Lúc Diệp Thanh tỉnh lại mới ý thức được dưới thân mình là giường đệm mềm mại mà không phải là lồng sắt cứng ngắc, cậu kích động muốn khóc ra. Từ nhỏ cậu đã được chiều chuộng vô cùng, thỉnh thoảng cũng phạm phải một số lỗi nhỏ nhưng lỗi lớn thì chưa bao giờ phạm, bị phạt là chuyện thường, lại chưa từng bị phạt đến tàn nhẫn như vậy.
Cậu mở to mắt, phát hiện mình đang bị nam nhân ôm vào trong lòng ngực, mà móng vuốt mình vẫn tính xấu không đổi mà đặt trên ngực của người kia, vết trầy da trên cổ tay đều đã được băng bó cẩn thận.
Hướng lên trên liền đối diện với một đôi mắt quạnh quẽ, rõ ràng Diệp Trí Tuyên đã sớm tỉnh, lão vẫn luôn nhìn vật nhỏ trong lòng ngực chờ cậu tỉnh lại. Nhìn thấy lão cha, Diệp Thanh nhanh chóng hồi thần, nhớ tới việc bọn họ phạt mình như thế nào, người nam nhân trước mắt này mỗi ngày mặc kệ mình bị thao đến thê thảm bao nhiêu đều sẽ hung hăng xỏ xuyên qua hai cái lỗ nhỏ của mình một hồi, còn có việc mình bị trói ở trong lồng, chỉ có thể mở chân ra cho bọn họ tùy tiện thao.
Diệp Thanh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi!.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT