Tách khỏi đội ngũ, gia đình Moaa đi thêm gần nửa giờ là đến khe núi dẫn vào khu mộ khana.
Hahna tuột xuống đất liền cùng Shan chui vào hẻm núi kiểm tra quả của cỏ ngôi sao. Thứ quả này lúc còn non hơi trong suốt và khá mềm nhưng khi già rồi sẽ dần cứng lại như hạt đậu, vỏ ngoài chuyển sang màu vàng óng, bề mặt trơn bóng nhẵn nhụi, không cần gia công gì khác là có thể dùng làm đồ trang trí. Hahna đã để ý số hạt chỗ này từ cả tháng nay, chỉ chờ chúng khô lại xong là hái mang về ngay. Cô nhóc muốn làm một cái màn che trang trí trong phòng, sau đó còn muốn làm thật nhiều trang sức và đồ trang trí khác nữa.
Loại quả này lại không cần tranh đoạt với dã thú, xung quanh đây không thấy có loài nào lấy nó làm thức ăn. Điều này làm Hahna cũng nghi hoặc một chút, sau khi thảo luận với cả nhà một buổi thì bọn họ cho ra kết luận: Khả năng lớn nhất là loài cỏ này vốn không thuộc về hệ sinh thái ở đây, hạt giống của nó vì lý do nào đó tình cờ được đưa đến, lại thêm bản thân nó tương đối đặc biệt nên sinh vật xung quanh không có loài nào động đến chúng, mà vì loại cỏ này chỉ mọc được trong bóng râm và cần môi trường khô thoáng không có cây lớn giống như hẻm núi này và thung lũng bên trong nên mới không phát tán rộng ra ngoài.
"Đại khái chừng mười ngày nữa là đến hái được." Shan sờ thử mấy chùm quả ngôi sao, đưa ra đánh giá.
Hahna nhìn cả hẻm núi ánh vàng rực rỡ bên trong hai mắt cũng phát sáng theo, bằng này có thể làm được rất nhiều, rất nhiều thứ. Chim cine chắc chắn không từ chối được thứ này, Hahna đã nghĩ ra được rất nhiều thứ có thể dùng để đổi cineba với chúng.
Bên kia, Bab, Sam và Dor đã đi vào bên trong để chọn xương mang về, nhưng vừa tới đầu bên kia, ba người đều sửng sốt dừng lại.
Sam quay đầu gọi Hahna, ngoắc cô nhóc và chỉ chỉ vào trong thung lũng. Moaa và Shan nhìn nhau, cùng dời bước đi vào xem thử. Đợi thấy được tình cảnh bên trong rồi, Hahna lại rối rít vẫy tay gọi Moaa đi vào.
"Làm sao thế?" Moaa và Rin khó hiểu nhìn cả đám tụ tập ở đầu bên kia hẻm núi, cũng tò mò đi vào theo.
Mấy người còn lại cũng bỏ giỏ đồ xuống đổi hình người đi theo, để lại Gadnu và Leina nôn nóng ở tại chỗ chờ, hai đứa nó không chui lọt khe núi này.
Moaa đi tới được Bab nhường ra vị trí, hắn liền nhìn xem bên trong có cái gì, sau đó kinh ngạc kêu ra tiếng.
Dưới thung lũng, gần bờ sông, một con khana đang nằm, không phải bộ xương mà là một con khana hoàn chỉnh. Sinh vật này có hình dạng gần giống hà mã, bộ da thì cho cảm giác khô cứng giống tê giác, có một cặp sừng nhưng rất nhỏ, dọc sống lưng và đỉnh đầu có một vài hoa văn cuộn màu đỏ, ít nhất cũng là một con hoang thú, so với mấy bộ xương khana xung quanh, nó lớn hơn hẳn một vòng.
"Nó còn sống, có lẽ đang hấp hối." Bab đã quan sát con vật một lúc, nhỏ giọng nói cho Moaa.
Moaa gật đầu, tiếp tục nhìn con vật. Mọi người xung quanh cũng im lặng giống hắn, một cảm xúc lạ lùng bao quanh họ. Bab không biết vì sao mọi người lại đột nhiên trầm mặc như vậy, làm hắn cũng không dám lên tiếng.
Sam chần chờ nói: "Chúng ta hẳn là không nên làm phiền nó lúc này."
Bab liếc nhìn Sam, đôi khi hắn cũng thấy những người đến từ thế giới khác này khá khó hiểu, dã thú hấp hối không phải rất bình thường sao? Vì sao không nên làm phiền nó? Nhưng hắn cũng không phản cảm, trong lòng nghĩ có lẽ ngày nào đó mình sẽ hiểu được.
"Nó đang ngắm cỏ ngôi sao phải không?" Moaa đột nhiên lên tiếng.
"Con cũng nghĩ thế." Hahna đáp.
Con khana đang nằm cạnh bờ sông, rất gần một bộ xương khana cũ, đầu lâu của con khana đó đã bị nó đẩy sang một bên, cho nên bày ra trước mắt nó là một tảng cỏ ngôi sao nho nhỏ. Loại cỏ này thực sự rất nổi bật, ánh nắng về chiều nghiêng nghiêng chiếu xuống làm những ngôi sao nhỏ kia càng rực rỡ hơn, những sợi gân vàng ánh lên giữa nền xanh của cỏ dại xung quanh, hết sức bắt mắt.
Nhìn cảnh này, một ý nghĩ chợt nảy lên trong đầu Bab, những con khana chọn đến đây chết có phải vì ở đây có loài cỏ ngôi sao này không?
"Ở đó không có nhiều ngôi sao đâu." Hahna lại nói, cô bé có vẻ bức rứt. Cỏ ngôi sao mọc dưới xương đầu lâu của khana vốn dĩ thấp bé hơn cỏ trong hẻm núi, cho nên nó ra quả khá ít, mỗi chùm quả cũng nhỏ hơn, cả tảng cỏ chỗ đó chỉ có lác đác vài chùm quả mà thôi, so với từng chùm từng chùm rực rỡ trong hẻm núi kém rất nhiều.
"Hay là chúng ta mang ra tặng một ít?" Jim lẩm bẩm.
Moaa quay sang nhìn Bab một cái, hai người lại cúi đầu nhìn Hahna, mà bên cạnh, Sam và Lind cũng đưa mắt nhìn nhau. Rồi đột nhiên, Sam giơ tay xoa đầu Hahna, thấy cô bé ngước lên nhìn mình thì mỉm cười gật đầu.
Hahna lập tức tươi cười với hắn, sau đó quay đầu vào hẻm núi và bắt đầu cắt cỏ ngôi sao, Jim cũng tới giúp đỡ.
Bab thấy Moaa nhìn Hahna hơi chần chờ, nhưng cuối cùng không nói gì. Bên cạnh, Lind thở dài một tiếng còn Shan thì khẽ cười lắc đầu. Bab nhìn nhìn phản ứng của mọi người, chợt hiểu ra, Hahna và Jim muốn mang cỏ ngôi sao ra cho con khana ngoài kia. Hắn nhíu nhíu mày, động vật lúc hấp hối có khi còn nguy hiểm hơn lúc khoẻ mạnh, bây giờ tới gần con vật khổng lồ kia là rất mạo hiểm.
Trong lúc Hahna và Jim cắt cỏ ngôi sao, mọi người vẫn lặng lẽ đứng ở đầu hẻm núi nhìn xuống thung lũng, không ai nói gì, giống như thật sự sợ làm phiền đến con thú đang hấp hối.
Không bao lâu, Hahna và Jim đã cắt được một bó cỏ ngôi sao khá to, có cả chùm quả và lá, nhìn thật sự rất đẹp. Hai người đi trở lại đầu hẻm núi.
Sam nhỏ giọng nói: "Tôi và Bab đưa Hahna qua đó, không thể đi đông người, cũng không dùng hình thú để tránh làm khana kích động."
Nói xong Sam đưa mắt nhìn Bab, hắn liền gật đầu.
"Cẩn thận!" Moaa nhẹ gật đầu với Bab.
Ba người chậm rãi tiến đến gần con khana, Hahna ôm bó cỏ ngôi sao đi ở giữa, Sam và Bab mỗi người một bên bảo vệ cô bé.
Con vật lúc này đã hoàn toàn bất động, chỉ có đôi mắt đang mở chứng tỏ nó vẫn còn ý thức. Ba người thật cẩn thận đến gần mảng cỏ ngôi sao trước mặt con khana, mà nó chỉ chớp mắt một cái chứ không có phản ứng gì, đồng tử trong mắt rõ ràng đang theo dõi hành động của bọn họ. Bị một con thú lớn như vậy nhìn chằm chằm rất dễ khiến người căng thẳng, cả Bab và Sam đều căng chặt cơ thể, hết sức cảnh giác với nó.
Hahna dừng lại cạnh tảng cỏ, nhìn vào mắt con vật, chậm rãi đặt bó cỏ trong tay xuống đất, những ngôi sao nhỏ dưới ánh sáng mặt trời càng thêm bắt mắt, chúng sáng lên rực rỡ, nhìn như vàng ròng. Con khana đã chuyển mắt sang bó cỏ, không hiểu sao lúc này Bab lại thấy được trong mắt nó một cảm giác như là đang nhớ lại việc gì đó, và đó là một việc hết sức vui vẻ.
Hahna nhìn con vật vài giây, ngập ngừng nói với nó: "Lên đường thanh thản."
"Như vậy là tốt rồi, chúng ta quay lại thôi." Sam nói, kéo tay Hahna.
Ba người quay đầu đi trở về, mà ở phía sau, con khana bắt đầu phát ra âm thanh, nghe như tiếng những thú nhân miền biển thổi vỏ ốc của họ nhưng âm thanh trầm hơn, dày nặng hơn rất nhiều. Hahna quay đầu nhìn lại, con khana vẫn không hề động đậy, hai mắt chăm chú nhìn vòng cỏ ngôi sao, nó nhẹ nhàng ngâm lên từng quãng dài như đang xướng một khúc ca cổ xưa nào đó.
"Đừng ủ rũ, sinh mệnh luôn có điểm cuối, có thể yên tĩnh ra đi ở một nơi thế này xem như may mắn rồi. Em đã làm một việc rất ý nghĩa." Sam thấy Hahna cúi đầu trầm mặc thì an ủi.
Hahna không đáp, chỉ gật đầu tỏ ý nghe được. Chứng kiến việc vừa xảy ra, Bab đột nhiên cảm thấy mình có thể hiểu được vì sao Sam lại nói đừng làm phiền con vật. Bọn họ không phải thương xót con thú, chỉ là kính ngưỡng sự sống và sinh mệnh mà thôi, giống như những lời mà tư tế vẫn dặn dò bọn họ hằng ngày vậy.
Trong lúc quay lại, Sam và Bab tấp vào một bộ xương khana gần hẻm núi, chọn lựa mấy khúc xương thích hợp làm cối giã, vẫy mấy thú nhân còn lại đến phụ khiêng đi rồi cả nhóm lặng lẽ rời khỏi hẻm núi. Bọn họ cũng không kể chuyện này với ai khác, để tránh có người tò mò chạy đến quấy rầy con khana đang hấp hối.
Bảy ngày sau, gia đình Moaa cố ý ra rừng một lần để đến khu mộ xem con khana, cũng để thu hoạch cỏ ngôi sao mang về. Sam có đi vào trong nhìn thử, trở ra nói con khana kia đã chết nhưng hắn không cho người khác đi vào.
"Xác động vật có thể mang theo mầm bệnh, chúng ta tạm thời đừng tới gần thì hơn." Sam nói như thế.
Hahna trầm ngâm một chút rồi thuận theo không ý kiến. Mọi người, kể cả Bab đều hiểu tại sao Sam làm thế. Khana to lớn như vậy, sau khi nó chết thì thân thể phải rất lâu mới phân hủy hết, hơn nữa nó sẽ thành thức ăn cho các loài ăn xác chết, đây là quy luật bình thường của tự nhiên, nhưng Sam không muốn Hahna nhìn thấy tình cảnh đó, không phải vì lừa dối, chỉ là để cô bé đừng chịu tổn thương không đáng.
Bọn họ chỉ ở trong hẻm núi cắt cỏ ngôi sao, xong rồi trở về. Cỏ ngôi sao mọc rất rậm rạp phủ kín hai bên vách đá, vậy nên dù hẻm núi rất nhỏ thì thu hoạch cũng rất nhiều. Hahna không hề tham lam mà chừa lại những bụi cỏ gần đỉnh vách đá chứ không cắt hết, để dành làm giống để năm sau còn có mà thu hoạch nữa.
Nhìn đống cỏ màu vàng kim óng ánh chất đầy lưng mấy thú nhân nhà mình, Hahna lập tức vui vẻ trở lại.
"Chúng ta lấy một hạt ngôi sao này đổi một hạt cineba được không nhỉ?" Hahna hưng phấn bàn với Rin, hai người và cả Moaa đều đang do Rein chở để mấy thú nhân còn lại thồ cỏ ngôi sao và mấy khúc xương khana.
"Một hạt đổi một hạt? Anh thấy hơi quá, ba hoặc năm hạt này đổi một hạt cineba chắc được." Rin lắc đầu đáp.
Moaa xen vào: "Đổi cineba thì giỏ bộ lạc đan đã dư dã rồi, chúng ta không cần nhiều cineba như vậy, đàn cine cũng cần giữ lại đủ thức ăn cho cả năm tiếp theo nữa."
Hưng phấn của Hahna lập tức xẹp xuống: "Vậy không đổi sao? Con nghĩ tụi cine nhất định rất thích thứ này."
Moaa bật cười mắng: "Chẳng qua con muốn đem cỏ ngôi sao đi khoe khoang với chúng thôi, đừng tưởng maam không biết."
Hahna le lưỡi cười hắc hắc.
Rin phất tay khống chế nước đuổi một con rắn đang bò trên nhánh cây vắt ngang đường di chuyển của bọn họ, suy nghĩ một chút nói: "Không đổi cineba thì chúng ta đổi cái khác với chúng cũng được mà."
"Đổi cái gì?" Hahna lập tức hứng thú trở lại.
"Đổi lao động, sắp tới bộ lạc phải tranh đoạt rất nhiều tài nguyên với các loài khác mà." Rin chớp mắt nói, đồng thời nở một nụ cười đắc ý.
"Nghe hay đấy, anh nghĩ là không thành vấn đề đâu." Moaa tỏ vẻ tán đồng ý tưởng này.
Hahna thì đã sáng bừng hai mắt, bắt đầu lầm bầm dự tính xem làm gì để đàn cine không từ chối được.
Khi về đến bộ lạc, Moaa và Bab bị Kant gọi đi họp với tư tế và các thành viên uy tín của bộ lạc.
"Bộ lạc sắp có hoạt động gì à?" Shan khó hiểu hỏi Tayi vừa chạy ra. Hắn cùng Hahna và Rin đang phân phát cỏ ngôi sao cho mọi người. Thứ này là do gia đình Moaa tìm được, theo lý không cần chia sẻ với ai cả nhưng Hahna vẫn quyết định tặng một ít cho các á thú làm đồ trang sức. Mấy người còn lại thì đã mang số cỏ ngôi sao còn lại về nhà.
Tayi đáp: "Sắp vào mùa thu hoạch quan trọng nhất trong năm mà, bây giờ phải bắt đầu chuẩn bị cho chợ phiên nữa, cho nên thủ lĩnh họp bàn bạc trước ấy mà."
"Năm nay chợ phiên chắc là vui lắm, bộ lạc chúng ta có rất nhiều thứ đem đi đổi muối được." Xoea đứng bên cạnh bắt chuyện.
"Nói không chừng còn có dư không ít, mong là thủ lĩnh sẽ đổi một ít hạt ximid, maam tớ thích đá đó lắm."
"Chắc là có dư đó, riêng cineba thôi là đã đủ đổi muối rồi."
"Nghe Shan nói năm nay phải đổi rất nhiều muối mà, Rein muốn làm đồ ăn gì đó cần rất nhiều muối."
"Dù vậy cũng sẽ dư mà đừng lo, tớ có nhìn kho dự trữ của bộ lạc, nhiều lắm, mà toàn da tốt, chưa kể còn xương và sừng trâu tauri nữa."
"Còn có lông chim bago nữa, cái đó quý lắm."
"Còn có nước mắt silbi nữa, bảo đảm bộ lạc khác không ai có luôn."
Không đợi Shan nói cái gì, cả đám thanh niên vây quanh đã bắt đầu nhao nhao tán dóc. Bộ lạc Kuriki chưa bao giờ sung túc như bây giờ, ai ai cũng tràn đầy hy vọng. Bên kia, các á thú lần đầu thấy cỏ ngôi sao, vừa trầm trồ với vẻ đẹp của nó vừa ríu rít bàn bạc xem nên dùng chúng như thế nào. Hahna cũng chỉ cho bọn họ cách tách sợi gân vàng của lá ra, còn gợi ý cách kết hợp nó vào vật trang trí nào thì đẹp.
Phân phát xong, Rin đi theo mấy á thú khác hái quả zytt ở ngoài cửa bộ lạc, có hắn thì không cần thú nhân đi theo, các á thú trò chuyện cũng thoải mái hơn. Hahna và Shan thì về nhà tìm Jim để bàn bạc xem nên làm gì để dụ dỗ cine hỗ trợ bộ lạc.
Trong nhà, Sam và Rein đang làm đồ ăn gì đó trong bếp, Lind thì viết viết vẽ vẽ trong góc phòng sinh hoạt, Dor đang hì hục trong góc làm cối xay, Jim thì ngồi ở trước cửa, gần chỗ cây rod non để vặt hạt cỏ ngôi sao. Hahna và Shan liền sà xuống cùng làm, vừa vặt hạt vừa bàn bạc.
"Anh cảm thấy mình nên làm cái gì đó mà cả đàn cine đều có thể dùng được, như vậy có thể thuê cả đàn luôn, lời hơn nhiều." Jim vừa suy nghĩ vừa nói.
Hahna tán thành gật đầu: "Đúng là như vậy, nhưng cái gì mà cả đàn cine đều dùng chung được?"
"Đồ chơi thì sao? Xích đu, đu quay, bập bênh gì đó, hình như mấy con chim thích chơi kiểu đó." Shan cho ý kiến.
"Làm cây đàn đi, dùng đá tongtak ấy." Hahna nghĩ ra ý tưởng mới, đá tongtak là một loại đá rất nhẹ, dễ vỡ nhưng gõ vào âm thanh rất vang, nhỏ vẫn dùng chúng làm chuông gió treo kèm với những cái giỏ cá nhân của chim cine, đàn chim rất thích viên đá đó.
"Hoặc là làm một bộ đồ chơi vượt chướng ngại vật dành cho chim?" Đây là ý kiến của Jim.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười.
"Đơn giản, đem ba thứ đó kết hợp thành cái sân chơi là được." Shan vỗ tay kết luận.
"Để em đi xin anh Lind tờ giấy mình cùng thiết kế." Hahna lập tức hưng phấn chạy vào phòng sinh hoạt, lát sau cầm một tờ giấy lá chạy ra, kích động nói: "Anh Lind đang chuẩn bị kế hoạch bẫy bọn bago đấy."
Shan và Jim nghe xong cũng hưng phấn theo. Shan hỏi: "Vậy Lind chuẩn bị tới đâu rồi?"
Hahna cầm tờ giấy trải lên tảng đá Rein thường dùng phơi đồ ăn bên cạnh đáp: "Không biết nữa, ảnh vẽ một đống sơ đồ, em nhìn chẳng hiểu gì cả, mới hỏi một câu đã bị đuổi ra rồi."
Shan và Jim cười hì hì không hỏi nữa, quay lại tập trung vào việc của mình, thiết kế sân chơi cho cine.
Cùng lúc đó, ở nhà của Dorin, nhóm người có uy tín nhất bộ lạc cũng đang bàn xem nếu có thêm chim cine trợ giúp thì năm nay bọn họ có thể thu hoạch những loại tài nguyên nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT