Lam Thư Dung cũng một chín một mười. Lam Thư Dung biết Lục Thanh Trà cũng không phải người xấu, giao thiệp một chút cũng không thiệt thòi gì cho nên gần nhất vẫn giữ liên lạc.
Chỉ là Phạm Thanh Khê vẫn có chút chua: "Nếu chị không đồng ý thì sao?"
Lam Thư Dung nhướng mày: "Chị đoán xem?"
Phạm Thanh Khê đương nhiên không đoán cũng biết, đối với bảo bối nhà mình, cô chỉ có thể nuông chiều, bản thân khó chịu một chút cũng không sao.
Phim mới của Lục Thanh Trà là một bộ phim đề tài tình cảm đơn thuần, thật ra rất thích hợp với những cặp đôi đang yêu nhau. Hai người cũng không muốn gây ra động tĩnh nên chọn hàng ghế cuối cùng, học theo mọi người chuyên tâm thưởng thức câu chuyện.
Hai người xem đến say mê mà hoàn toàn không biết trên mạng đã sắp nổ tung. Tin tức kết hôn của Lam Thư Dung cũng không biết ai tuồn ra, cả thân phận Thiên kim tiểu thư Đổng gia cũng bị bại lộ.
Đã lâu như vậy cái tên Lam Thư Dung không xuất hiện trên bảng xếp hạng tìm kiếm, bây giờ xuất hiện một cái liền ngay lập tức chiếm cứ ba vị trí đầu.
#Lam Thư Dung đã bí mật kết hôn#Lam Thư Dung là người thừa kế Tập đoàn Đông Bá#Lam Thư Dung và Phạm Thanh KhêVui nhất bây giờ có lẽ là fan couple Lam Thanh, gần nhất không thấy động tĩnh của hai người vốn dĩ bọn họ cứ tưởng thuyền của mình đã chìm. Nào ngờ thuyền này không những không chìm mà còn đã sớm cập bến. Tiểu Linh bình thường vẫn không dám nói ra, bây giờ có cơ hội liền không nhịn được vào nhóm nhắn mấy tin.
Cái đuôi nhỏ của Lam Lam: [Chị Dung và Phạm tổng thực sự đã kết hôn, còn tổ chức ở Hawaii.]
[Tôi cũng có mặt ở đó, khoảnh khắc hai người trao nhẫn tôi đã bật khóc đó.]
[Sau đó Phạm tổng còn dẫn chị Dung đi hưởng tuần trăng mật ở châu Âu. Bọn họ thực sự rất đẹp đôi.]
Cục tạ nặng 69kg @Cái đuôi nhỏ của Lam Lam: [Có thật không vậy? Show hình đi.]
Mọi người cũng ồ ạt: [Đúng vậy, show hình đi, cho chúng tôi ngửi ké.]
Tiểu Linh suy nghĩ một lát mới gửi vào nhóm một tấm ảnh, trong ảnh là bóng lưng của hai người mặc trang phục cô dâu tiến về phía lễ đường, xa xa còn có ánh hoàng hôn rực rỡ. Tuy chỉ là bóng lưng nhưng mọi người có thể ngay lập tức nhận ra đó đích thực là Phạm Thanh Khê cùng với Lam Thư Dung. Toàn bộ nhóm chat lập tức vỡ trận.
...
Sau khi rời khỏi rạp chiếu phim hai người mới kịp nhìn đến tin tức, Lam Thư Dung tỏ vẻ vô tội nhún vai nhìn Phạm Thanh Khê. Phạm Thanh Khê không nói gì, chỉ đưa tay xoa đầu nàng rồi mỉm cười thật khẽ.
Thật ra cũng không phải hai người muốn giấu giếm mà là muốn để mọi thứ thuận theo tự nhiên. Bây giờ xem như thời điểm đó cũng đến, cứ xem như lần nữa nhận được lời chúc phúc của mọi người.
Vì thế ngay sau khi về nhà, Lam Thư Dung lại mò vào trang cá nhân đăng một lượt chín bức ảnh.
Lam Thư Dung✓: Cảm thấy vợ mình quá xinh đẹp nên muốn giấu đi, nào ngờ lại bị mọi người phát hiện. Chính thức tuyên bố đã có chủ @Phạm Thanh Khê.
Phạm Thanh Khê cũng nhanh chóng chia sẻ lại bài viết: May mắn gặp em đúng lúc, may mắn vì đã cùng nhau, chị yêu em, bà Phạm ❤ @Lam Thư Dung.
Lộ Dĩ Hiên rất nhanh nhảy vào bình luận: Không giấu nữa sao? Haha, chúc trăm năm hạnh phúc.
Biện Vĩ Khang: *Hình ảnh* Hình chụp cùng hai cô dâu đến bây giờ mới dám khoe.
Tập đoàn Đông Bá✓: Admin bây giờ cũng mới biết, cảm thấy hổ thẹn.
Hỷ Tinh Phong Lạc✓: @Tập đoàn Đông Bá Chúng ta đồng bệnh tương lân.
Không riêng gì bạn bè mà fan hâm mộ cũng ùng ùng kéo đến.
Trời ơi, tôi hạnh phúc đến muốn khóc.Xem họ kìa, đẹp đôi quá ~Tôi thích nhất bức ảnh họ nắm tay nhau, cảm thấy thật bình yên.Thuyền của chúng tôi cập bến rồi, khi nào sinh bảo bảo đây?Haha, tôi đoán con của hai người họ chắc chắn sẽ rất xinh đẹp.Còn phải nói sao? Tôi thấy chúng ta bắt đầu xếp hàng giúp con của chúng ta là vừa....
Bầu trời đêm nay đẹp đến ngỡ ngàng. Ánh trăng như một viên ngọc bích khổng lồ treo lơ lửng ở trên không. Bên ngoài ban công, Phạm Thanh Khê ôm Lam Thư Dung cùng nhau thưởng thức viên ngọc bích khổng lồ đó.
"Phạm Thanh Khê, đêm đó vì sao chị lại muốn ngủ với em?"
"Bởi vì cảm thấy em thật đẹp."
"Vậy tại sao lại quyết định giữ em lại Hỷ Tinh Phong Lạc?"
"Vì chị là doanh nhân, rất muốn kiếm được nhiều tiền. Nhưng mà nguyên nhân chính là vì nhịn không được muốn tiếp xúc với em nhiều hơn nữa."
"Ừm, vậy bây giờ chị đang nghĩ gì?"
"Chị nghĩ..."
Cô không trả lời, chỉ đem môi nàng lấp kín. Thiên ngôn vạn ngữ không bằng giây phút hai trái tim chạm vào nhau, sau đó hòa cùng một thể, mãi mãi không tách rời.
Từ giây phút gặp nhau, có lẽ định mệnh đã an bày.
⋆
Chính văn hoàn⋆
Tác giả có lời muốn nói:Ngày bắt đầu: 10/09/2023
Ngày kết thúc: 09/03/2024
Trễ hẹn nhiều lần, cuối cùng cũng hoàn thành.
Lúc trước viết bộ này thật ra cũng không đặt nhiều kỳ vọng, chỉ muốn viết tầm 60 chương rồi dừng nhưng mà càng viết càng bị cuốn vào, đến khi phát hiện đã gần trăm chương.
Cũng muốn xin lỗi công ty vì chiếm dụng quá nhiều thời gian để viết truyện (nhưng mà công việc vẫn hoàn thành nha), haha.
Cảm ơn mọi người đã cùng mình đi đến đây. Vẫn còn vài chương phiên ngoại nhưng đợi thời gian nữa đã.
Tiếp theo sẽ khai bút
Dạ Vĩ, cùng đón chờ nhé!